Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 519: Chi phí hàng tháng khổng lồ
Cập nhật lúc: 2025-08-26 23:50:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi con rể bà mổ heo, cho bà cả một bộ lòng, còn một cái đầu heo lớn. Đầu heo to như đắt lắm. Nhà bà ăn thì ăn mãi hết, nhiều như nhà ăn xuể. Giờ thời buổi thiếu thốn như nữa. Thế nên, bà sẽ giữ một nửa, nửa còn chia đôi: một phần cho họ hàng bên nội, một phần giữ cho hai đứa con trai mang chia cho bên nhà vợ chúng nó. Ngoài lòng heo và đầu heo , còn xương sườn nữa.
Mà Tô Tiến Đảng cũng lấy về ít, bốn năm dẻ xương sườn lớn và thịt ba chỉ các loại đều . Đều là hàng đó nhập từ chỗ Quý Kiến Quân về, cất trong tủ lạnh.
Đến lúc về nhà ăn Tết cũng mang về . Giờ mang đến đây nhiều như thì ăn đến bao giờ mới hết đây chứ!
"Mang đến đây thì cứ giữ mà ăn thôi." Tô Đan Hồng . "À đúng , ơi, năm nay hai đứa cháu ngoại trai của con vẫn về ?"
Hiện tại trong nhà cả cô chỉ còn một đứa con trai nhỏ vẫn đang học, hai đứa lớn đều ngoài công . Năm về, năm nay về ?
"Gọi điện về năm nay mua vé, vé bây giờ khó mua lắm." Bà Tô . "Hơn nữa, một tấm vé cần ít tiền, gần bằng một tháng tiền lương của chúng nó đấy."
"Đắt như ?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Vé nhà ga bán thì đắt lắm, nhưng vé của phe vé chợ đen thì đắt cắt cổ. Mẹ bảo chúng nó đừng về nữa, chờ sang năm vé xe rẻ hơn, lúc đó về thì về." Bà Tô . "Công việc của hai đứa nó thế nào ?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Cũng còn , nhưng cũng gửi về là bao. Dạo bên đây nhiều công trở về đây , ai cũng mang về ít tiền, ít nhà đang tính tính xây nhà. Thành chị dâu cả con liền vui." Bà Tô .
"Giờ còn cả kiếm tiền cho chị tiêu , cũng đủ để chị chi tiêu còn gì." Tô Đan Hồng .
Hiện tại cô còn lấy tiền lương của cả nữa, để chị dâu cả tự giữ. gạo và mì trong nhà thì chị dâu cả phụ trách. Điểm chị dâu cả vui, bởi vì của cải trong nhà đều do cô quản lý, mỗi năm đều thể bỏ túi một khoản nhỏ, cũng cần chi tiêu gì.
Nếu mua đồ ăn thì bà Tô hề keo kiệt, bà mua, đôi khi cũng sẽ bảo chị dâu cả mua. cũng chẳng cần mua nhiều, bởi vì Quý Kiến Quân thường xuyên đều sẽ đưa một ít đến đây.
Dù cuộc sống hiện tại định, thậm chí còn xây nhà lầu khang trang, nhưng Mẹ Tô vẫn giữ thói quen tiết kiệm tối đa. Mấy món đồ Quý Kiến Quân mang về, bình thường ăn uống dè sẻn trong cả mấy ngày mới hết.
Nếu ăn hết, sẽ cất tủ lạnh. Cái tủ lạnh năm ngoái mới con trai thứ hai, Tô Tiến Đảng, mua về biếu .
“Nếu ở bên ngoài ăn , thì về đây . Không việc vất vả bên con, hai đứa cũng thể trong xưởng giày da bên .” Quý Kiến Quân , “Ở nhà còn thể quán xuyến việc nhà.”
“Kiến Quân, bên con thiếu ?” Mẹ Tô , vội đáp.
“Vâng, năm nay còn tuyển thêm năm . Nếu hai họ về, con sẽ giữ hai vị trí cho họ.” Quý Kiến Quân .
“Được, chờ chúng nó gọi điện thoại về, sẽ với chúng nó.” Mẹ Tô vội vàng .
“Số lượng trong xưởng giày da cứ tìm . Hai họ còn trở về , khi về tính .” Tô Đan Hồng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-519-chi-phi-hang-thang-khong-lo.html.]
Trong xưởng giày da của Kiến Quân, tuy cô tiếng , nhưng cũng chỉ quyết định. Vẫn nể mặt ông Hà bên .
“ là .” Mẹ Tô gật đầu, “ đãi ngộ của nhà máy như , cũng cần tuyển . Chắc chắn ít.”
