Tiểu Sư Muội Lại Được Thiên Đạo Chúc Phúc Nữa - Chương 88: Lục Tử Sâm: Ta đúng là cục phân chó, hay là nên đi chết quách cho xong

Cập nhật lúc: 2025-08-28 12:42:57
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy hai cây lục la chẳng gây chút thương tổn nào, ồ lên.

"Ha ha ha ha!"

"Ta còn tưởng thứ tác dụng gì, hóa cũng chỉ !"

"Mọi mau thừa cơ xông lên!"

"Nếu để Trần Linh khôi phục linh lực, khi chúng còn chịu thiệt, mau xông lên!"

Hết cách , Trần Linh quá thâm hiểm!

Nếu như , những ở đây ban đầu hề để Trần Linh mắt, thì khi trải qua chuyện g.i.ế.c c.h.ế.t cây lục la ngàn năm, ai dám coi thường nữ tu Trúc Cơ nhỏ bé nữa.

Chiến lực của nàng, căn bản thể đo lường bằng cảnh giới tu vi.

Mọi hô hào xông lên phía , trong đó gào lớn nhất, ai khác ngoài Lục Tử Sâm.

Y Trần Linh chỉnh cho thê thảm, nếu trong túi Càn Khôn còn linh tuyền để rửa, giờ chắc y mù luôn .

Mọi sát khí đằng đằng, hăng hái xông lên phía .

Sau đó, nhuệ khí giảm dần, sức cùng lực kiệt.

Chỉ thấy Lục Tử Sâm đột nhiên dừng , "keng" một tiếng vứt thanh kiếm tay.

Ngay đó, y "bịch" một tiếng quỳ xuống đất, cúi đầu ủ rũ, vẻ mặt hoài nghi nhân sinh.

"Ta sống còn ích gì... Ta chẳng qua chỉ là một cục phân chó mà thôi."

"Ta căn bản tìm thấy ý nghĩa sống, tu vi gì, công pháp gì, chuyện của đàn ông càng tệ hại..."

"Thôi bỏ , vẫn là nên c.h.ế.t cho xong..."

Không chỉ Lục Tử Sâm, những khác kẻ thì quỳ, thì bò, thì la liệt.

Khắp nơi vang vọng tiếng than vãn.

"Ta sống thật thất bại, đến đạo lữ cũng chẳng tìm , đúng là đồ bỏ ."

"Ngươi tìm còn đỡ, tìm đây, nhưng chạy theo tu sĩ khác , còn bảo nuôi nổi, cho thứ nàng ."

"Ta đúng là thứ xí, sống gì nữa."

Những lời tương tự ngớt vang lên.

Ngoài , còn một loại âm thanh khác.

"Thôi thôi, chúng đuổi theo hai tiểu tu sĩ gì, dù tu tiên cũng chắc phi thăng ."

" đó, tu vi như bây giờ là , thế là quá ."

"Lười đánh , lười tranh đoạt vật tư."

"Ta cũng , lười tham gia đại tái nữa , ai ngọc bài phận , cho luôn nè."

"Ta cũng thế, ai cần , cho hết những thứ cướp luôn đây."

Nghiêm Phong hiểu đám tu sĩ nổi cơn điên gì, nhưng thấy bọn họ tặng ngọc bài phận, lập tức xông tới.

"Ta , !"

Đám uể oải hoặc bi thương :

"Lười chuyện, tự mà lấy."

"Được thôi, các ngươi đó, lát nữa đừng mà tìm gây sự."

Dứt lời, Nghiêm Phong hóa thành ong chăm chỉ, thoăn thoắt lấy ngọc bài phận của .

Vừa lấy ngọc bài, Nghiêm Phong lập tức dẫn Trần Linh chuồn mất.

Nực , đến nỗi ngốc mà đám ủ rũ thế là do U Uất của sư gây .

Giờ trốn thì còn đợi đến bao giờ?

Nghiêm Phong dẫn Trần Linh tiến tiểu thế giới khác.

Trên khán đài, các tông chủ và trưởng lão của các đại tông môn, tiên môn đều đen mặt khi chứng kiến cảnh .

"..."

"..."

Tức c.h.ế.t !

Đây là cái kỹ năng biến thái gì !

Ông trời mù , cho Trần Linh thêm một cái thần khí gian lận.

Hùng Kinh Đán và Tần Ngự Tu cảnh tượng , ha hả.

là Linh Linh bảo bối nhà bọn họ!

Luôn thể kiếm những thứ kỳ quái, hiếm .

Bên , Trần Linh và Nghiêm Phong chuồn khỏi tiểu thế giới thứ bảy mươi bảy.

Ngay khi Trần Linh rời , đều khôi phục thần trí.

"..."

"..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-lai-duoc-thien-dao-chuc-phuc-nua/chuong-88-luc-tu-sam-ta-dung-la-cuc-phan-cho-hay-la-nen-di-chet-quach-cho-xong.html.]

Mặt ai nấy đều đen như than.

Họ nhớ những lời , chỉ g.i.ế.c c.h.ế.t bản .

