Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 267: Xin lỗi các ngươi còn chưa có chết
Cập nhật lúc: 2025-02-02 11:51:44
Lượt xem: 877
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoạn Vân Sơn dứt lời, tay hóa vũ khí, từng bước một tiếp cận chỗ trũng. Khi còn cách năm mét, phóng một luồng linh lực.
Trống .
Đoạn Vân Sơn thở một , xoay bước trở về.
“Thôi, chạy thì chạy .”
Nếu thực sự đánh , lão cũng sợ Ma Tam nổi điên tự bạo sẽ những tử thương.
Lão đống bừa bộn xung quanh, lệnh: “Trước dựng lều lên, đun chút nước cho ấm .”
Mà ở bên , Ma Tam đào tẩu là nhờ Ma Ngũ và bốn vị trưởng lão Phong Thanh Tông cứu .
Ma Tam hỏi: “Bắt ?”
Ma Ngũ từ trong n.g.ự.c lấy một cái bình nhỏ, ma khí trong bình nồng đậm đến mức như ngưng tụ, chỉ : "Không nhiều lắm, nhưng cũng miễn cưỡng xem là thành công."
Trong khi Ma Tam đang chiến đấu kịch liệt với bọn họ, Ma Ngũ đánh cắp một ít ma khí, nhưng dám trộm nhiều, sợ bọn Khương Trúc phát hiện.
Có chút ít còn hơn .
Ma Tam thấy cái bình nhỏ tức khắc tức giận: "Sao ít thế ?"
Ma Ngũ dám tranh cãi với , nhưng trưởng lão của Phong Thanh Tông phản bác : "Ngươi cũng trì hoãn bao lâu, nếu như phát hiện, bọn họ quấn lấy chúng mà đánh , thể dễ dàng thoát như ?"
“Ý là trách ? Nếu nhớ lầm, đó Ma vương yêu cầu ngươi diệt trừ bọn Niệm Nhất. Các ngươi những thành nhiệm vụ, còn để cho bọn họ chạy tới phá hỏng chuyện của , ngươi lấy mặt mũi để chỉ trích ?” Ánh mắt Ma Tam đầy âm trầm, chất vấn.
Các trưởng lão cứng họng, hậm hực dỗi hai câu với , nhưng tự đuối lý cũng dám thực sự chọc nóng nảy.
Ma Tam châm biếm một tiếng: "Bây giờ thì , bộ Ma tộc trong Tu Tiên giới đều tiêu diệt, cũng cướp bao nhiêu ma khí. Bọn Niệm Nhất vẫn sống khỏe mạnh."
Ma Ngũ nghĩ tới lời Ma vương đó, do dự hồi lâu mới hỏi: “Không Ma vương chúng cần lo lắng về ma khí ? Tại hiện tại gióng trống khua chiêng mà tới đoạt như ?"
Ma vương rõ ràng qua, chẳng sợ Vạn Ma Quật phong ấn nữa, bọn họ vẫn sẽ cách đạt ma khí, tại bây giờ hy sinh nhiều tộc nhân như ?
Ma Tam cũng lâm trầm tư: "Có lẽ còn tính toán khác. Đây là chuyện chúng nên quan tâm."
Nói xong, chợt lóe lên rời nơi : “Ta sẽ tiếp tục bắt tu sĩ. Về phần các ngươi, thừa dịp Ma vương còn trở về hãy lén lút theo dõi bọn họ, tìm cơ hội tay, đừng để bọn họ trốn thoát nữa. "
Nghe , Ma Ngũ và các trưởng lão của Phong Thanh Tông lập tức bay về hướng ngược .
Dưới sự chỉ huy của Đoạn Vân Sơn, các tử xây dựng nơi đóng quân một cách trật tự.
Hạng Nhiên đang ở trong một lều trại khác chữa thương, trong khi đám Khương Trúc đang trò chuyện với trưởng lão Đoạn Vân Sơn về tình hình gần đây.
Trên bếp lửa nấu nước ấm, đều cầm ly nước ấm, uống chuyện phiếm.
Đoạn Vân Sơn: “Ngươi qua Vấn Tâm Lộ ?"
Bạch Tử Mục: “Đi qua hết , cũng coi như thuận lợi, chúng Tây Châu ngay, Đọan trưởng lão còn cần giúp đỡ gì nữa ?"
Đoạn Vân Sơn ngẫm nghĩ: “Thật là , chúng ở đây đủ đan dược và phù lục, còn địa lôi của Luyện Khí Các cũng hết , nếu như các ngươi bằng lòng, thể đến Bích Vân thành gần nhất mua một ít giúp chúng ."
Mục Trì há mồm đồng ý: "Không thành vấn đề."
Đoạn Vân Sơn rốt cuộc nhịn nữa ngẩng đầu mấy Tiêu Trường Phong mặt.
Mỗi trong họ đều vẽ mặt như mèo mướp, đầu cắm cỏ dại, Nghệ Phong Dao đang các tử của Thiên Diễn Tông vây quanh bên ngoài lều, to bất chấp hình tượng.
Tại truyền ở tông môn nuôi dưỡng đến ngăn nắp sáng sủa, chỉ một năm ngoài trông như thổ phỉ ?
