Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 523: Chuyện Của Ông Cao
Cập nhật lúc: 2025-08-26 23:50:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau một ngày ông Cao suy nghĩ về ý tưởng đó, hôm Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân mới bắt tay bánh A Giao. Công việc Tô Đan Hồng dễ mỏi tay, nên để Quý Kiến Quân sẽ thích hợp hơn. Việc nấu A Giao đòi hỏi sự kiên nhẫn và sức chịu đựng để đạt độ kết dính hảo. May mắn là Quý Kiến Quân đủ cả hai yếu tố , cộng thêm lực tay khỏe, tiện lợi khi khuấy trộn nguyên liệu.
Khi bộ A Giao ngâm từ hôm qua chế biến xong thành bánh, ngay cả Quý Kiến Quân cũng thở phào nhẹ nhõm. Công việc kéo dài như khiến cũng kiệt sức. Dù cũng còn là thanh niên trẻ như mười năm nữa.
Toàn bộ bánh nén chặt trong các chậu sứ, đó đậy kín bằng giấy nến và đặt sang một bên. Vì lượng quá lớn, tủ lạnh thể chứa hết. Hơn nữa, thời tiết hiện tại cũng cần bảo quản lạnh, để bên ngoài là . Mãi đến giờ ngủ, Quý Kiến Quân mới lấy bánh khỏi khuôn, bắt đầu cắt thành miếng. Lúc lũ trẻ ngủ say, hai vợ chồng họ vẫn miệt mài. Quý Kiến Quân đảm nhiệm việc cắt, còn Tô Đan Hồng dùng giấy nến gói bánh A Giao thành từng túi nửa cân.
Hai vợ chồng vẫn miệt mài cho đến gần mười hai giờ đêm, mới tất việc và đóng gói bộ bánh A Giao trong nhà. Chúng xếp gọn gàng những thùng xốp hình vuông lớn, loại thùng mà ngày xưa thường dùng để đựng bánh kem. Ngày mai, chỉ cần dặn Tô Trư Mao và đưa là xong.
Tất nhiên, họ cũng giữ một ít để ăn. Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân đều ưa chuộng, đặc biệt là , cảm thấy món thể bổ sung sinh lực, tăng cường sức khỏe, vô cùng phù hợp với cánh đàn ông ở độ tuổi cần bồi bổ!
Ông Trương cũng thích ăn, ông Quý cũng cảm thấy tệ, coi nó như một món ăn vặt . Đến mùng năm Tết, bộ công nhân của Quý Kiến Quân bắt đầu trở việc bình thường.
Quý Kiến Quân chất ít hàng hóa lên xe, gọi Tô Trư Mao, Hứa Hà San và Quý Kiến Nghiệp cùng giao. Tô Trư Mao và Hứa Hà San chịu trách nhiệm vận chuyển hàng trong thị trấn và một vài cửa hàng ở thành phố Giang Thủy, còn Quý Kiến Nghiệp sẽ đưa hàng đến thành phố Đại Học.
Quý Kiến Quân cũng mang thêm hai thùng xốp lên xe, một thùng dặn dò là dành riêng cho ông Cao, ghi rõ tên, còn thùng thì để trưng bày bán ở cửa hàng.
Hôm nay ông Cao nhận bánh A Giao, bên trong Quý Kiến Quân còn kèm thêm hai hộp mật ong. Ông vô cùng vui vẻ, rút tiền trả cho bánh A Giao, hỏi: "Kiến Quân năm nay định phát triển gì khác ?". Quý Kiến Nghiệp đáp: "Cái chú hỏi chứ, cháu ."
"Ông về với nó, bảo nó rảnh rỗi thì ghé thành phố Đại Học tìm uống . sẽ giới thiệu cho nó một hướng phát triển mới, đảm bảo nó sẽ hứng thú. Đừng qua điện thoại, chuyện qua điện thoại rõ ràng ." Ông Cao dặn dò.
"Cháu sẽ chuyển lời giúp chú, còn việc rảnh ghé qua thì tùy Kiến Quân thôi." Quý Kiến Nghiệp . Hôm nay chở ít đồ đến đây, nhưng vì mới mùng năm Tết, khí xuân vẫn còn đậm, việc ăn tháng đợi đến Tết Nguyên Tiêu mới khởi sắc, hiện tại vẫn còn khá vắng khách.
Quý Kiến Nghiệp liền trở về, cũng chuyển lời của ông Cao đến.
Quý Kiến Quân liền gọi điện. Chỗ ông Cao gần đây, nhưng ông vẫn nhấc máy trả lời Quý Kiến Quân. "Bác bảo cháu đừng gọi điện mà, vẫn gọi thế!". Vừa nhấc máy ông cằn nhằn, vì trời giờ lạnh, ông cũng thích ngoài.
"Chẳng cháu bác luôn bảo chuyện giới thiệu cho cháu ? Cháu tò mò quá nên gọi hỏi đây." Quý Kiến Quân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-523-chuyen-cua-ong-cao.html.]
"He he, chẳng bảo qua điện thoại rõ ràng , rảnh rỗi thì ghé qua đây một chuyến ." Ông Cao liền .