“Năm nay ông Hà tiền lương nhà máy sẽ định là 370 đồng.” Quý Kiến Quân cho .
Tiền lương bên chỗ năm nay cũng sắp đạt mức . Dù mức lương hề thấp, nhưng ở miền Nam hình như cán mốc 400 đồng.
Trong thôn họ công trở về kể rằng, năm ngoái tiền lương hơn 350 đồng, năm nay tăng gần một trăm đồng, thể lên đến 450 460 đồng. Nghe những quản lý cấp cao còn 470 480 đồng!
Không ít đều coi miền Nam là vùng đất hứa. Nhiều cô gái cũng mạnh dạn đó ăn, thậm chí năm ngoái trong thôn mấy lấy chồng ngay tại đó, đám trai trẻ nơi vây quanh chiều chuộng.
nhóm thanh niên công năm nay trở về, cũng đúng là mang về ít tiền cho gia đình. Một năm mới về thăm nhà một , vài trong họ chị em đông, khi cộng dồn tiền thể lên đến cả chục nghìn đồng!
Tuy nhiên, những công việc định thì đương nhiên sẽ công xa nhà. Dù tiền lương ở đây thấp hơn đáng kể so với miền Nam, nhưng như vẫn , nếu trong nhà chuyện gì đột xuất, ở xa liệu thể giúp đỡ kịp thời ? Hơn nữa, ở đây tốn kém chi phí sinh hoạt, , tính cũng chẳng thiệt thòi là bao.
Mẹ Tô đến mức tiền lương liền : “Khoản tiền lương đúng là quá nhiều! Chỗ con nhiều công nhân như , mỗi tháng tiền lương gần mười nghìn !”
Tính , bây giờ công nhân của con rể bà sắp 30 . Mỗi hơn 300 đồng, mười hơn 3.000, 30 là hơn 10.000 !
“Nhiều tiền như , bán bao nhiêu đồ vật mới đủ?” Mẹ Tô khỏi thốt lên.
Khoản chi tính thì thôi, chứ tính khiến bà giật .
“Nếu mỗi ngày đều bán hàng, thì vấn đề cũng lớn.” Quý Kiến Quân giải thích. Mỗi ngày lượng hàng bán đều lớn. Bây giờ các trang trại gà mở rộng đáng kể, ngay cả khu vườn cây ăn quả ven đập nước , Quý Kiến Quân cũng nuôi thêm hơn mấy trăm con gà thả vườn. Những con gà đó để lấy trứng, mà chuyên nuôi lớn mang bán. Cả khâu nhập và xuất hàng đều diễn khá nhanh chóng. Cộng thêm phần thu nhập từ vịt, dê, heo và cả những loại cây ăn quả nữa. Tính , dù mỗi tháng chi hơn mười nghìn đồng tiền lương cùng các chi phí lặt vặt, vẫn thể kiếm nhiều tiền.
Suy cho cùng, bên đều là tự nuôi tự bán, thông qua thương nhân trung gian. Trước đây thể thương nhân trung gian, nhưng giờ thì . Anh còn cung cấp hàng hóa cho các cửa hàng khác nữa, tất cả đều do nhà tự bán. Chỉ ông Tân và Tô Tiến Đảng mới thể đến lấy hàng, còn ai khác thì .
Còn nông sản thu hoạch từ đất. Năm nhận thầu thêm hơn hai mươi mẫu đất, là đất hết hạn mà nhà khác cần, đều là đất , nhận thầu hết.
Nhân tiện, cũng gia hạn hợp đồng những mảnh đất của gia đình sắp đến kỳ.
Bây giờ nông sản từ đất cũng đều vận chuyển tiêu thụ tại các cửa hàng. Lợi nhuận tuy tương đối thấp, nhưng bán chạy lượng lớn, tích tiểu thành đại.
Tuy rằng Quý Kiến Quân vấn đề lớn, nhưng Mẹ Tô vẫn cảm thấy áp lực của con rể quá lớn.
Không tiện trực tiếp với con rể, bà liền nhỏ với con gái : “Mẹ Kiến Quân kiếm ít, nhưng mỗi tháng các con đều chi nhiều như , áp lực của Kiến Quân cũng nhỏ con. Con ngày thường tiết kiệm một chút ? Sau cũng đừng mang nhiều đồ đạc đến đây như nữa. Mấy khoản chi khác cũng thế. Mẹ năm nay con biếu ít đồ Tết cho các cụ trong thôn ? Những thứ đó đều thể tiết kiệm mà.”