Trước bộ dáng mừng rỡ của Dương Hoàn, môi mọng của Ân Ái Mỹ bĩu . Nàng dù cũng là hiện đại đấy, nàng rõ việc dụ dỗ trẻ vị thành niên là vi phạm pháp luật, cũng tác hại của việc phá khi đủ tuổi sẽ gây tổn hại đến sức khỏe và cơ thể của một cô gái. Nàng sẽ tự khổ chính .
bộ dáng của Dương Hoàn khiến Ân Ái Mỹ trêu chọc . Nàng phụng phịu:
- Sao thế? Chàng rằng mười tám tuổi , là bà cô già , nên chê , đúng ?
- Không! Sao dám chê nàng chứ?! Ta mới là xứng...
- Im miệng!
Ân Ái Mỹ tức giận quát lên. Uổng cho nàng mới mừng rỡ khi đổi cách xưng hô thì bây giờ dám tự ti, nghĩ rằng xứng. Chính Ân Ái Mỹ cũng ngạc nhiên khi bản tức giận khi ai đó bảo rằng Dương Hoàn xứng với nàng. Ngay cả Dương Hoàn cũng phép như thế, , ngay cả nghĩ như thế, cũng phép.
Ân Ái Mỹ sa sầm mặt mũi, phụng phà phụng phịu :
- Dương Hoàn, cho ! Chàng phá của , đau đau, còn chảy m.á.u nữa. Chàng nhất định chịu trách nhiệm với !
- Vâng. Nô nguyện trâu ngựa...
- Câm miệng! Ai cần trâu ngựa?- Ân Ái Mỹ thật sự là tức đến ngứa răng .
- Vậy... tiểu thư nô gì?- Dương Hoàn hoang mang.
- Đồ ngốc nhà ! Trong cảnh , là sẽ cưới . Chàng sẽ phu quân của !
Ân Ái Mỹ nghiêm túc “phổ cập” cho Dương Hoàn cách dùng lời đường mật. Dương Hoàn gương mặt nhỏ nhắn cố gắng vẻ đạo mạo của tiểu thư mèo nhỏ mà bật . trong lòng của ngập tràn chua xót và bi ai. Hắn , cũng quen lời ngọt ngào. Không chỉ , còn rõ, điều mà tiểu thư , vốn thể nào xảy . Hắn là nô lệ, , còn thấp kém hơn cả nô lệ, căn bản thể cạnh bên nàng, thể sánh vai cùng nàng. Sự tồn tại của sẽ khiến nàng vấy bẩn, liên lụy. Đột nhiên, Dương Hoàn cảm thấy, lẽ là, vẫn nên tìm một chỗ nào đó vắng vẻ mà lặng lẽ c.h.ế.t thì hơn.
Suy nghĩ thầm kín của Dương Hoàn Ân Ái Mỹ bộ qua ánh mắt của . Nàng hốt hoảng chồm tới, túm lấy gương mặt của Dương Hoàn, kéo đến kề sát mặt của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-am-ve-cua-nang-cung-la-nhan-vien-xuyen-nhanh/chuong-37-su-tra-tan-mem-mai-va-ngot-ngao.html.]
Tiểu thư mèo nhỏ nhe răng nanh, gầm gừ với ám vệ sói xám:
- Dương Hoàn! Chàng dám c.h.ế.t, cũng sẽ c.h.ế.t theo !
- Không! Tiểu thư..
- Câm miệng! Từ nay về , rời khỏi , dù là nửa bước. Còn nữa, gọi là tiểu thư nữa.
- Nô phạm thượng, sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t.
Dương Hoàn thấp giọng, nhắc nhở về phận của . Chỉ là, lời nhắc nhở , chính cũng là cho ai .
Ân Ái Mỹ suy nghĩ một lúc :
- Tạm thời mặt khác, vẫn cứ gọi là tiểu thư . khi chỉ hai chúng , gọi tiểu thư, cũng xưng nô.
- Vậy...- Dương Hoàn bối rối
- Chàng gọi là Mỹ Miu Miu nhé, còn sẽ gọi là Hoàn Hoàn...
Ân Ái Mỹ bỗng khựng , , cách gọi . Thứ nhất là vì cách gọi điệp tên như thế hề quen tai với nàng, một Việt Nam hiện đại. Thứ hai là vì gọi ám vệ sói xám là Hoàn Hoàn, cứ kỳ lạ thế nào đó. Hai chữ Hoàn Hoàn hợp với , bộc lộ khí chất của , cũng thể hiện sự đặc biệt của trong lòng nàng.
Ân Ái Mỹ ngẫm nghĩ bò , bắt đầu ngẫm nghĩ tên – – mật cho sói xám nhà . Hay nàng gọi Sói nhỉ? Không , hoang dã quá. Gọi là Xám thì ? Không , u ám quá. Gọi là honey? Không , dễ bại lộ phận.
Ân Ái Mỹ cứ nghĩ một cách gọi mật cho Dương Hoàn thì lắc đầu, tự phản đối. Nàng cứ lắc tới lắc lui như thế, trong khi vẫn đang giữ chặt thanh gươm – hải sâm của Dương Hoàn trong vỏ kiếm. Thanh gươm đè nén mà càng thêm cứng rắn, hải sâm chà sát mà bắt đầu vẫy vùng. Dương Hoàn thở hổn hển, cố gắng trấn định. mà, việc , nếu là thì thôi, một khi , thì thật sự là khó nhịn.
Dương Hoàn đỏ mặt tía tai trân chịu đựng sự tra tấn mềm mại và ngọt ngào của Ân Ái Mỹ. nếu nàng cứ ngọ nguậy mãi ngừng thế , Dương Hoàn dám chắc chắn thể cưỡng . Bởi vì lúc điểm yếu lẫn yếu điểm của đều nàng chế ngự , tình cảm lẫn cảm xúc của đều dành trọn cho nàng . Dương Hoàn lâm mâu thuẫn cực độ. Hắn sợ sẽ tổn hại đến thể và sức khỏe của Ân Ái Mỹ. Hắn nàng. Hắn nàng. Hắn nàng đến phát điên .
một nữa, đem đặt Ân Ái Mỹ và chính bản lên bàn cân, Dương Hoàn chút ngần ngại hất đổ luôn cả cán cân. Dù ham dày vò đến phát điên cũng tuyệt đối thể khiến tiểu thư chịu tổn hại. Nếu dám nghĩ tới việc ép buộc tiểu thư chuyện mà nàng , thà rằng tự sát. Dù thì bây giờ chân tay của tự do , tìm nơi vắng vẻ mà biến mất khỏi cõi đời là chuyện khó.