Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 13-2: Phản chặn giết (2)

Cập nhật lúc: 2024-10-31 01:30:06
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim gia - Xích thành, mệnh bài của bọn Kim Nghiêu và Kim Bằng lượt vỡ nát, bộ Kim gia cao thấp sợ hãi thôi.

"Phu nhân, đây là chuyện gì?"

"Phu nhân, chuyện nên thế nào cho ?"

Tất cả mặt đều chủ mẫu đại sảnh, thê tử Kim Bằng, Bách Phượng Lan.

Lão tổ tông và gia chủ Kim gia lượt qua đời, chuyện đối với Kim gia mà , thể là ngập đầu tai ương !

Bách Phượng Lan xoa xoa cái trán của , trong mắt là lửa giận nồng đậm, hỏi: "Có tin tức gì truyền đến ?"

"Hồi phu nhân, khi lão tổ tông tử vong dùng bí kỹ truyền tin tức về, : 'Công hội Linh sư, Độc Cô Thiên Diệp.' "

"Lại là Độc Cô Thiên Diệp!" Bách Phượng Lan chụp nát cái bàn bên , tức giận , "Sao liên quan tới Công hội Linh sư ?"

"Nghe thời gian Thì Hoằng Quy thu một nữ đồ , đó là Độc Cô Thiên Diệp. Gia tộc hẳn là khi diệt sát nàng, vặn Công hội Linh sư nhân ở đó."

"Công hội Linh sư!" Bách Phượng Lan cắn răng, "Ta và các ngươi thế bất lưỡng lập!"

"Tiểu thư, giờ chúng chỉ nhờ gia tộc giúp đỡ, mới thể báo thù cho cô gia và thiếu gia." Tỳ nữ bên Bách Phượng Lan , "Lúc trừ Công hội Thuần thú sư, ai thể chống Công hội Linh sư. Ngài với lão gia, lão gia sẽ xuất đầu cho ngài!"

Bách Phượng Lan nghĩ nghĩ, với : "Người tới, thu thập đồ đạc, về thành Long Hoa!"

Thành Long Hoa là chỗ tổng hội Công hội Thuần thú sư tọa lạc, tổng hội Công hội Thuần thú sư họ Bách, Bách Tân Nham, là gia gia Bách Phượng Lan.

Lại về Bách Phượng Lan , khi lập gia đình Bách Tân Nham yêu thích, ở Công hội Thuần thú sư gió gió mưa mưa. Vốn lấy thế của nàng, thể tìm một phi thường giỏi phu quân, nhưng cố tình nàng coi trọng Kim Bằng của Kim gia Xích thành, gả.

Xích thành chỉ là một thành thị nhỏ, Kim gia cũng đại gia tộc gì, lúc Bách lão gia tử đồng ý, nhưng Bách Phượng Lan c.h.ế.t sống gả cho Kim Bằng, cuối cùng Bách gia đành đồng ý. Sau đó Bách Phượng Lan sinh Kim Phi, Kim Phi tuy chơi bời lêu lổng, háo sắc thành tánh, học vấn nghề nghiệp, nhưng bản sự dỗ , thành Long Hoa hai , dỗ Bách lão gia tử vui vẻ vô hạn, tự nhiên cũng yêu thích.

Giờ Kim phi giết, Kim Bằng cũng giết, Bách Phượng Lan trở về thành Long Hoa, chuẩn tìm gia tộc của báo thù cho trượng phu đứa nhỏ của .

Sau khi thu thập nọ xong, nàng mang theo tỳ nữ của , Công hội Linh sư, thông qua truyền tống trận trở về Long Hoa thành, gia gia tìm Công hội Linh sư đòi công bằng!

Độc Cô Thiên Diệp, ngươi lấy mạng đền mạng!

Ngày hôm , bởi vì thương thế Phong Khinh Nhiễm khôi phục , quyết định ở trong núi thêm hai ngày. Độc Cô Thiên Diệp một tiếng với , một ngoài.

Phi đến vách núi đen cao nhất ở đây, ánh sáng mặt trời trong tầng mây cố gắng chiếu xuống, vài ánh mặt trời xuyên qua tầng mây, chiếu đến đất. Chỉ chốc lát , thái dương lộ , bộ sơn mạch mặc một tầng áo khoác màu vàng kim.

