Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 516: Nhận Thức Tư Tưởng
Cập nhật lúc: 2025-08-26 23:50:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối nay, nhà họ Quý vô cùng náo nhiệt. Một bàn lớn đầy ắp đồ ăn, bọn nhỏ cũng lớn cả , nên đông đủ vây quanh cả một bàn.
Đặc biệt, năm nay Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ cùng bé Yên Nhi đều trở về, khiến bố Quý vô cùng vui mừng. Suy cho cùng, nhiều năm họ về nhà đón Tết.
Vì thế, hiếm hoi lắm mới dịp như , ông liền bảo Quý Kiến Quân mở một chai rượu Mao Đài. Sau đó, mấy cha con rủ rê, kéo ông Trương cùng cạn chén. Bọn nhỏ khác thì tính , nhưng thằng cháu đích tôn Quý Tiểu Đông cũng lôi , uống hai ly rượu Mao Đài xong là mặt đỏ bừng lên.
"Tiểu Đông, mau ăn mấy miếng đồ ăn để chống say con!" Tô Đan Hồng thấy , vội vàng .
Quý Tiểu Đông đáp một tiếng, nhưng cũng còn kịp nữa . Cậu liền nhanh chóng bắt đầu ăn ruột heo để lót , cố gắng chống cơn say.
"Nhân Nhân uống một ly ?" Quý Kiến Nghiệp hỏi.
"Nhân Nhân thì thôi, để mấy năm nữa hãy tính." Ông Trương xua tay . "Vâng, mấy năm nữa ạ." Nhân Nhân gật đầu đáp lời.
Sau đó, bé liền lên rót đồ uống cho các thím.
"Anh cả, của em nữa! Của em nữa!" Tường Tường vội vàng uống cạn ly đồ uống của , đó cuống quýt vẫy tay . Nhân Nhân liền rót thêm cho bé.
Lúc , Tô Đan Hồng cũng chẳng bận tâm đến thằng nhóc Tường Tường nữa, bởi vì khó dịp đón Tết một , cho nó uống thêm hai ly cũng chẳng .
"Thịt viên chiên năm nay vẫn ngon như năm ngoái ." Vân Lệ Lệ ăn thịt viên . " đó, thịt viên chiên vẫn ngon xuất sắc." Quý Mẫu Đan hiếm hoi lắm mới phụ họa theo cô một .
Phùng Phương Phương gật gù: "Món tai heo cũng tuyệt."
"Đây là món thập tam hương ?" Vân Lệ Lệ hỏi.
" ." Tô Đan Hồng gật đầu: "Mọi cứ ăn thật nhiều , bữa cơm tất niên của chúng dọn sạch còn gì."
Cả gia đình rôm rả ăn uống vui vẻ. Khoảng thời gian ai mất hứng cả, bởi vì đều đang vui vẻ đón Tết, thu về điềm lành, nên ai nấy đều hân hoan tận hưởng bữa tiệc thịnh soạn. Bàn tiệc lớn với ngập tràn món ăn, tuy nhiều thật đấy, nhưng với đông như thì cũng nhanh chóng dọn sạch. Về cơ bản chẳng còn thừa gì, ngoại trừ con cá lớn .
Đó là vì mỗi chỉ gắp tượng trưng một miếng, phần còn thì giữ đến ngày mai mùng Một Tết, ngụ ý là năm nào cũng của ăn của để, dư dả sung túc.
Ai nấy đều ăn đến bụng no căng, ai nấy đều thỏa mãn, lũ trẻ cũng ngoại lệ. Ăn xong, Vân Lệ Lệ liền đưa quà Tết. Quý Tiểu Đông một đôi giày chơi bóng. Ba em Nhân Nhân cũng mỗi một đôi, hai chị Hiểu Trân, Hiểu Ngọc cũng thế.
Lần Vân Lệ Lệ mang về tổng cộng tám đôi giày. Cha Quý cũng một đôi, Quý Kiến Văn mang lên cho ông khi lên núi thăm cha .
Cô còn mang theo một đôi về cho Viện Viện, nhưng lẽ ngày mai Viện Viện mới về, hôm nay cô bé ăn bữa cơm đoàn viên bên nhà ngoại.
Vân Lệ Lệ tay hào phóng. Ngay cả ưa cô như Quý Mẫu Đan, mặt cũng nở nụ , suy cho cùng hai cô con gái của cô cũng mỗi đứa một đôi giày. Tâm trạng của Phùng Phương Phương cũng tệ. Còn về chuyện hợp tác ăn thất bại , bộ vốn liếng đầu tư đều mất sạch, cô cũng trách Vân Lệ Lệ, bởi vì lúc đó Vân Lệ Lệ còn bi đát hơn cô nhiều.
Cô chỉ đau lòng đến mức sống dở c.h.ế.t dở vì mất vốn đầu tư, nhưng Vân Lệ Lệ chỉ mất sạch tiền mà còn gánh một khoản nợ khổng lồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-516-nhan-thuc-tu-tuong.html.]
