Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 404: Họ đúng là tới thiên đường rồi!
Cập nhật lúc: 2025-04-22 12:49:50
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm người gần như vừa chạy vừa né những mảnh đá vỡ văng tung tóe, may mắn là sợi dây nối giữa Thôn Sơn Thần và mặt đất vẫn còn nguyên vẹn.
“Mau, thu linh lực lại rồi chạy lên trên!”
Khương Trúc dẫn đầu, nhún người nhảy vọt lên, trực tiếp lướt qua khe nứt do chấn động tạo thành trên mặt đất, nhẹ nhàng lộn một vòng trên không trung rồi đáp xuống sợi dây.
Trong lúc này, Vu Khê thu lại đôi cánh, hoảng loạn hét lên khi rơi thẳng xuống: “Kéo ta với, kéo ta với a a a a a!”
Khương Trúc còn chưa chạy được mấy bước thì đã thấy một bóng đen rơi xuống bên cạnh. Phản xạ của cơ thể còn nhanh hơn suy nghĩ, nàng dùng mũi chân móc chặt lấy sợi dây, cả người nghiêng xuống, túm lấy cổ chân Vu Khê rồi dùng lực vung mạnh lên trên.
Hai người lộn một vòng giữa không trung, cuối cùng cùng nhau rơi trở lại sợi dây.
Dừng lại chưa quá một nhịp thở, hai thân ảnh lại bám vào sợi dây mà phóng đi vun vút, như hai con giao long uốn lượn, chỉ trong chớp mắt đã di chuyển hơn mười mét.
Tiêu Trường Phong, Mục Trì và Bạch Tử Mục cũng ngay lập tức bám theo, chỉ vài giây đã lao ra xa. Dù không dùng linh lực, nhưng từng bước chân đáp xuống dây vẫn nhẹ nhàng không gây ra bất cứ âm thanh nào, chỉ khiến sợi dây hơi rung nhẹ.
Phía sau, con linh thú khổng lồ hung dữ đuổi sát theo. Nhìn thấy mấy con “kiến hôi” sắp trốn thoát, nó lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, linh lực của Hợp Thể cảnh truyền qua sóng âm, tựa như mũi tên xé gió mà lao thẳng về phía bọn họ.
“Bùm—”
Dưới sức ép dữ dội, sợi dây bắt đầu rung lắc điên cuồng. Chưa đến nửa nhịp thở, dây nối với Thôn Sơn Thần bị chấn động mạnh đến mức đứt đoạn.
“Khốn nạn! Trúc Tử, hàng của ngươi chất lượng kém quá!”
“Nó đã cố hết sức rồi, không được phép nói xấu bảo bối Linh Khí của ta!”
Năm người trên sợi dây hét lên thất thanh, rồi cứ thế mà rơi tự do từ giữa không trung.
Cùng lúc đó, con linh thú uốn mình lao về phía họ. Dưới ánh trăng, móng vuốt sắc bén và hàm răng nhọn hoắt của nó phản chiếu một tia sáng lạnh lẽo.
Giây tiếp theo, vô số dây leo xanh biếc từ trên cao đột ngột quất mạnh xuống.
“Bốp—”
“Rầm—”
Thôn Sơn Thần vung một roi, trực tiếp quật con linh thú Hợp Thể cảnh xuống mặt đất. Một hố sâu tức thì xuất hiện do cú va đập mạnh mẽ.
Thu Vũ Miên Miên
Mà Khương Trúc và đồng đội cũng đồng loạt rơi xuống, mỗi người tạo ra một cái hố nhỏ của riêng mình.
“Ai da~~ eo của ta~~” Vu Khê vừa rên rỉ vừa bò dậy, nhìn thấy những sợi dây leo vẫn lơ lửng trên không trung, vội vàng kéo Khương Trúc cùng những người khác lén lút trốn vào bóng râm của Thôn Sơn Thần.
