Tiểu Sư Muội Lại Được Thiên Đạo Chúc Phúc Nữa - Chương 95: Cứng rồi, cứng rồi, nắm đấm cứng rồi!

Cập nhật lúc: 2025-08-29 14:32:18
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nhìn cái gì đấy?"

Trần Linh thấy Nghiêm Phong cứ chằm chằm ngọn núi đằng xa, khỏi hỏi một câu.

Nàng đưa tay khua khua mặt Nghiêm Phong, cố gắng thu hút sự chú ý của .

Nghiêm Phong hồn, chút khó hiểu sờ lên n.g.ự.c :

"Chì là cảm thấy, bên trong dường như thứ gì đó ghê gớm đang gọi ."

Vừa , lộ vẻ lúng túng khó tả.

"Sư , thấy buồn , thật cũng cảm giác gì đặc biệt, chỉ là..."

Trần Linh thấy bộ dạng đó của thì bật .

Tên nhóc cũng lúc ngại ngùng ?

Thật thú vị.

"Được thôi, chúng chia chiến lợi phẩm , xem trong núi lớn rốt cuộc thứ gì."

Trần Linh hì hì, lấy một đống lớn ngọc bài phận.

Đếm thử, hai mươi sáu cái .

Nàng chia cho Nghiêm Phong, Phù Ngọc Trạch và mỗi năm cái: "Hiện tại, những cùng chúng kề vai chiến đấu, ngoài Mộ Dung Nam và Giang sư tỷ thì ai khác, chúng tạm thời mỗi cầm năm cái."

Còn Thôi Văn Bân, chỉ giao ngọc bài phận cho Trần Linh quản lý, lát nữa gặp sẽ trả .

Nghiêm Phong và Phù Ngọc Trạch gật đầu:

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

"Không vấn đề, phần của Giang sư tỷ và Mộ Dung sư cứ để cho ngươi, nếu gặp thì đưa cho họ."

"Nếu gặp cũng , quy tắc đại hội bất di bất dịch, cũng ai cấm việc giữ ngọc bài hộ đồng đội."

Vòng đầu bảy, tám trăm tuyển thủ tham gia, theo Nghiêm Phong và Phù Ngọc Trạch, những "đấng mày râu" như Giang Vô Diễm sức mạnh vô song, vô cùng hung hãn sẽ dễ ức hiếp.

, tử Kim Đan kỳ chỉ truyền của chín đại tông môn là đáng chú ý, còn đa phần là Trúc Cơ và Luyện Khí.

Giang Vô Diễm dù gì cũng là Trúc Cơ trung hậu kỳ, theo con đường Ngự Thú, đương nhiên sợ đánh hội đồng, huống chi đến tiểu thế giới khác chắc chắn sẽ gặp tử Diệu Thiên Tông.

Diệu Thiên Tông sáu phong, cả trăm tham gia, gần như tiểu thế giới nào cũng , căn bản cần lo.

Sau khi chia ngọc bài xong, Trần Linh Phù Ngọc Trạch: "Ngươi vẽ loại phù gì? Trong còn bao nhiêu?"

Phù Ngọc Trạch chút ngượng ngùng đáp: "Thiên phú vẽ linh phù của đương nhiên thể so sánh với Trần sư , nhưng cũng một vài thứ xoàng xĩnh thôi."

Vừa , Phù Ngọc Trạch lấy túi Càn Khôn của , đổ hết linh phù .

Nào là phù tăng tốc, phù tật phong, phù né tránh, phù đuổi muỗi, còn các loại phù công kích thuộc tính tự nhiên... đều là những linh phù thường thấy trong giới tu tiên. Ngoài , còn cả phù dị hương do chính Phù Ngọc Trạch tự mày mò chế tạo.

Linh tinh lỉnh kỉnh đủ thứ, thêm những linh phù mà Trần Linh dạy vẽ, tạm thời cũng đủ để ứng phó tình huống bất ngờ.

Phù Ngọc Trạch xuất từ một gia tộc phù lớn, tổ tiên đời đời đều là phù tu, đến đời cũng .

Bản cũng hề kém cỏi, là phù tu tốc độ trưởng thành nhanh nhất trong lịch sử gia tộc, mười tám, mười chín tuổi bước Kim Đan kỳ.

Có thể , thiên phú phù tu của cũng thua kém Trần Linh là bao, chỉ là về phương diện sáng tạo linh phù thì lợi hại bằng Trần Linh thôi.

Nếu , dù Trần Linh dạy vẽ phù, cũng chắc học .

Trần Linh lật xem linh phù, đó dạy Phù Ngọc Trạch vẽ thêm mấy loại linh phù.

Phù tê liệt, phù trúng gió, phù điện giật, phù bạo phá, phù địa chấn... học đủ các loại linh phù, sắc mặt Phù Ngọc Trạch càng lúc càng khó coi.

Cuối cùng, thể nhịn nữa.

"Trần Linh sư !"

"Muội đừng dạy nữa, điều tối kỵ của phù sư là đem bí pháp vẽ phù truyền cho ngoài ? Muội khiến khó xử lắm!"

Sốt ruột , sốt ruột , Phù Ngọc Trạch thật sự sốt ruột.

