"Bạch sư , ...   cái gì? Lăng Miểu...   ...  ... là  truyền của Nguyệt Hoa Tông?"
Trình Cẩm Thư ở bên cạnh cũng khinh thường lên tiếng: "Bạch Sơ Lạc, ngươi  tỉnh ngủ ? Loại phế vật như Lăng Miểu,  tạp dịch  tử còn miễn cưỡng,  còn   truyền? Ngươi  thể vì thấy nó đáng thương mà bịa  lời  dối  . Lời  của ngươi, nếu truyền đến tai sư tôn của ngươi, tám phần là ngươi sẽ  nhốt  cấm địa đấy?"
Lời của Trình Cẩm Thư  dứt, một tấm phù lục  rơi xuống  mặt , ngay  đó liền nổ tung.
Hắn giật  vội vàng né tránh, nhưng vẫn  vụ nổ ảnh hưởng đến.
May mà Phương Trục Trần phản ứng cực nhanh, kịp thời vung kiếm hóa giải phần lớn sát thương do vụ nổ gây , Trình Cẩm Thư mới   thương, nhưng  nhất thời vẫn  chút chật vật.
Hắn ngẩng đầu,  dám tin mà  Huyền Tứ   tay.
Sở trường của Phù tu chính là đánh lén và ném bùa.
Huyền Tứ  tay  thu chiêu cũng chỉ diễn  trong nháy mắt.
Nhìn bộ dạng chật vật của Trình Cẩm Thư,  vẫn tiếp tục ung dung phe phẩy chiếc quạt, cất giọng thong dong.
"Trình  , lúc  ngoài    lắp não ngược  ? Sao  chẳng hiểu tiếng  ? Hay các  cho rằng, ai cũng xứng để chúng  gọi một tiếng 'tiểu sư ' chắc?"
"Lăng Miểu chắc chắn một trăm phần trăm là  tử  truyền thứ năm của Nguyệt Hoa Tông chúng . Hôm qua lúc sư tôn nhận    đích  khắc dấu ấn, chỉ đợi hai ngày nữa đại sư  và tam sư tỷ xuất quan, sư tôn sẽ cử hành đại lễ thu đồ cho Lăng Miểu. Hoan nghênh các vị đến tham dự."
Hắn liếc  Lăng Vũ đang trợn tròn mắt,  tiếp: "Nếu ngươi  đến cửa cảm tạ thì cứ tới hôm đó, nhớ mang theo lễ vật đấy."
Lăng Miểu   thì kinh hãi: Cái gì! Đã khắc dấu ấn  á!? Lúc nào cơ? Sao  ai  cho  ! Sao  ai hỏi ý kiến của  !? Làm thế  lịch sự ???
Huyền Tứ thản nhiên liếc nàng một cái: Lúc ngươi đang chảy nước miếng đếm tiền đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-phe-vat-treo-ca-tong-mon-len-danh/chuong-26.html.]
Lăng Miểu: "..."
Một khi  khắc dấu ấn thì  thể chạy thoát  nữa ,    thể  theo dấu ấn để tìm  nàng.
Tiếc thật, ban đầu nàng còn thật sự  kế hoạch  khi lấy  tiền, nếu thấy tình hình   thì sẽ quyết đoán chuồn lẹ.
Phương Trục Trần thấy hai vị  tử  truyền của Nguyệt Hoa Tông  đóng dấu xác nhận Lăng Miểu, tuy cảm thấy khó tin nhưng cũng   thêm gì nữa.
Chỉ riêng sắc mặt của Lăng Vũ  khó mà kiềm chế, thoáng trở nên tái mét, đặc biệt là khi  Huyền Tứ nhắc đến đại lễ thu đồ.
Đại lễ thu đồ  thể xem là một trong những khoảnh khắc vinh quang nhất của một  tử  truyền.
Khi đó, khách khứa tám phương sẽ đến chúc mừng, quần hùng cùng  chứng kiến.
Thế nhưng Tư Đồ Triển vì chuyện  vui hôm đó, tuy cũng  tuyên bố  bàn dân thiên hạ rằng nàng  là  tử  truyền thứ năm của Ly Hỏa Tông, nhưng   lữa mãi  nhắc đến chuyện đại lễ.
Kết quả là Lăng Miểu, kẻ  đuổi ,  sắp  tổ chức đại lễ thu đồ ở Nguyệt Hoa Tông  hai ngày nữa ư? Điều    thể khiến nàng   tức giận cho !
Người   mà nàng   nay luôn xem thường,  khi phá cho vị trí  tử  truyền của nàng  rối tung lên,  đầu một cái  cũng trở thành  tử  truyền.
Lăng Vũ bất giác siết chặt nắm đấm.
Không cần suy nghĩ, nàng  theo bản năng  ngăn cản chuyện  xảy .
Chỉ một lát , Lăng Vũ   đổi sắc mặt, trưng  vẻ lo lắng  Lăng Miểu.
Một ngày tốt lành
"Muội ,  đừng giận dỗi với tông chủ và cha nữa. Bao ngày qua, cơn giận của họ cũng nguôi ngoai gần hết , chỉ cần   về xin  đàng hoàng,    chuyện rõ ràng với  là   thể trở về Ly Hỏa Tông."