Độc Cô Thiên Diệp xếp bằng xuống, thái dương một chút một chút dâng lên. Từ khi nào thì, nàng thưởng thức mặt trời mọc qua ? Có lẽ khi nàng đặt hết thảy ở bả vai của , chú ý qua hết thảy bên ngoài, chuyện lãng mạn như ngắm mặt trời mọc , sớm nàng sẽ .

Nhớ rõ một cuối cùng xem mặt trời mọc vẫn là cùng Như Yên, đó cũng là ngoài nhiệm vụ. Cũng hai bao nhiêu rảnh rỗi, riêng chạy đến đỉnh núi ngắm mà các nàng vì thành nhiệm vụ, đại chiến với địch nhân một hồi đỉnh núi, cuối cùng trọng thương, lúc ngay cả khí lực lên cũng , càng đừng xuống núi. Vì thế hai một đêm ngọn núi. Vì thương quá nặng, núi hàn khí bức , nàng mơ mơ màng màng mặt đất, khi thấy sắp chống đỡ nữa, Như Yên lay tỉnh, : "Thiên Diệp, xem, mặt trời mọc!"

Bởi vì một ngày thương nghiêm trọng, ngọn núi một đêm ăn, cho nên đầu vẫn choáng váng choáng váng. Nghe thấy lời của Như Yên, nàng mở to mắt, thấy dương quang ôn hòa âu yếm đại địa, chiếu sáng mỗi một tấc đất .

"Thiên Diệp, đây là ánh sáng của hy vọng."

Thật là ánh sáng của hy vọng, vì nó đuổi rét lạnh , để hai các nàng nhặt về một cái mệnh!

Thái dương hôm nay và ngày đó giống dữ dội, cũng là ôn nhu như , mang đến quang minh và hy vọng cho thế giới. Nàng ngây ngốc, tiến nhập cảnh giới vong ngã. Chậm rãi, bên nàng tụ tập một ít tiểu quang kim sắc, tiểu quang sinh động bay ánh mặt trời, toát , cuối cùng tiến thể Độc Cô Thiên Diệp.

Ngày hôm qua chiến đấu hao phí nhiều tinh lực của nàng, tuy rằng nghĩ ngơi hồi phục một đêm, nhưng vẫn thấy chút mỏi mệt. Sau khi tiểu quang tiến thể, nàng nhất thời cảm thấy thần thanh khí sảng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-13-2-phan-chan-giet-2.html.]

Hác Bằng Du vặn đây tìm nàng chuyện, thấy một màn , cũng tiến lên, mà là nàng, nàng trông chừng. Nhìn Độc Cô Thiên Diệp dẫn phát dị tượng, trong lòng nhịn cảm thán, nha đầu phúc duyên thật sự sâu, ngay cả hiểu loại chuyện thiên địa cũng thể nàng gặp . Vì từng kỳ ngộ như chứ ?

Một lát , thái dương dâng lên bộ, tiểu quang vây quanh Độc Cô Thiên Diệp tiến thể nàng mà tiêu thất. Hác Bằng Du lên chuyện với nàng, phát hiện nàng cũng tỉnh , ngược tiến nhập một cảnh giới khác.

"Đây là hiểu lĩnh vực ?" Hác Bằng Du dùng vẻ mặt kinh tủng bóng dáng Độc Cô Thiên Diệp, miệng mở lớn thể nhét một nắm đấm, "Sẽ thật sự như chứ? Chậc chậc, tiểu sư cho chúng sống , sư phó thu đồ chính là để cho chúng chịu đả kích! Khi trở về tứ chúng tập thể đả kích!"

Nghĩ thì nghĩ, nhưng vẫn kêu thú thú của , để Tiểu Ngũ cho bọn Phong Khinh Nhiễm một chút, đó tiếp tục hộ pháp cho nàng. Cơ hội như nếu đánh gãy, đó là tiếc nuối cả đời !