Hắn thật sự cảm thấy sư mới đến Kiếm Phong chút ngốc nghếch, phù sư bình thường chỉ sợ khác thấy vẽ phù, Trần Linh ngược , trực tiếp đem tử của giao cho phù sư khác luôn.

"Ta chỉ là một kiếm tu, trong trận đấu , ai chúng sẽ gặp bao nhiêu , bao nhiêu đại lão Kim Đan kỳ, khi còn gặp cả Kim Đan hậu kỳ chứ."

"Bây giờ vẽ thêm một loại phù, thì mấy chúng sẽ an thêm một phần."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-lai-duoc-thien-dao-chuc-phuc-nua/chuong-95-cung-roi-cung-roi-nam-dam-cung-roi.html.]

"Huynh đừng xoắn xuýt chuyện nguyên tác , thứ chỉ cần nghiên cứu một chút là ai cũng , quan trọng là đầu óc đủ sáng tạo thôi."

Phù Ngọc Trạch , trong lòng vô cùng chấn động.

Vị tiểu sư mới nhập Kiếm Phong lâu , tầm lớn như !

Phù Ngọc Trạch lập tức tâm phục khẩu phục, bái phục sát đất, nhưng dù , vẫn nhịn mắng nàng ngốc nghếch:

"Nếu đem bản lĩnh giữ nhà dạy hết cho khác, ngươi còn lăn lộn ở giới tu tiên?"

"Những thứ đều là phù giấy do ngươi khổ cực sáng tạo , ngươi tưởng chúng là rau cải trắng chắc!"

Là một phù sư, Phù Ngọc Trạch rõ linh phù quan trọng thế nào với phù tu.

mắng mãi, phương hướng của Phù Ngọc Trạch liền đổi.

"Hay là, ngươi rời khỏi Kiếm Phong ? Đến thẳng Phù Phong chúng , bảo sư tôn thu ngươi đồ , dạy ngươi vẽ loại phù giấy cao cấp hơn."

Cứng , cứng , nắm đ.ấ.m của Nghiêm Phong cứng !

Nghiêm Phong thấy Phù Ngọc Trạch ngay tại chỗ đào , còn nhịn nữa?

Hắn lập tức nhảy dựng lên, giáng một cái cốc đầu thật mạnh đầu Phù Ngọc Trạch.

"Ngươi mơ giữa ban ngày !"

"Ai cho ngươi ăn gan hùm mật báo, ngươi dám cả gan cướp sư nhà !"

"Nói thêm câu nữa, tin vặn đầu chó của ngươi xuống!"

Nghiêm Phong giơ nắm đ.ấ.m lên đầy giận dữ, vẻ như sắp động thủ thật.

Nực , dù sư tôn tiện nghi của chỉ thả rông bọn họ, mặc kệ bọn họ quậy phá, nhưng khó khăn lắm mới một sư ngày ngày dẫn chơi, thể để khác cướp ?

Phù Ngọc Trạch vẻ mặt khó xử: " mà nàng dạy nhiều thứ quá, lừa nàng thì thấy với nàng."

Sắc mặt Nghiêm Phong khó coi đến cực điểm: "Đây là lý do ngươi cướp sư của ?"

Nghiêm Phong rõ ràng là vẻ mặt "ngươi tin nổi giận với ngươi " .

Đột nhiên, Phù Ngọc Trạch chợt lóe sáng, kéo tay Trần Linh, lấy hết bùa linh mà vẽ , soạt soạt soạt vẽ một lượt lên lòng bàn tay nàng.

"Ta thể công lấy đồ của ngươi , những thứ đối với ngươi chắc hẳn chỉ là bùa linh tầm thường thôi, nhưng sẽ thấy an tâm hơn."

Hắn mặc kệ Trần Linh , cần , chỉ cần an tâm là .

Hoàn cho Trần Linh cơ hội từ chối.

Trần Linh bật : "Được, học."

Kiếp Trần Linh cũng từng giao thiệp với Phù Ngọc Trạch, nhiều nhưng lạnh lùng, thực chất là kẻ lắm lời cảm giác tồn tại thấp, hơn nữa chính trực đến lạ.

Một khi cố chấp thì mười trâu cũng kéo .

Trần Linh dứt khoát chấp nhận: "Cảm ơn Phù sư ."

Một tiếng "sư " khiến mặt Nghiêm Phong xanh mét.

Thấy sư nhà gọi khác là sư , trong lòng mà khó chịu thế ?

Trên khán đài cao, đám cảnh hai dạy vẽ bùa mà mặt mày khó coi.

Quá vô lý!

Bọn họ còn dạy mặt nữa chứ???

Biết thêm điều " phép dạy bất cứ điều gì cho khác" luật thi .

lúc , một tiếng gầm giận dữ truyền đến từ lối tiểu thế giới.

"Trần Linh, Nghiêm Phong, hai cút ngay cho !"

Vừa thấy rõ là ai, sắc mặt Trần Linh liền đổi.

"Không xong !"

"Cố Thường Nhạc gọi viện binh đến!"

Mà còn dọn đến chỗ mấy quen cũ, chỉ một !

Loading...