Vẻ phấn khích trong giọng của Cung Chính Vinh dần dần nhạt , xu thế bình tĩnh trở .
nhạt trong lòng, gã Cung Chính Vinh chính là một kẻ nham hiểm điển hình, trong lời thì mật như bạn nối khố, trêи thực tế sáng sớm nay còn sai tới cổng bệnh viện Một chặn chúng .
“Tóm cũng bớt nhảm , giống như những gì sáng nay , nếu trong ba ngày tới nhận tin tức gì về bố thì tính đến bây giờ, vẫn mừng hụt một vố đấy!”
Nói xong, cho thêm cơ hội rề rà nữa, cúp máy luôn.
Cùng lúc đó, điện thoại rung lên, lấy xem, vặn thấy tin nhắn từ Bansha, báo với rằng hiện tại họ liên lạc với cảnh sát địa phương thông qua Chu Hỉ Tài, đồng thời nhờ hệ thống nội bộ, bước đầu xác định vị trí mà bố giấu .
Mục đích tiếp theo của họ là chia hành động, đảm bảo hành động sai sót, một là trúng, cứu bố .
điện thoại, phát hiện là tính đến lúc , gần như tất cả chuyện đều theo đúng quỹ đạo.
Sau khi Đỗ Minh Hào sa lưới, gần như tạm thời còn chuyện gì để lao tâm khổ tứ như lúc nữa .
ngẫm nghĩ với Tề Vũ Manh đang chơi điện thoại ở bên cạnh: “Cảnh sát Tề, nếu việc bên xử lý tàm tạm , định về quê nhà ở Quế Lâm một chuyến. Dù thì bây giờ bố vẫn trong tay nhà họ Cung, về thăm một . Chuyện ở bên cô với Triệu Thư Hằng thể đối phó ”.
Tề Vũ Manh kinh ngạc , trầm ngâm đáp: “Được, về cũng , đến lúc đó tiện thể thu thập ít chứng cứ, chỉ cần đủ chứng cứ, chúng thể quật đổ gốc cổ thụ như nhà họ Cung”.
hỏi: “Cảnh sát Tề, với nhà họ Cung mối thù đội trời chung nên mới hận họ như , chứ cô thì vì nguyên nhân gì đây?”
Tề Vũ Manh lườm một cái, hề khách sáo gì: “Bất cứ ai chính nghĩa trong lòng thì đều ưa gì dạng gia tộc như nhà họ Cung, huống hồ là ? chỉ mong loại cặn bã của xã hội càng ít càng ”.
nhún vai đáp lời, Triệu Thư Hằng cuộc đối thoại của chúng nên hỏi: “Phương Dương, định rời khỏi Thịnh Hải ?”
đáp, “Không rời , về Quế Lâm một chuyến thôi. Cho dù bây giờ mấy bạn của qua đó và thu xếp thỏa , nhưng vẫn đích về xem xét. Với cả, đợi bố an , đến lúc đó sẽ về Thịnh Hải. Dù gì thì thương vụ hợp tác giữa tập đoàn Vọng Thiên và công ty National còn bắt đầu đàm phán mà!” Nói đến đây, cảm thấy đau đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-609.html.]
Việc hợp tác của tập đoàn Vọng Thiên và công ty National, đơn giản thì cũng đơn giản, khó khăn thì cũng khó khăn.
Vả , dạng đàm phán mang tính chất hợp tác thương mại vài ba câu mà rõ ràng .
Nếu theo đúng quy trình, ít nhất cũng mất vài ngày mới hoạch định chi tiết quá trình hợp tác .
Chốt phương án xong, tạm gác chuyện của tập đoàn Vọng Thiên sang một bên, : “Triệu Thư Hằng, lát nữa sẽ mua vé. Mấy hôm tới, hãy ở Thịnh Hải với cảnh sát Tề nhé!”
Triệu Thư Hằng lập tức vui : “Phương Dương, ý gì thế hả? Sợ ngáng chân ?”
Vì vốn là công tử bột con nhà giàu nuông chiều từ nhỏ, bây giờ buộc sinh tử với , nên trong lòng thấy hổ thẹn.
khi , thấy vui.
: “Không đến mức , nhưng phía Thịnh Hải vẫn còn vụ đàm phán với công ty National, cả hai chúng thể cùng vắng mặt . Chẳng may đến lúc đó, đột nhiên Đồng bảo chúng lập tức chạy đến đó, mà cả hai đều đang ở Quế Lâm thì hợp đồng ?”
Triệu Thư Hằng vẫn vẻ đồng ý, nhưng khi , đành gật đầu, ngầm chấp nhận.
Tề Vũ Manh : “Gấp thế ? Hôm nay luôn hả?”
khổ đáp: “ phát hiện đến Thịnh Hải, thảnh thơi một phút giây nào. Nếu thật sự nghỉ ngơi, chắc chỉ thể chờ đến khi về Yến Kinh thôi”.
Tề Vũ Manh cũng ngăn cản nữa, mà : “Được, nhưng thật cẩn thận đấy. Chuyện ở đây sẽ xử lý thỏa”.
Nhận sự đồng ý của họ xong, vẫy chào rời khỏi đồn công an, bắt xe về khách sạn, đồng thời đặt vé máy bay về Quế Lâm điện thoại. Bây giờ là buổi chiều, thường thì sẽ khó mua vé máy bay.
vì Quế Lâm là thành phố du lịch, nên khá nhiều chuyến bay, lập tức đặt một vé chỗ cạnh cửa sổ.