Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 520: Kinh doanh
Cập nhật lúc: 2025-08-26 23:50:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt Mẹ Tô, đây đều là những khoản chi tiêu cần thiết.
Dù cũng chỉ là chuẩn quà Tết cho công nhân trướng, mà cũng tốn ít tiền. Mà những cũng cần khách sáo đến mức đó.
“Cũng mấy mà.” Tô Đan Hồng .
" là chẳng mấy , nhưng đấy đều là tiền cả đấy con ? Tiết kiệm tiền là từ những khoản như thế mà . Với chồng con bên đó, giờ mỗi tháng cho bao nhiêu tiền sinh hoạt? Đâu chỉ mỗi nhà con, đằng nào cũng để mấy em bên đó giúp nữa chứ." Mẹ Tô .
"Mẹ, đừng lo lắng, Kiến Quân trong lòng tự tính toán." Tô Đan Hồng đáp.
Gia đình cô bây giờ thu nhập hàng năm mười vạn đồng. Mỗi tháng, cho dù khấu trừ tiền lương cho công nhân và các chi phí khác, vẫn thể giữ gần một vạn đồng.
Đây là tiền còn khi phân chia đều. Mà đây còn tính đến thu nhập từ xưởng giày da bên . Thu nhập bên đó thường một tháng kết toán một , đôi khi hai tháng mới chốt sổ, nhưng chung nguồn thu đó cũng cực kỳ định.
Cô xem qua sổ sách của Quý Kiến Quân. Xưởng giày da năm ngoái kiếm hơn ba vạn đồng, đó là khi chia đều với ông Hà. Có thể thấy lợi nhuận của xưởng giày vượt xa cơ ngơi nhà cô. Nhà cô vất vả cả năm, cũng chỉ thu mười vạn.
Thu nhập hàng năm hiện tại thể là cực kỳ . Mặc dù tiền lương hàng năm thực sự là một khoản chi lớn, nhưng chung vẫn thu hồi vốn, lỗ.
Có điều, tiền kinh doanh kiếm thì ngoài đương nhiên thấy. chi tiêu của Quý Kiến Quân cũng rõ ràng, giờ tiền lương tăng vọt, chi tiêu cũng theo đó mà tăng lên.
Mẹ Tô vốn định thêm, nhưng thấy con gái hiểu rõ chuyện, bà đành thở dài: "Tính khí con bây giờ khó chiều quá. Nói thì đúng là , nhưng thì cũng chẳng ."
"Nếu , thì mà buông tay mặc kệ chồng gì thì , Kiến Quân mới mỗi một sự nghiệp như . Còn là , thì con cũng là phóng tay quá ."
"Nếu tiền, vẫn là nên mua thêm mấy căn nhà giữ . Ở Thành phố Đại học bây giờ, mua một căn nhà cũng ngốn bộn tiền . Tiền bạc bây giờ ngày càng mất giá." Mẹ Tô . "Mua ạ," Tô Đan Hồng đáp.
"Mua ?" Đôi mắt bà Tô sáng rỡ. Tô Đan Hồng chỉ nhẹ. Mẹ Tô : "Cứ giữ bí mật với , cũng chẳng . Mua nhà ở bên đó là . Chị dâu hai con chẳng mua ở đấy ? Giờ chị vui lắm, bảo may mà mua sớm, chứ giờ thì chẳng mua nổi nữa." "Mua là . Con Kiến Quân nhà ở bên đó vẻ ." Tô Đan Hồng đáp.
"Ừm, tương lai căn nhà đó sẽ quà cưới cho Thạch Đâu. Còn đám nhỏ Nhân Nhân, con và Kiến Quân nếu tiền cũng chuẩn cho nó một căn. Tránh tụi nhỏ xích mích tranh chấp với , mỗi một căn cho dứt khoát." Mẹ Tô dặn dò.
"Một căn nhà tốn cả đống tiền như , mua một căn là may mắn lắm , còn đòi mỗi đứa một căn thì lấy chứ." Tô Đan Hồng giả bộ than vãn như thể tiền.
"Vậy bây giờ một căn bao nhiêu tiền?" Mẹ Tô hỏi.
"Con cũng rõ lắm, nhưng chắc cũng mấy vạn." Tô Đan Hồng đáp.
Quả thật là đến mấy vạn, nhưng thị trường mỗi năm biến động một khác, giá nhà tăng lên cũng chóng mặt.
Một năm tích cóp một vạn đồng, trong nhà mấy đứa con cùng mới thể tích cóp tiền đó. Vậy mà giá nhà mới một năm tăng vọt lên nhiều như .
Mẹ Tô xong liền thở dài cảm thán, nghĩ tới đắt đỏ đến thế. Tô Tiến Đảng và Tô Tiến Quân ăn cơm trưa ở nhà đẻ, đó trở về. Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân còn , vẫn đang chờ họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-520-kinh-doanh.html.]
