Trong gương, đôi mắt hạnh chứa tình ý, lộ rõ mong chờ và hồi hộp  giờ xuất giá.
 
Ta đặt tay lên vai nàng, cùng  gương.
 
Nàng mỉm  với  trong gương, bàn tay nắm lấy mu bàn tay .
 
“Ngày xưa còn là Xuân Hòa,   mơ cũng  ngờ  sẽ gả cho con trai duy nhất của trưởng công chúa.”
 
Trong giọng nàng là cảm khái như mộng.
 
Ta khẽ nhéo tai nàng, chân thành :
 
“Chúc các ngươi cầm sắt hòa minh, loan phượng sum vầy.”
 
Sở Minh Vi chớp mắt:
 
“Ta cũng mong ngươi dũng cảm hơn, sớm mở lòng.”
 
Ta khựng , chỉ khẽ cong môi.
 
Trong phủ trưởng công chúa,   thấy cả nhà Vĩnh An hầu.
 
Thẩm Như Ý  cạnh Vĩnh An hầu phu nhân, đối với ánh mắt  đưa tới thì  hề phản ứng.
 
Hắn giận  lâu , ở thôn Hoè Hoa cũng  đến ăn cơm ở nhà  nữa, thường chỉ  lì trong sân,  chịu  ngoài.
 
Hầu phu nhân Vĩnh An đưa mắt đảo qua  giữa  và .
 
Bà dùng khuỷu tay huých huých  hầu gia bên cạnh,  khẽ ngẩng cằm, lúc thì chỉ , lúc thì chỉ Thẩm Như Ý.
 
Hầu gia Vĩnh An sững , vuốt râu   thẳng về phía .
 
Trong nháy mắt,  căng thẳng đến mức    bỏ chạy, thế nhưng đôi chân  như  đóng đinh xuống đất, chẳng thể nhúc nhích.
 
Ông   mặt ,  vội hành lễ.
 
Ông gật đầu lia lịa,  cảm giác  ông cũng  chút căng thẳng,  phần luống cuống.
 
Ông  vuốt hai cái râu,  ha hả:
 
“Như Ý cái thằng nhóc  đúng là  mắt  . Ngày đó con múa bộ kiếm  ở phủ , thật sự  mắt lắm. Ha ha ha…”
 
Ta: “……”
 
Hầu phu nhân Vũ An  tới, trừng mắt lườm hầu gia Vĩnh An một cái.
 
Động tác vuốt râu của ông liền khựng .
 
Hầu phu nhân hiền từ  ,  một lát  mới :
 
“Con bé đen  một chút, rắn rỏi thêm một chút. Không còn giống dáng vẻ xinh    nữa.”
 
Ta: “……”
 
Bà nắm lấy tay , giọng nặng tình mà chậm rãi :
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-gia-ve-que-trong-trot/14.html.]
“Như Ý nó  lặng lẽ chú ý đến con mấy năm nay. Liên lụy cả , phụ  nó,    nó,  cả hai ca ca nó, cũng đều theo dõi con mấy năm nay.”
 
Ta bỗng nhiên thấy  chút sợ hãi.
 
Bà   tiếp:
 
“Con  , Như Ý u sầu một thời gian dài. Ta đau lòng quá, mặt dày  phủ tướng quân dò hỏi, mới  nhà con ở thôn Hòe Hoa. Nhà  cũng chẳng cần nó  gánh vác gia nghiệp, cũng chẳng cần nó   nên sự nghiệp gì, chỉ cần nó vui vẻ là . Nó đó, chỉ là một mối tình đơn phương.”
 
“Nếu con chê bai nó, thì cứ coi nó như hàng xóm. Nếu  chê, cũng  thể thử tiếp xúc với nó. Thằng nhóc , tuy là chẳng  đắn bao nhiêu, nhưng chuyện lớn chuyện nhỏ thì chúng  dạy nó  đàng hoàng. Tâm địa nó   .”
 
Lời bà  thật chân thành, khiến  bỗng thấy  ngượng ngùng.
 
 lúc , Thẩm Như Ý đột nhiên  cạnh hầu gia.
 
Hắn  chằm chằm  , nhưng lời  hướng về phụ mẫu :
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
“Phụ mẫu mau  thôi, lễ sắp bắt đầu .”
 
Chúng  ở  tướng quân phủ một đêm, hôm  thì chuẩn  về thôn Hòe Hoa.
 
Ai ngờ Thẩm Như Ý  tới,    cùng chúng  về làng.
 
Phụ mẫu và Hạ Sinh im lặng  lên xe ngựa, bỏ   phía .
 
Ta chỉ  thể bước lên xe ngựa của Thẩm Như Ý.
 
Gã thị vệ mặt sẹo mỉm  đầy an ủi với chúng ,  đánh xe .
 
Trong xe ngựa yên tĩnh vô cùng, tĩnh đến mức  như   đống kim châm.
 
 Thẩm Như Ý thì   thong dong.
 
Xe ngựa lắc lư, vô cùng thích hợp để chợp mắt.
 
Ý thức  dần mơ hồ, ngay khi sắp ngủ, một luồng khí nóng phả  chóp mũi, môi bỗng ươn ướt.
 
Ta kinh hãi mở bừng mắt, liền thấy đôi mắt  đẽ như cún con của  gần ngay  mặt, lông mi khẽ quét lên mí mắt , ngứa ngứa.
 
Ta giơ tay,  rõ ràng giật  né một chút.
 
Bàn tay  che mắt , khẽ :
 
“Hôn mà  nhắm mắt ?”
 
Thẩm Như Ý như khúc gỗ thành tinh,   trêu ghẹo đến ngây .
 
Mãi lâu ,  mới bĩu môi, nhỏ giọng ấm ức:
 
“Nàng  mà  kinh nghiệm thế? Chẳng lẽ nàng…”
 
Nói đến đó thì nghẹn , mắt dán chặt mũi giày.
 
Ta khoanh tay tựa  vách xe, ngắm vẻ đáng yêu bối rối của .
 
Lười biếng đáp: “Học trong sách truyện thôi.”