Con linh thú kia thật ra là một con hổ, bị quật một roi mà vẫn chưa chịu an phận, chắc là còn tưởng Thôn Sơn Thần mới là kẻ chủ mưu đứng sau màn.
Nó gầm lên giận dữ, tung mình lao tới, đôi mắt thú dữ tợn khóa chặt vào dây leo, rồi phát động một đòn sóng âm tấn công Thôn Sơn Thần.
“Bốp—”
“Bốp—”
“Bốp—”
Sợi dây không thèm để ý, quật ba roi liên tiếp, đánh cho con linh thú bay thẳng ra ngoài.
Lần này, nó cuối cùng cũng chịu khuất phục, nằm bẹp dí trên mặt đất, không dám động đậy nữa.
Năm người lén lút bò lại gần, thấy con linh thú thoi thóp thở dốc, Vu Khê vui sướng, lao đến đá mạnh vào nó một phát.
“Cho ngươi đuổi bà đây! Còn dám không? Hử? Ta hỏi có dám không?!”
“Gào—”
Linh thú quay đầu rống lên một tiếng, dọa Vu Khê giật mình lùi lại, trượt chân ngã ngồi xuống đất.
Cảnh tượng này khiến Khương Trúc và những người khác cười sặc sụa, không chút thương tiếc mà chế giễu Vu Khê suốt một lúc lâu.
Chỉ là con linh thú kia vốn đã không còn sức chống cự, nếu là cảnh giới Hợp Thể trung kỳ hoặc hậu kỳ thì còn có thể chạy, nhưng con linh thú trước mắt này rõ ràng vừa mới đột phá Hợp Thể cảnh, gầm lên một tiếng yếu ớt rồi “treo máy” luôn tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-404-ho-dung-la-toi-thien-duong-roi.html.]
Dây leo quét qua không trung vài lần, sau khi xác nhận không còn cảm nhận được d.a.o động linh lực nào nữa, mới chịu thu lại.
Mục Trì nhìn thấy mà tắc lưỡi cảm thán: “Chậc chậc, linh thú Hợp Thể cảnh, bị quật bốn roi là xong đời. Thế này thì đánh với Thôn Sơn Thần kiểu gì đây?”
Nghĩ vậy, hắn bèn dùng khuỷu tay huých Tiêu Trường Phong bên cạnh: “Nếu ngươi là Thôn Sơn Thần thì tốt rồi, Ma Sát hay Ma Tam gì đó cũng chỉ vài roi là giải quyết xong, hay là ngươi đi đầu quân cho chúng nó đi?”
Nếu Tiêu Trường Phong có thể nhập bọn với Thôn Sơn Thần, thì mấy tên Ma Sát, Ma Tam đều có thể bị quất bay hết!
Tiêu Trường Phong liếc nhìn hắn: “Nhàm chán.”
Sau đó, mặt không cảm xúc đi về phía Khương Trúc.
“Ê, ngươi thật sự chẳng thú vị chút nào!” Mục Trì ở phía sau bực bội đuổi theo.
Phía trước, Vu Khê đang ôm xác con linh thú, sờ tới sờ lui, đôi mắt híp lại đầy thỏa mãn: “Cái này cũng thuộc về ta chứ? Chúng ta đã giao hẹn rồi.”
“Của ngươi, của ngươi.” Khương Trúc chẳng thèm để tâm, phất tay cho qua.
Vu Khê nhanh chóng thu dọn chiến lợi phẩm, sau đó không kìm được háo hức kéo Khương Trúc cùng mọi người chạy về lãnh địa của con linh thú Hợp Thể cảnh vừa chết.
Vừa đi vừa phấn khích nói: “Ổ của con to xác này chắc chắn có rất nhiều bảo vật, chúng ta mau đi ‘giữ hộ’ nó nào!”
“Sao ngươi biết được?” Khương Trúc tò mò nhìn nó.
Bộ tộc Vu Cổ còn có khả năng tính toán kiểu này à?