Quý Kiến Quân hỏi về chuyện hai đứa cháu trai lớn về ở xưởng giày da của .
Vừa thấy, chị dâu cả Tô vội vã lên tiếng: "Dượng , sang năm xưởng giày da cần tuyển đúng ạ?"
"Ừm, tuyển thêm mấy tháo vát việc." Quý Kiến Quân đáp.
"Vậy thì dượng cứ yên tâm. Hai thằng bé nhà chị nhanh nhẹn lắm. Chờ tới tụi nó gọi về, chị sẽ bảo hai đứa đến chỗ em !" Chị dâu cả Tô chắc nịch.
Mục đích của cô rõ ràng. Hai thằng nhóc thối tha đến giờ chỉ gửi về mấy trăm đồng, bây giờ mấy trăm đồng thì tính là gì chứ? Ở miền Nam lương cao ngất ngưởng mà gửi về chút xíu, định lừa ai đây?
tay dài cũng chẳng với tới. Cô hai thằng nhóc nhất định giấu tiền , nhưng cách xa như , cô cũng chẳng gì .
nếu gọi chúng về nhà, đương nhiên chuyện sẽ khác hẳn.
Hơn nữa, đãi ngộ ở xưởng giày của Quý Kiến Quân, cô cũng từng qua , là cực kỳ hậu hĩnh! Quý Kiến Quân : "Cứ xem ý của hai đứa nó thế nào. Nếu về thì về, thì thôi." "Vậy thì ! Nhất định bắt tụi nó về! Đi xa như kiếm chẳng bao nhiêu tiền thì thôi , mà chuyện gì trong nhà cũng chẳng giúp gì!" Chị dâu cả Tô kiên quyết.
Có điều những đang ở đó, ai mà chẳng rõ cô đang toan tính điều gì.
Chị dâu hai Tô liền chuyển chủ đề sang chuyện thị trường kinh doanh hiện nay: "Chỗ bên còn tạm , ở thành phố Giang Thủy bây giờ ít hàng hóa đều nhập từ miền Nam về."
"Ừm, hoa quả và các đặc sản khác từ miền Nam đều cả." Quý Kiến Quân gật đầu.
"Miền Nam mà vẫn vận chuyển hàng hóa về phía ? Đường xa thế, chi phí vận chuyển đủ ?" Tô Tiến Quân thắc mắc.
"Lợi nhuận tuy ít một chút, nhưng Tô Tiến Đảng vẫn quyết định . Anh tin rằng việc chủ yếu là để mở rộng con đường thương mại, về sẽ chẳng lo kiếm tiền." Với con mắt của một ăn, thể ước tính kha khá lợi nhuận từ các mặt hàng.
Ví dụ, bản đất canh tác, cũng chăn nuôi gà, chỉ nhập hàng từ Quý Kiến Quân. Ngoài , còn các thôn khác thu mua trái cây, rau củ về bán, lợi nhuận cũng đáng kể. Với sự giúp sức của Dương Đại Nha, năm nay chỉ riêng tiền lãi bỏ túi ba trăm đồng.
Khoản tiền cũng hề rẻ, nhưng việc thuê giúp việc như là xứng đáng. Bởi vì nhờ Dương Đại Nha hỗ trợ, lợi nhuận thu về còn cao hơn nhiều so với khoản lương chi trả.
Tô Tiến Đảng ước tính thu nhập hàng tháng của em rể Quý Kiến Quân chắc chắn cũng hề nhỏ. Việc kinh doanh của Quý Kiến Quân, với lượng công nhân đến một vạn mà lợi nhuận thu về khủng khiếp đến , thực sự hiểu rõ điều đó.
Hơn nữa, việc giao thông từ miền Nam đến vùng đất của họ giờ thuận tiện hơn nhiều nhờ tuyến xe lửa thẳng. Nhờ , hàng hóa vận chuyển tới đều tươi ngon. Khi bán ở đây, giá cả cũng vô cùng , bởi vì vùng mùa đông hoa quả.
Dù hoa quả từ miền Nam đến giá tương đối đắt đỏ, doanh bán vẫn chạy.
"Bên thành phố Giang Thủy như , còn thành phố Đại Học thì ?" Chị dâu hai Tô hỏi.
"Ở đó thì còn nhiều hơn nữa chứ. Hoa quả từ miền Nam bán quanh năm suốt tháng." Quý Kiến Quân .
Việc giao thông cả nước phát triển cũng ít nhiều ảnh hưởng đến việc kinh doanh của gia đình . Tuy nhiên, ảnh hưởng quá lớn, bởi vì cửa hàng của chủ yếu vẫn dựa những khách hàng quen thuộc, những cô chú gắn bó lâu năm. Họ yêu thích các mặt hàng của cửa hàng , đặc biệt là danh tiếng của nhà họ Quý.
Thương hiệu của họ tiếng và vô cùng yêu thích.