"Không rảnh bác, việc nhiều lắm. Đầu xuân năm mươi mẫu đất bắt đầu canh tác , còn hồ chứa bên cũng nhập cá giống mới về. Heo con cũng mua nữa chứ, nhiều việc kể xiết." Quý Kiến Quân . Nghe , ông Cao liền đổi chủ đề: "À Kiến Quân, hội các cụ ông cụ bà bên đợi khai xuân tổ chức một chuyến qua chỗ cháu tham quan, cháu thấy ?". "Thì là việc ." Quý Kiến Quân nở nụ , đáp: "Được thôi bác, điều các bác bao nhiêu đến, nghỉ qua đêm ? Nếu qua đêm ở đây, cháu sẽ sắp xếp chỗ ở."
"Chắc là mười mấy ." Ông Cao như .
"Nhiều ?" Quý Kiến Quân sửng sốt, cứ nghĩ nhiều nhất cũng chỉ bốn năm thôi chứ.
" , cháu tưởng là nhóm du lịch cỡ nhỏ ? Các bác coi chỗ cháu như một điểm du lịch đó." Ông Cao , nghiêm túc tiếp: "Có điều Kiến Quân , thấy thể cân nhắc nghiêm túc việc xây dựng chỗ đó thành điểm du lịch. Con trai đông như , hẳn là nhiều đất lắm chứ, dứt khoát xây một khu nhà trọ ở đó . Cậu cũng chẳng thiệt thòi bao nhiêu, đến ở sẽ trả phí. Rồi sửa sang chỗ đó cho đẽ một chút, mời thêm một đầu bếp nấu những món đặc sản, tin chắc việc kinh doanh sẽ ."
"Cháu cũng từng nghĩ đến việc ." Quý Kiến Quân thấy ông hứng thú như , cũng .
Ông thật sự cảm thấy khu vực của họ tiềm năng, thị trấn đó cũng cực kỳ náo nhiệt, thua kém các nơi khác. Nơi đây vườn cây ăn quả của , đàn bò dê ngựa, còn cả hồ chứa nữa. Thật ít điểm thể đến tham quan, đặc biệt là đàn ngựa của , chúng tương đối hiếm lạ. Hiện tại, vẻ bề ngoài của chúng đều , đặc biệt là con Mã vương Tiểu Hồng, nó thu hút ánh . Trước đây đến hỏi mua, giá khởi điểm bảy nghìn tệ, nhưng Quý Kiến Quân vẫn một mực từ chối.
Chẳng những bán Mã Vương, còn giữ cả những con ngựa khác, tính nuôi dưỡng tất cả. Anh thích tự tay chăm sóc chúng, tắm rửa cho từng con. Mỗi tuần, Kiến Quân đều về nhà, tỉ mỉ tắm rửa và cho lũ ngựa ăn cỏ. "Nếu bác ghé thăm thì sang năm, năm nay chỗ cháu vẫn gì đặc sắc. Hơn nữa, cũng chỗ ở tiện nghi. Từ bên đó đến đây dễ, ít nhất cũng ở một hai ngày mới bõ công", Quý Kiến Quân .
"Nhà cháu xây nhà tầng ?", ông Cao hỏi. "Dạ, nhưng cũng chỉ mấy gian thôi, đủ chỗ ở tiện nghi bác. Vả , bác đến thì ở bao lâu cũng , nhưng những khác thì cháu xin phép tiếp đãi, vợ cháu thích sự yên tĩnh", Quý Kiến Quân giải thích.
Ông Cao hỏi tiếp: "Vậy năm nay cháu định xây nhà ?". "Dạ xây chứ! Mấy ngày nữa cháu sẽ liên hệ với đội thi công để chuẩn thứ chu đáo cho các bác, sang năm các bác ghé chơi thì cứ đến đây. Bác giúp cháu chuyển lời xin tới các cô dì chú bác, năm nay thể tiếp đãi . Sang năm, cháu hứa sẽ cung cấp chỗ ở thoải mái nhất cùng những cảnh quan nhất để tham quan", Quý Kiến Quân nhiệt tình .
"Lời cháu đấy nhé, bác sẽ chuyển lời cho ." Ông Cao . "Vâng ạ!", Quý Kiến Quân đáp lời. Cúp điện thoại xong, Kiến Quân lập tức về nhà. Anh lấy bút và giấy , bắt đầu ghi những ý tưởng về các địa điểm tham quan.
Tô Đan Hồng ở nhà. Chờ cô về, Kiến Quân liền kể cho cô . Đan Hồng thoáng chút khó xử, khẽ thở dài: "Không mới du lịch ? Giờ đủ thứ chuyện như , còn du lịch kiểu gì nữa đây?"
"Lại còn khởi công xây nhà, cả điểm tham quan nữa chứ, thấy tự khó quá ?"
"Chỗ chúng thật sự ít cảnh thể tham quan, chỉ điều động vật thì còn ít một chút. Anh thể nhờ quen bên Nội Mông đưa về vài con ngựa, thể một trường cưỡi ngựa nhỏ. Cả lừa nữa, mua thêm hai con về nuôi . Còn những thứ khác như cần câu, đến lúc đó thể để họ hồ chứa nước bên đó mà câu cá", Tô Đan Hồng góp ý.