"Thật thương tiểu Vũ sư tỷ quá ,   mắt tỷ  đều đỏ hết cả lên , con tiện nhân ,  nó dám!"
Lăng Miểu: "..."
Xuất hiện ! Cái lũ thiểu năng thích bàn tán  lưng  khác!
Con ngươi đảo một vòng.
Lăng Miểu bước ba bước thành hai,  tới  mặt hai  tử đang bàn tán về , cố ý giơ cao chiếc túi gấm  tẩm bạc hà mèo lên.
"Lá bùa bình an mà tỷ tỷ tự tay tặng cho   chẳng  tác dụng gì cả, bây giờ   vứt nó !"
Hai    ngờ Lăng Miểu  đột nhiên  , nhất thời im bặt.
Một  trong đó phản ứng  đầu tiên, " là   điều! Ngươi dựa   mà dám vứt đồ tỷ tỷ ngươi tặng!"
Lăng Miểu nhớ  tên là Tiết Sâm, là một trong những kẻ cuồng mộ Lăng Vũ.
Nàng đưa túi gấm trong tay đến gần  mặt  một chút.
"Ồ? Vậy phúc khí  cho ngươi, ngươi   ?"
"Muốn..."
Vẻ mặt   trông như một kẻ ngốc.
"Vậy ngươi đưa  hai khối linh thạch trung phẩm."
Tiết Sâm mắt sáng rực, "Ngươi cũng quá vô liêm sỉ ,  mà còn đòi tiền, ngươi  sợ tỷ tỷ ngươi  sẽ đau lòng ?"
"Ta trả ba khối linh thạch trung phẩm, bán cho  ."
Một  bên cạnh trầm ngâm lên tiếng.
Tiết Sâm ngẩn , phản xạ tăng giá ngay lập tức, "Năm khối,  thể nhiều hơn  nữa."
"Mười khối."
Cách đó  xa, một  tử khác  tới.
Lăng Miểu liếc  một cái, "Không bán cho   từng mắng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-phe-vat-treo-ca-tong-mon-len-danh/chuong-5.html.]
"...Cái gì?"
"Ý  là,  chỉ  chia sẻ chiếc túi gấm  cho   duyên với nó mà thôi."
Lăng Miểu vội vàng sửa lời, nhét túi gấm  tay Tiết Sâm,  nhận lấy năm khối linh thạch trung phẩm của , tiện thể còn  bụng nhắc nhở.
"Tỷ tỷ  , lá bùa bình an  khi gặp Báo Yêu sẽ  hiệu quả cực  đó."
Tiết Sâm  thèm để ý đến nàng nữa, mà vui vẻ cất túi gấm .
Một ngày tốt lành
Lăng Miểu cũng vui vẻ cất linh thạch .
Trên đường trở về, nàng  nghĩ thông suốt , mười  trong cái tông môn  thì  đến tám, chín  là đồ đại ngốc.
Nàng  xuống núi! Nàng   ở cùng một chỗ với nữ chính và dàn hậu cung của nàng  nữa!
Đại điện của Ly Hỏa Tông vô cùng uy nghiêm và trang trọng, từ xa   thể trông thấy mái điện  mạ vàng lấp lánh.
Lăng Miểu theo chân   bước  đại điện, đang định men theo dòng  dạt sang hai bên thì một luồng uy áp cực mạnh đột nhiên giáng xuống, ghim chặt nàng tại chỗ.
Nàng ngẩng đầu lên, là  cha Đại trưởng lão của nàng, lúc  đang  giữa điện, lạnh lùng  nàng.
Mà Lăng Vũ cùng đám  tử   lưng ông , và cả vị Tông chủ đang   cao trong đại điện, tất cả đều  nàng với ánh mắt băng giá xen lẫn phẫn nộ.
Chưa đợi nàng kịp phản ứng, uy áp của Đại trưởng lão  ập xuống như thác đổ.
Lăng Miểu chỉ cảm thấy áp lực quanh  bỗng chốc nặng trịch, hai đầu gối khuỵu xuống, cứ thế thẳng tắp quỳ  nền đất.
Sự chênh lệch cảnh giới quá lớn bày  ngay  mắt, Lăng Miểu     lấy một cơ hội để chống cự.
Bên  Lăng Miểu còn  kịp  lời nào, thì ở phía bên , Lăng Vũ  bước , khẽ hành lễ với Tông chủ Tư Đồ Triển đang   cao.
"Tông chủ đại nhân, cha, xin hai  đừng vì con mà  khó  ."
"Muội  vẫn còn nhỏ, tâm trí  trưởng thành, thấy  thứ  thích nên  giành lấy cũng là chuyện thường tình."
"Lăng Vũ tự  thực lực  đủ, nguyện nhường vị trí  tử  truyền   cho  . Lần tuyển chọn  tử  truyền tới, Lăng Vũ nhất định sẽ cố gắng hết sức !"
Lời của Lăng Vũ  dứt, Lăng Miểu cảm nhận rõ ràng ánh mắt của   trong điện  về phía   tràn ngập sự phẫn nộ hiện rõ mồn một.
Hay thật đó~ Quả  hổ là nữ chính, chỉ ba câu   khiến cả đám đàn ông trong điện  biến thành lũ ngốc vì nàng .