Lúc Độc Cô Thiên Diệp cũng những chuyện phát sinh ở , nàng trở về với ký ức cuối cùng xem mặt trời mọc với Bách Lý Như Yên, đó đầu óc rõ ràng một mảnh, đó cảm thấy giống như thấy một thế giới khác, bên trong núi sông, giống như thế giới thật sự, nhưng cảnh tượng một chút hư vô, như là thiếu gì đó.

Rốt cuộc thiếu chút cái gì ? Độc Cô Thiên Diệp ở bên trong tới lui, cố gắng nghĩ, nghĩ . Cảm giác rõ ràng trong lòng , thế nào cũng nên lời.

Một trận gió thổi tới, tay Độc Cô Thiên Diệp vuốt tóc thổi lên, tay của , nàng mới giật nơi khuyết thiếu cái gì .

Là sinh mệnh! Nơi sinh mệnh còn sống!

Nơi núi sông, nhưng cây cối, hoa cỏ, động vật, bóng !

Nơi là chỗ nào ? Độc Cô Thiên Diệp hỏi, phát hiện hô hấp của là gió nơi , xương cốt là núi nơi , m.á.u của nàng là con sông nơi . Nơi thật giống như là thể của !

Tại thể như ? Khi Độc Cô Thiên Diệp còn tiếp tục tìm kiếm, cảnh tượng đột nhiên vội vàng thối lui, tới một nới khác.

Nơi là một mảnh biển lửa, nàng biển lửa, gió nóng cháy tạt mạnh mặt của nàng, khiến hô hấp của nàng trở nên gấp gáp. Ngọn lửa một lát cao một lát thấp, thấy Độc Cô Thiên Diệp, thiết lủi đây cọ chân của nàng.

Này ? Độc Cô Thiên Diệp nghi hoặc, đột nhiên linh quang chợt lóe, chẳng lẽ đây là lĩnh vực trong sách ? !

Bởi vì là lĩnh vực hỏa thuộc tính, nơi trừ gian tối đen là hỏa diễm hồng hồng. Độc Cô Thiên Diệp thử cảm thụ liên hệ với nó, phát hiện cư nhiên thể nắm trong tay hết thảy nơi ! Nếu khác nơi , đường sống phản kháng ?

Phát hiện khiến nàng kích động thôi, kết quả kích động, cảnh tượng mắt cũng còn. Vẫn là vách núi đen lúc nãy, nàng vẫn bên cạnh vách núi đen, hai cảnh tượng nãy cũng thấy.

Tất cả nàng nghĩ bất quá là mơ một giấc mơ.

"Tiểu sư ." Hác Bằng Du thấy Độc Cô Thiên Diệp tỉnh , đến phía nàng kêu lên.

Độc Cô Thiên Diệp dậy, Hác Bằng Du, hỏi: "Sư , tới đây ?"

"Huynh đến đây một ngày ." Hác Bằng Du .

"Một ngày?"

Độc Cô Thiên Diệp kinh ngạc, nàng chỉ mặt trời mọc một lát, đó thất thần trong chốc lát, qua một ngày ?

"Sáng hôm qua nghĩ tới tìm , khi đến đến đang lĩnh ngộ, cho nên vẫn chờ ngay , ai chờ là một ngày, vất vả c.h.ế.t ! Huynh đây một ngày một đêm ngủ đó." Hác Bằng Du .

"Muội còn tưởng rằng chỉ trong chốc lát." Độc Cô Thiên Diệp , "Vừa nãy cái là hiểu Thiên Đạo ?"

"Đương nhiên, tình huống lúc của thì đúng , lĩnh vực của cũng nên hình thành chứ ?" Hác Bằng Du hỏi.

"Sư , đang hỏi , lúc thấy hai cảnh tượng, một múi sông, nhưng sinh mệnh, như là thế giới thành hình . Một cảnh tượng khác là một mảnh biển lửa. Đây là chuyện gì ? Không một bình thường chỉ một lĩnh vực ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Biển lửa thật giống lĩnh vực sư phó , nhưng cái phía , hẳn là . Cụ thể cũng , khi về hỏi sư phó một chút ." Hác Bằng Du .

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, mới nhớ tới Hác Bằng Du là tới tìm nàng, hỏi: "Sư tìm chuyện gì ?"

 

Loading...