Tuy rằng bây giờ trả hết, nhưng mấy năm nay Phùng Phương Phương cũng tích cóp kha khá. Cô cho dù hận, thì cũng là hận Quý Vân Vân, chứ hận Vân Lệ Lệ.
Bây giờ Vân Lệ Lệ mua giày cho Quý Tiểu Đông, nên đương nhiên cô vẫn vui vẻ nhận món quà .
"Em chuẩn gì cho Yên Nhi cả. Đây là bao lì xì , mừng tuổi Yên Nhi nhé." Phùng Phương Phương từ phòng bếp , , đưa cho Yên Nhi một bao lì xì.
Quý Mẫu Đan cũng tặng một cái, Tô Đan Hồng đương nhiên cũng thể thiếu phần của Yên Nhi.
Cũng gần như là trao đổi lì xì cho , nhưng Tô Đan Hồng đứa con thứ ba, rõ ràng là sẽ lời một chút.
chút tiền cũng chẳng đáng là bao, chỉ là một điềm lành, lũ trẻ vui vẻ là , ?
Đẩy Hiểu Trân, Hiểu Ngọc và Yên Nhi rửa bát, bốn chị em dâu liền chuyện phiếm.
"Việc cứ để cho bọn nhóc , bây giờ chúng thể thảnh thơi hưởng thụ ." Tô Đan Hồng .
"Mới đó mà, đứa nào đứa nấy cũng giúp đỡ ." Vân Lệ Lệ cũng .
Với việc con gái chút việc nhà, cô đương nhiên sẽ gì. Cô còn nuông chiều con gái đến mức đó.
Hơn nữa, nếu so đo như , thì đêm nay phần lớn đồ ăn (hơn 70%) là do Tô Đan Hồng chuẩn , rượu Mao Đài lâu năm cũng là Quý Kiến Quân lấy , thì tính đây? "Em bắt đầu cho Hiểu Trân xem mắt ." Quý Mẫu Đan .
Lời Tô Đan Hồng và Vân Lệ Lệ giật , nhưng Phùng Phương Phương : " là thể xem mắt ."
"Xem mắt gì chứ, Hiểu Trân bây giờ mới mười sáu tuổi, còn đang học lớp 8!" Tô Đan Hồng .
" là , con bé mới mười sáu tuổi, chị sốt sắng thế chứ?" Vân Lệ Lệ cũng .
"Mười sáu tuổi cũng nhỏ. Chị lúc gả cho Kiến Nghiệp cũng mới hai mươi tuổi." Quý Mẫu Đan đương nhiên đáp: "Hơn nữa cũng bây giờ gả , xem mắt , nếu thì định hôn sự , đỡ chọn mất." "Định gì chứ, bây giờ còn sớm, qua mấy năm nữa cũng tính là muộn." Tô Đan Hồng xua tay .
"Em Đan Hồng còn ! Lúc khi em giới thiệu Đại Nha cho Quý Quang Tông, Đại Nha còn nhỏ hơn Hiểu Trân bây giờ một tuổi. Mười tám tuổi gả chồng, bây giờ đứa nhỏ Gia Tử mua nước tương ." Quý Mẫu Đan .
"Xã hội khi đó thể so với bây giờ chứ." Tô Đan Hồng : "Hơn nữa lúc Đại Nha cũng học, bên ngoài việc, mười tám tuổi gả chồng cũng tính là sớm ."
"Sang năm chị cũng định cho Hiểu Trân tiếp tục học, ngoài giúp đỡ. Vào nhà máy kiếm tiền cũng tệ." Quý Mẫu Đan .
"Thành tích của Hiểu Trân khá , cho con bé học chứ?" Vân Lệ Lệ khỏi . "Yên Nhi cũng học trung học cơ sở, học phí trung học cơ sở đắt như thế nào em . Bây giờ một học kỳ đều cần hơn 300 đồng, hai chị em chúng nó cộng một học kỳ hơn 600 đồng tiền. Trong nhà thể gánh vác nổi chứ?" Quý Mẫu Đan .
"Sao gánh nổi chứ? Sang năm tiền lương một tháng của bác hai hơn 300 , hai tháng tiền lương cũng đủ cho chị em chúng nó học. Hơn nữa, nếu con gái học cao hơn chút, ngoài nó cũng nể trọng hơn hẳn. Người bình thường cũng dám đến ngỏ lời, chỉ điều kiện mới dám chuyện." Tô Đan Hồng .
"Ai nha, Đan Hồng các em đừng nhiều như nữa. Chị quyết định . Hiểu Trân ngoài phụ giúp, Hiểu Ngọc tiếp tục học. Chờ nghiệp lớp 8, cũng đến phụ giúp luôn. Thế hệ của chúng , chỉ học mấy ngày lớp xóa nạn mù chữ, bọn nhỏ bây giờ tốn bao nhiêu chữ nghĩa ? Hơn nữa là con gái, học nhiều như gì, còn bằng ngoài giúp đỡ gia đình sớm một chút, chẳng mấy năm gả chồng ." Quý Mẫu Đan .