TIỂU THANH MAI YÊU KIỀU - CHƯƠNG 89

Cập nhật lúc: 2024-10-26 03:08:02
Lượt xem: 2,394

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Thanh Ngô hai đứa trẻ chọc , một hồi, thấy đuổi đến thở hổn hển, liền bày mưu cho nàng: “Mạt Nhi, đừng đuổi nữa, mách mợ .”

Diệp Mạt Sơ , mắt sáng lên, vỗ tay: “Được, sẽ mách mợ, ca ca cứ đợi đấy.”

Nói xong, đầu chạy khỏi sân, thẳng đến viện của Mạnh Vị Lễ.

Mạnh Vị Lễ nghĩ đến vợ đanh đá như mẫu , lập tức kêu lên một tiếng, co giò chạy theo: “Mạt Nhi, Mạt Nhi ngoan, đừng , ca ca cho bạc.” Vừa móc từ trong n.g.ự.c một thỏi bạc.

Diệp Mạt Sơ nào thèm mấy đồng bạc , cuối cùng vẫn chạy đến mách đại mợ một trận, tận mắt thấy đại mợ vặn tai biểu ca mắng một trận, lúc mới hài lòng rời .

Những ngày tháng ở nhà , Diệp Mạt Sơ như trở về thời thơ ấu, ấm áp và vui vẻ.

Chỉ là, nàng luôn nhớ đến Úc Thừa Uyên.

Hai nàng đến Giang Lăng, Úc Thừa Uyên cũng đều ở đây, bố cục nhà vẫn giống như mấy năm , hề đổi, Diệp Mạt Sơ đến cũng nhớ đến những ngày tháng bên Úc Thừa Uyên lúc nhỏ.

Cả tiểu viện mà Úc Thừa Uyên từng ở, nàng cũng chạy đến xem. Càng xem, càng nhớ Úc Thừa Uyên. Thế là mỗi ngày nàng đều tìm Thường Lâm để hỏi thăm tình hình của Úc Thừa Uyên, Thường Lâm nhận tin tức liền lập tức báo cáo cho nàng.

Tuy rằng nàng nắm rõ hành động của Úc Thừa Uyên, nhưng nàng vẫn nhịn mà nhớ .

Mỗi khi nhớ , nàng chống cằm, chiếc ghế dài ở hành lang, về phía cổng viện ngẩn ngơ, hoặc là lấy vải may áo cho .

Nàng vốn nghĩ, đợi áo may xong, cũng sẽ trở về. Kết quả cho đến khi nàng may xong ba chiếc áo, vẫn về.

Diệp Thanh Ngô thấy nàng bắt đầu may chiếc áo thứ tư, liền hỏi: “Sao chỉ may áo, may cả bộ?”

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Diệp Mạt Sơ đỏ mặt: “Muội đo.”

Thực , quần dây lưng, cho dù đo, nàng cũng thể may , đó nàng cũng cắt vải , nhưng nghĩ đến chiếc quần đó là đồ mặc, nàng liền thấy nóng tay, vội vàng cuộn vải cất .

Diệp Thanh Ngô gương mặt ửng hồng của tiểu cô nương, nhịn , nhưng cũng vạch trần, dậy bỏ .

Đợi , Diệp Mạt Sơ mới như ăn trộm, đuổi hết THU TANG và Đông Lan xuống, lén lút lấy cuộn vải trong tủ , trải giường bắt đầu may.

Vừa may xong một ống quần, liền thấy tiếng bước chân dồn dập bên ngoài, ngay đó, là giọng vô cùng kích động của Đông Lan: “Cô nương, Thân Vương điện hạ về .”

Tay Diệp Mạt Sơ run lên, kim đ.â.m ngón tay, chảy máu, nàng kêu lên một tiếng, ném chiếc quần đang may dở xuống, ngậm ngón tay miệng cắn cắn, dậy nghênh đón: “Thật ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thanh-mai-yeu-kieu/chuong-89.html.]

Đông Lan gật đầu lia lịa, mắt rưng rưng: “Thật ạ, Thân Vương điện hạ còn mang Hạ Anh tỷ tỷ về nữa, cô nương, Hạ Anh tỷ tỷ bình an trở về .”

“Vậy thì thật quá, , mau dẫn gặp.” Diệp Mạt Sơ vui mừng khôn xiết, bước chân ngoài.

Đông Lan kéo THU TANG đang cũng kích động kém theo : “Hình như vẫn còn ở cổng lớn, nô tỳ nhận tin liền vội vàng về báo cho cô nương, còn kịp xem.”

Diệp Mạt Sơ hỏi: “Tỷ tỷ ?”

Đông Lan: “Đã báo cho đại cô nương ạ.”

Ba chạy một mạch đến cổng lớn nhà họ Mạnh, liền thấy Diệp Thanh Ngô và Hạ Anh cùng Xuân Chi ôm , ba chủ tớ đều đang .

Tai qua nạn khỏi, sáu cùng lớn lên từ nhỏ đoàn tụ, Diệp Mạt Sơ ba cũng lập tức đỏ hoe mắt, cùng xông lên, ôm chặt lấy Diệp Thanh Ngô, cùng thành tiếng.

Trong chốc lát, cổng lớn vang lên tiếng .

Diệp Mạt Sơ đang hăng say, thì thấy bên cạnh ho khan mấy tiếng.

Diệp Mạt Sơ đầu , thấy Nhàn Vân lâu gặp, lúc mới sực nhớ , thấy Hạ Anh, chỉ lo , quên cả Úc Thừa Uyên.

Nàng quanh, chỉ thấy Phàn Qua dẫn các thị vệ đợi ở một bên, nhưng thấy Úc Thừa Uyên, vội hỏi: “Điện hạ ?”

Nhàn Vân chỉ tay về phía xe ngựa cách đó mấy bước, vẻ mặt u sầu, thở dài : “Diệp nhị cô nương, điện hạ Ngài .. Ngài thương , hiện đang hôn mê, tình hình lắm.”

“Hôn mê?” Sắc mặt Diệp Mạt Sơ đại biến, chạy vội về phía xe ngựa, ba bước hai bước chạy đến bên xe, dẫm lên bậc lên xe, vén rèm xe lên lao trong.

Diệp Thanh Ngô thấy lời Nhàn Vân, sắc mặt cũng đổi, vội hỏi Nhàn Vân: “Điện hạ thương ở , thương thế thế nào, cần mời đại phu ?”

Nhàn Vân vội vàng đưa ngón tay lên môi, hiệu im lặng, đợi Diệp Mạt Sơ lên xe ngựa, lúc mới nhỏ giọng : “Diệp đại cô nương yên tâm, điện hạ , chúng trong , đừng phiền điện hạ và Diệp nhị cô nương chuyện.”

Nói xong, nhẹ nhàng trong , trong vẫy tay với .

Diệp Thanh Ngô hiểu ý, đoán rằng Úc Thừa Uyên đang trêu chọc Mạt Nhi, bèn yên tâm, dắt tay Hạ Anh cửa: "Mau kể , những ngày qua ngươi sống như thế nào? Thân Vương điện hạ tìm thấy ngươi ?"

Hạ Anh lau nước mắt đáp: "Nô tỳ hôm đó từ Kinh thành trở về, đến..."

Chủ tớ , thẳng đến sân viện của Diệp Thanh Ngô.

 

Loading...