Tiểu Thư, Ám Vệ Của Nàng Cũng Là Nhân Viên Xuyên Nhanh - Chương 35. Tiến Thoái Lưỡng Nan

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:17:37
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Hoàn còn đang nghĩ ngợi vẩn vơ thì bỗng kêu lên một tiếng đầy xúc cảm. Bởi vì, Ân Ái Mỹ xuống của .

- A!

Đồng thời, Ân Ái Mỹ cũng kêu lên một tiếng đầy đau đớn. Bởi vì, nàng xuống của Dương Hoàn.

“Hải sâm” to lớn của Dương Hoàn động tác của Ân Ái Mỹ cho mắc kẹt một hang động nhỏ. Ân Ái Mỹ đau đến chảy nước mắt. Còn Dương Hoàn thì nước mắt. Cả hai căng cứng , , tiến thoái lưỡng nan.

Nghe tiếng kêu đau đớn của Ân Ái Mỹ, cùng với xúc cảm ấm áp chặt chẽ từ “hải sâm” truyền đến khiến Dương Hoàn đột nhiên bừng tỉnh. Sau khi ý thức xảy chuyện gì, vội vàng vùng vẫy, thẳng dậy. hai tay và hai chân của vẫn còn đang trói nghiến . Dương Hoàn cảm giác đầu óc của đặc quánh .

Hắn cất giọng đầy hoảng loạn:

- Tiểu thư, , thể...

Sự cử động của khiến cho con “hải sâm” càng xâm nhập sâu hang động nhỏ xinh. Ân Ái Mỹ cơ hồ ngừng thở vì một trận xé rách đau đớn ập tới.

Nàng kêu lên thảng thốt:

- Đừng! Dương Hoàn, đừng nhúc nhích! Đau! Đau lắm! Ta đau lắm!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tái nhợt, cơ thể cứng đơ dám di động. Nơi “hải sâm” cắm hơn phân nửa, cảm giác rách da xé thịt khiến Ân Ái Mỹ đau đến phát .

Đau quá! Từ tới giờ nàng từng đau như ! Thân thể như x.é to.ạc hai bên. Cơ thể của nàng vốn nhỏ nhắn, “hải sâm” kích cỡ kinh của Dương Hoàn tàn nhẫn xé rách.

Ân Ái Mỹ hối hận . Lẽ nàng nhớ thể vẫn còn non nớt, vốn khó thể chịu việc nam nữ giao hoan. Lẽ nàng học theo mấy quyển tiểu thuyết , bước dạo đầu kỹ lưỡng để chuẩn thật . Vậy mà nàng vì mấy lời tự ti và bộ dáng khổ sở của Dương Hoàn m.á.u nóng bốc lên đầu. Vậy mà nàng dám dùng tư thế nữ thượng vị để  “hải sâm” sưng to cứng rắn trực tiếp . Đau đến c.h.ế.t !

Dương Hoàn cũng bộ dạng đẫm lệ của Ân Ái Mỹ dọa đến thần hồn điên đảo. Hắn hoảng loạn nhưng dám cử động nữa, chỉ ngừng dùng lời lẽ để an ủi nàng, dỗ dành nàng:

- Tiểu thư, , động đậy nữa. Nàng đừng , đừng mà...

Ân Ái Mỹ tựa , hai mắt đẫm lệ m.ô.n.g lung, thấp giọng :

- Dương Hoàn, đau quá,... Đau quá... Ngươi đau quá...

- Dương Hoàn đáng c.h.ế.t! Tiểu thư đừng ! Đừng ! Nô đáng c.h.ế.t! Đáng c.h.ế.t...

- Không đáng c.h.ế.t! Đồ ngốc! Ngươi mau tìm cách để bớt đau ! Đau quá...

Dương Hoàn cách nào để Ân Ái Mỹ bớt đau. Lần trải nghiệm ở thanh lâu, chỉ như khúc gỗ mục, mấy cô kỹ nữ vần vò một lúc là chán, vứt sang một bên. Cho nên thực chất là Dương Hoàn từng trải qua chuyện hoan ái nam nữ đến mức độ . Nước mắt và tiếng kêu đau của tiểu thư mèo nhỏ ám vệ sói xám quên hổ.

Hắn ấp úng cất tiếng:

- Tiểu thư... Nô gì thì tiểu thư mới bớt đau?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-am-ve-cua-nang-cung-la-nhan-vien-xuyen-nhanh/chuong-35-tien-thoai-luong-nan.html.]

Ân Ái Mỹ cũng thể nào . Đây cũng là đầu tiên của nàng. Hơn nữa, nàng đau đến mụ mị cả đầu óc .

Trong đầu của nàng cố gắng lệnh cho hệ thống:

[Khổ Qua... giúp ...]

[Việc ngoài khả năng của hệ thống. Chủ nhân thể tham khảo thêm trong sách.]

Giọng lạnh lẽo của hệ thống vang lên trong đầu khiến Ân Ái Mỹ tức đến nhe răng. nhờ đó, nàng nhớ , khi lên xe ngựa, nàng lén giấu vài quyển tiểu thuyết nệm giường.

Linh quang chợt lóe, Ân Ái Mỹ lệnh:

[Hệ thống, cởi trói cho .]

Việc thì trong khả năng của hệ thống, nên chỉ trong chớp mắt, dây trói của Dương Hoàn đều tháo bỏ. Dương Hoàn tâm trí để ngạc nhiên về việc dây trói bỗng nhiên nới lỏng . Hắn chỉ nghĩ rằng do vùng vẫy quá mạnh nên tình cờ thoát khỏi trói buộc mà thôi. Đôi tay tự do, Dương Hoàn nghiến răng nắm lấy hai bên eo của Ân Ái Mỹ, định nâng nàng lên.

Ân Ái Mỹ kêu lên t.h.ả.m thiết:

- Đau! Dương Hoàn! Ngươi đừng ! Ta đau c.h.ế.t mất!

Dương Hoàn dám hành động nữa. khựng , áy náy lẫn tự trách, luống cuống lẫn bối rối, thế nào.

Ân Ái Mỹ vội vã cất tiếng:

- Ngươi mau tìm nệm... Có quyển sách... Làm theo như trong sách ...

Dương Hoàn vội vã đưa bàn tay vẫn còn tê dại tìm nệm giường. Hắn nhanh chóng lấy một quyển sách mỏng. Quyển sách tựa đề khá tuân thủ nữ tắc: “Thiếp ở khuê phòng chờ đến” nhưng những dòng chữ trong đó khiến Dương Hoàn nghẹn lời. Hắn dám to lên, chỉ cố gắng lướt nhanh qua cố gắng theo những điều mà nhân vật trong sách .

“Tay mơn trớn quả đào

Đỉnh hồng cứng chờ trao cho

Vân vê, bóp, nhấn tròn căng

Nhào qua, nắn ăn cho mềm

Tay xuống thật êm

Giữa vùng rậm rạp tìm một viên

...”

Lời thơ dẫn dắt đôi tay của Dương Hoàn. Hắn tay lên cơ thể của Ân Ái Mỹ, từng chút một. Cảm giác bàn tay thô ráp của Dương Hoàn “truyền thuốc”, thật Ân Ái Mỹ từng nếm trải. , khi bàn tay của ám vệ sói xám mò mẫm da thịt của nàng, tiểu thư mèo nhỏ cảm giác khác lạ. Có lẽ vì , hành động của Dương Hoàn che khuất bởi lớp vỏ bọc “truyền thuốc” nữa, mà chân chân chính chính là hành động để tăng khoái cảm, giảm thống khổ cho nàng.

Loading...