Tuy là phóng túng kiềm chế một chút, nhưng cũng quá kiềm chế .
Nhất thì thôi , ở trong tông môn cũng là như thế, nhưng là...
Đoạn Vân Sơn thật sự hỏi Tiêu Trường Phong, đầu óc còn thanh tỉnh , đang gì ?
Lão nhớ rằng của là một đắn
Sao mới gặp một thời gian, trở nên giống như chơi thuốc , điên điên khùng khùng.
Còn Bạch Tử Mục của Thiên Diễn Tông… là hình tượng tiên nhân dịu dàng ấm áp ?
Còn …
Thôi thôi, nữa.
Ít nhất vẫn còn sống, coi như là tin vui , nhưng cũng nếu tông chủ hộc m.á.u .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-267-xin-loi-cac-nguoi-con-chua-co-chet.html.]
Đoạn Vân Sơn buông ly trong tay xuống, nhắm mắt , đau đầu xoa xoa mi tâm.
Trương Đồng vẻ mặt dễ dàng chịu của Đoạn Vân Sơn, đó chiếc ly trong tay , sắc mặt đổi đột ngột, dậy hất nước nóng mà Khương Trúc đang định uống.
Mắng: “Đều nó đừng uống, trong nước độc!”
Khương Trúc: "...?"
Đoạn Vân Sơn: "...?"
Mọi : "...?"
Nghệ Phong Dao lập tức từ cách mười mét ngoài lều trại lao tới cửa lều của bọn họ, lén trong.
Sau đó lao ngoài gân cổ kêu lên: “Ngậm miệng hết, đừng uống, trong nước độc!”
Diệp Linh từ lều trại chạy , mặt mũi trắng bệch: "Cái gì, độc?"
“Ọe~~”
"Chết tiệt, trong nước độc! Xong , uống ba ly , phiền hãy vận chuyển t.h.i t.h.ể về quê, cảm ơn."
"Ta nước uống vị ngọt như , trời vong mà!"
Trong lều, Khương Trúc Trương Đồng với vẻ mặt khó hiểu: "Làm ngươi ?"
Nàng là một luyện đan sư cũng nhận , chỉ là một Đao tu đầu óc đơn giản thể nhận ?
Trương Đồng chỉ Đọan Vân Sơn : “Vẻ mặt Đoạn trưởng lão thống khổ, Trúc Tử ngươi nhanh chóng kiểm tra một chút.”
Đoạn Vân Sơn: "?"
Lão lộ một nụ khó coi: "Vẻ thống khổ mặt bây giờ chắc chắn sẽ nghiêm trọng hơn."
Trương Đồng: "..."
“ thật."
Mấy Khương Trúc: "..."
Nửa khắc —
“Chỉ là hiểu lầm, ngại quá, các ngươi thể sống sót." Nghệ Phong Dao lượt xin , nào cũng rơi nước mắt.
“Xin , các ngươi còn chết."
Diệp Linh nôn mửa nửa ngày: "?"
Không chứ, ngươi bệnh .
Thu Vũ Miên Miên
Mặt Diệp Linh lộ vẻ khó chịu trong lều, thấy Hạng Nhiên bên đống lửa, càng tức giận hơn.
vì ngại ngoài ở đây, nên rốt cuộc cũng gì, chỉ tức giận sang một bên.
Lúc , Khương Trúc từ bên ngoài , thẳng tới chỗ Hạng Nhiên xuống mặt nàng .
Hạng Nhiên lộ ý : "Trước ngươi giúp tìm , hôm nay ngươi cứu một mạng. Theo lý mà , nên báo đáp ngươi..."
Diệp Linh bên cạnh chút lưu tình giễu cợt: “Người là truyền của Tứ đại tông môn, tuổi còn trẻ đột phá Nguyên Anh, thứ gì từng thấy qua, sẽ thích đồ vật của ngươi ? Hơn nữa, đồ của ngươi nàng cầm cũng sợ dơ."
Người Diệp gia xung quanh lập tức thấp giọng rộ lên.
Hạng Nhiên nghiêng đầu liếc mắt Diệp Linh một cái, đó về phía Khương Trúc, mím môi : " , thứ gì cho ngươi."
Khương Trúc duỗi tay lấy một chiếc túi gấm treo ở bên hông nàng , tủm tỉm : “Vậy cái , khá mắt."
Hạng Nhiên chằm chằm túi gấm trong tay nàng, sửng sốt một hồi, cúi đầu như đang suy nghĩ điều gì đó.
Thấy nàng chuyện, Khương Trúc cho rằng lẽ là thứ gì đó quan trọng, nên trả : "Vậy hôm khác ngươi cho một cái, thích thứ gì đó đơn giản một chút..."
"Không cần, cho ngươi." Hạng Nhiên cương quét nhét túi gấm tay Khương Trúc.
Túi gấm nàng khi còn nhỏ, cũng tinh xảo gì, chỉ thể là trông cũng tạm .
Ban đầu, nàng và mỗi một cái, bên trong nhét bình an phù.
Hồi nhỏ , bình an phù tự vẽ linh, hiện tại quả nhiên… ai cũng bảo vệ .
Túi gấm còn thích hợp ở nàng nữa.