Lần , họ thực sự c.h.ế.t quách cho xong.

Một lục lâu , ai đó lên tiếng:

"Mẹ kiếp, hôm nay nhất định g.i.ế.c c.h.ế.t Trần Linh!"

Lời thốt , đám đông bùng nổ.

Họ kéo đến lối tiểu thế giới, đoàn kết hơn bao giờ hết.

"Lối truyền tống của mỗi tiểu thế giới giống , cái theo thứ tự, cái ngẫu nhiên, mặc kệ ai gặp Trần Linh và Nghiêm Phong, nhất định bỏ qua!"

"Nếu , trực tiếp b.ắ.n pháo hiệu."

Mọi đạt đồng thuận, lượt nhảy lối .

Về phía Trần Linh và Nghiêm Phong, cả hai truyền tống đến tiểu thế giới thứ ba mươi ba.

Nghiêm Phong đưa hết ngọc bài phận cướp cho Trần Linh.

"Sư , giữ ngọc bài , tìm thảo dược xung quanh."

"Muội cứ đả tọa , đợi khôi phục linh lực chúng hành động."

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Trần Linh gật đầu, đáp ứng.

Nghiêm Phong dựng cho nàng một cái lều tạm nhỏ rời .

Trước khi , Trần Linh quên dặn dò : "Một khắc nếu ngươi , sẽ tìm ngươi."

Nàng thở dài một .

Nếu thể dùng phù Tụ Linh và phù Chuyển Hoán Linh Năng, nàng cũng đến nỗi thảm như .

cũng còn cách nào, lúc đó đều chằm chằm như hổ rình mồi, nàng chỉ thể dùng chiêu lớn g.i.ế.c lục la.

Nàng thoáng nhớ nhung hai giây đến linh phù, bắt đầu đả tọa.

Một khắc , Trần Linh khôi phục linh lực nhờ đả tọa.

Nghiêm Phong vẫn trở .

Nghĩ đến tình trạng của Nghiêm Phong cũng chẳng khá hơn là bao, nàng quyết đoán lên đường tìm .

Trần Linh quan sát địa hình xung quanh, ngự kiếm phi hành tìm kiếm Nghiêm Phong.

Xung quanh là rừng đá, thực vật thưa thớt, trời mặt trời gay gắt thiêu đốt mặt đất.

Trần Linh tìm kiếm hơn mười phút, cuối cùng cũng thấy tiếng đánh loảng xoảng.

Nhìn , xa một đám đang đánh , hơn nữa còn mấy quen.

Nghiêm Phong bảo vệ Giang Vô Diễm và hai vị nữ tử phía , đối đầu với họ là tử Kim Ô Tông.

Liếc , sáu bảy , trong đó cả tử Diệu Thiên Tông.

Cố Thường Nhạc.

Khóe miệng Trần Linh khẽ nhếch.

Cố Thường Nhạc tới thật đúng lúc!

Ngoài tư cách Vương Giả Thánh Khư, Trần Linh còn một mục tiêu nhỏ.

Loại Cố Thường Nhạc khỏi cuộc thi, ngăn ả cơ duyên.

Trần Linh dồn sức, lao đến chỗ đám đang giao chiến.

"Ồ, chào !"

Nghe giọng Trần Linh, Cố Thường Nhạc hận ý ngập tràn.

Là Trần Linh!

Không bảo vệ, ả gặp Trần Linh, Giang Vô Diễm và Nghiêm Phong.

Còn Mộ Dung Nam nhát gan và tên tử Phù Phong thì đáng để mắt.

Trần Linh tới đúng lúc, hôm nay ả thể hả giận .

Nửa năm nay, Cố Thường Nhạc ngày đêm song tu với Thiệu Cảnh Minh, còn lén lút "mây mưa" ở sơn động cách xa hai trăm dặm.

Chỉ nửa năm, Cố Thường Nhạc Trúc Cơ hậu kỳ, Thiệu Cảnh Minh càng đột phá Kim Đan kỳ.

Giờ phút , tu vi của ả cao hơn Trần Linh, hơn nữa bên cạnh còn năm gã tu sĩ Kim Đan kỳ, hai còn cũng đạt Trúc Cơ hậu kỳ.

Địch nhân đông đảo, tu vi cao hơn hẳn, tình cảnh của Trần Linh bên quả thực vô cùng bất lợi.

Trần Linh thương, trạng thái của những khác cũng khá hơn là bao.

Sau một hồi cân nhắc lợi hại, Cố Thường Nhạc nở hoa trong lòng.

Hôm nay, ả nhất định khiến Trần Linh bại danh liệt.

Trần Linh đáp xuống đất, Cố Thường Nhạc lập tức tiến lên, vẻ gà che chở gà con quen thuộc.

Ả đáng thương đám tử Kim Ô Tông, ngập ngừng mở miệng:

"Các vị sư sư tỷ, bọn họ đều là đồng môn của , tuy rằng ngay từ đầu bày tỏ đối đầu với chúng , nhưng mà..."

" mà... thể bỏ qua cho bọn họ ?"

Loading...