Vu Khê hùng hồn đáp: “Tuy ta ở trong bí cảnh bấy lâu nay không làm gì cả, nhưng ta đã quan sát hết rồi! Ai c.h.ế.t ai sống ta không chắc, nhưng bảo vật giấu ở đâu ta rõ như lòng bàn tay!”
Dưới ánh trăng, năm người lén lút tiến vào hang ổ của con linh thú vừa bỏ mạng.
Linh thú càng có tu vi cao thì ý thức lãnh thổ càng mạnh. Khí tức của con linh thú này vẫn còn quanh quẩn bên trong, nên trong thời gian ngắn sẽ không có linh thú cấp cao nào khác bén mảng đến đây.
Điều này lại tạo cơ hội cho bọn họ.
Mới đầu, khi vào trong hang động rộng lớn, họ chỉ thấy một khoảng trống trơn, nhưng không biết Vu Khê đã dùng thủ pháp gì mà phá vỡ được một cấm chế.
Ngay sau đó, một loạt thiên tài địa bảo tỏa ra ánh sáng dịu dàng của thiên địa đập vào mắt họ.
“Ha ha ha, phát tài rồi, phát tài rồi! Nhiều bảo bối như vậy, quả nhiên công sức bỏ ra không uổng phí mà!”
Mặt Vu Khê tràn đầy niềm vui sướng, nhào thẳng vào đống bảo vật, không muốn đứng lên nữa.
“Ta mới điên mất thôi! Nhiều thế này?!” Mục Trì kinh ngạc đến mức rớt cả cằm.
Thiên Tinh Thần Sa, cát được ngưng tụ từ lực lượng tinh tú, có thể dùng để luyện chế pháp bảo phòng ngự hoặc trực tiếp hấp thu để tăng cường thân thể.
Tử Tiêu Thần Thạch, bảo thạch truyền thuyết ngưng tụ từ Tử Tiêu khí, ẩn chứa thần lực, được xem là vật liệu thần cấp để nâng cấp bản mệnh Linh Khí.
Hỗn Độn Linh Dịch, chất lỏng thần bí sinh ra từ vùng hỗn độn, cũng là thiên tài địa bảo duy nhất có thể nâng cao phẩm chất linh căn.
Không kể đến những thiên tài địa bảo hiếm thấy ở bên ngoài, còn có vô số linh thảo linh quả hiếm thấy: Thiên Hồn Hoa, Thần Thiên Quả, Huyết Mạch Quả, Tẩy Tủy Hoa, U Hồn Hoa, Ngân Huyết Thảo, Thanh Linh Quả, Lôi Viêm Sâm...
Khương Trúc nhanh chóng phát hiện ra Tinh Thần Sa, một trong những vật liệu thần cấp có thể dùng để tu bổ Vạn Quân Kiếm.
Con linh thú Hợp Thể cảnh này còn giàu có hơn họ tưởng!
Họ đúng là tới thiên đường rồi!
“Chắc hẳn là do năm xưa các thần thú lần lượt rời đi, cộng thêm khu vực này bị cắt thành bí cảnh, mất liên lạc với thế giới bên ngoài, nên lũ linh thú đời sau vô tình nhặt được số bảo vật này mà không ai tranh giành.”
Khương Trúc thầm suy nghĩ.
Hơn nữa, con linh thú vừa rồi rõ ràng không nhận ra Thôn Sơn Thần, có lẽ nó chỉ thuộc một chủng tộc nhỏ không có nhiều truyền thừa, hoàn toàn nhờ vào linh khí dồi dào trong bí cảnh và kho báu mới có thể đột phá Hợp Thể cảnh.
“Khụ khụ, ta không phải kẻ tham lam gì đâu, ta chỉ lấy Hỗn Độn Linh Dịch, U Hồn Hoa, Thiên Hồn Hoa, Thiên Thanh Thạch, Long Tiên, Linh Nguyên Thủy, Phá Hư Tuyền, Hỏa Phượng Tương...”