5
 
Bây giờ là tháng tư, đúng  mùa gieo kê. 
 
Ta với phụ  cầm ba cái cuốc, mẫu  xách một bình  ngâm lá hòe, Hạ Sinh thì khoác một túi hạt giống, cả nhà cùng   ruộng.
 
Đi  nửa đường, Hạ Sinh bỗng :
 
“A tỷ, dắt Xích Diệm  , nó  thể ăn cỏ ở bờ ruộng.”
 
Ta gật đầu:
 
“Đi .”
 
Hạ Sinh tung tăng nhảy nhót chạy . Phụ  :
 
“Hạ Sinh  thích Xích Diệm.”
 
Ta nghĩ bụng, đợi qua mùa gieo giống,  sẽ dạy Hạ Sinh cưỡi ngựa.
 
Bốn mẫu đất kê,  cùng phụ mẫu đào hố nhỏ, Hạ Sinh thì bỏ hạt , còn Xích Diệm vẫy đuôi gặm cỏ ở bờ ruộng.
 
Ta dùng ánh mắt hỏi phụ mẫu:
 
“Thế nào, con học nhanh lắm  ?”
 
Phụ  cúi đầu  hiền hậu, trong sự chất phác  lộ rõ niềm vui mừng.
 
Gieo  một phần ba mẫu thì  trưa . 
 
Khắp nhà trong thôn bắt đầu   đem cơm  đồng. 
 
Xích Diệm   từ lúc nào ăn no, tự chạy về nhà.
 
Nhà  sáng nay ăn muộn,  đồng cũng muộn, nên giờ vẫn  đói.
 
“Lưu thúc, Lưu thẩm, Xuân Hòa tỷ. Nhà bên cạnh  một đám thợ đến  đấy!”
 
Tân Di   đối diện nhà , xách một giỏ tre   bờ ruộng gọi sang.
 
Phụ  dùng tay áo lau mồ hôi  trán, chống cuốc  thẳng dậy, ngơ ngác hỏi:
 
“Từ  tới? Làm gì thế?”
 
Tân Di , lộ  hai cái răng khểnh nhỏ:
 
“Ta  hỏi , bảo là từ trong thành tới,  dựng nhà bên cạnh nhà thúc đó!”
 
Phụ mẫu   càng thêm bối rối, cùng  sang .
 
Ta hỏi: “Từ trong thành tới,   hỏi là ai ?”
 
Tân Di gãi đầu:
 
“Có hỏi... là...”
 
Nàng ngẩng mặt nhớ một lúc  :
 
“Nói là cái gì Hầu gia... cái gì lang quân gì đó...”
 
Nói xong, nàng ngượng ngùng ,     ruộng nhà .
 
Mẫu  bước  hỏi :
 
“Xuân Hòa, con   là ai ?”
 
Ta lắc đầu.
 
Mẫu  đặt cuốc  rãnh ruộng, lau tay lên eo:
 
“Ta về hâm cơm, tiện thể dò hỏi chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-gia-ve-que-trong-trot/4.html.]
 
Phụ  gật đầu.
 
Chúng   cúi xuống  việc,  thậm chí còn thấy  ruộng so với luyện võ còn dễ hơn nhiều.
 
Độ nửa canh giờ , mẫu   xách giỏ  . 
 
Cả nhà tìm một bãi đất trống gần đó, trải   ăn, mẫu   lượt lấy thức ăn .
 
“Ta  qua bên cạnh xem, trận thế lớn lắm, bảo là sẽ xây một tòa viện hai dãy.”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Phụ   ăn màn thầu  hỏi:
 
“Bà  hỏi xem là ai xây ?”
 
Mẫu  gật đầu:
 
“Có hỏi ,  là con trai út của Vũ An Hầu phủ.”
 
Phụ  kinh ngạc:
 
“Con của Hầu gia   xây nhà trong thôn ?”
 
Mẫu  lắc đầu:
 
“Tâm tư của nhà quyền quý ai mà đoán ? Có lẽ là  mắt cảnh sắc thôn  chăng.”
 
Hạ Sinh huých tay  :
 
“A tỷ, a tỷ, tỷ  quen vị lang quân đó ?”
 
Ta gật đầu, là Thẩm Như Ý, đích thứ tử của Vũ An Hầu, kẻ ăn chơi nổi tiếng ở kinh thành,    chuyện gì  cũng chẳng lấy gì  lạ.
 
Mẫu  thấy  chỉ ăn màn thầu, dè dặt hỏi:
 
“Có   hợp khẩu vị? Sao  ăn đồ ăn?”
 
Ta  mấy dĩa thịt  tấm vải trải, :
 
“Ở tướng quân phủ ngày nào cũng ăn thịt, con ngán . Bây giờ mới thấy màn thầu thật thơm đây... ha ha...”
 
Ta vội nuốt màn thầu trong miệng,  với mẫu :
 
“Mẫu , nhà    ăn thế nào thì   cứ thế, con  kén chọn .”
 
Phụ mẫu  ,   gì thêm.
 
Mãi đến khi trời dần tối, trăng  cùng sáng, một mẫu đất mới gieo xong.
 
Cả nhà thu dọn  về, gió đêm nhè nhẹ, ve sầu kêu rả rích, một cảnh yên lành.
 
Phụ   sát bên , ân cần hỏi:
 
“Mệt ?”
 
Ta lắc đầu, :
 
“Không mệt, còn  bằng luyện võ .”
 
Phụ  vỗ vai , cúi đầu tiếp tục .
 
Về đến nhà, mẫu   bếp nấu cơm, Hạ Sinh chạy theo giúp.
 
Phụ  cũng  nghỉ, bắt đầu dựng chuồng ngựa,  cũng theo phụ.
 
Khi   , bên nhà kế  ngừng việc, xa xa  mấy căn lán dựng cho thợ ở, còn  cả đầu bếp đang nhóm lửa nấu ăn ngoài sân trống.
 
6
 
Tháng năm  bắt đầu gieo đậu xanh và mè, đôi khi còn  nhổ cỏ cho ruộng kê.