Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 537: Nuôi Dưỡng Thế Hệ Tiếp Theo
Cập nhật lúc: 2025-08-26 23:50:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ trở về, Vân Đại Hải và Hạo Hạo đều rời .
Lịch dạy của Quý Kiến Văn vốn cố định, đổi . Hôm nay cửa hàng của Vân Lệ Lệ khách tấp nập, buôn bán cực kỳ thuận lợi, thế nên tâm trạng cô cũng vô cùng .
Ngày , khi cùng Quý Vân Vân ăn, cô đổ ít tiền đó. Khoảng thời gian thực sự là những ngày đen tối nhất cuộc đời cô, ngay cả khi trả nợ tiền nhà đây cũng từng chật vật đến thế!
Ấy mà, cô học nhiều điều từ Quý Vân Vân. Ví dụ như bí quyết kinh doanh quần áo: luôn nắm bắt xu hướng thời trang. Không chỉ thời thượng, mà về mặt giá cả cũng cố gắng nâng tầm. Dù nhập hàng giá chăng, cô vẫn định vị theo hướng sản phẩm cao cấp. Dù Vân Lệ Lệ bán hàng xa xỉ, cô chọn phân khúc tầm trung, quá rẻ cũng chẳng đắt đỏ.
Cộng thêm việc cô khéo ăn , cách ăn, đưa các chiêu khuyến mãi hợp lý. Hơn nữa, vì đây nhà máy may mặc của cô từng gặp vấn đề về chất lượng, nên giờ đây cô đặc biệt chú trọng đến chất lượng quần áo.
Vì thế, năm nay công việc kinh doanh của cô thực sự vô cùng phát đạt.
"Mẹ ơi, hôm nay nấu nhiều món ngon thế ạ?" Vân Lệ Lệ .
"Con và Kiến Văn đều vất vả , nhàn rỗi ở nhà, đương nhiên nấu chút đồ ăn ngon cho các con chứ." Mẹ Quý đáp, khẽ liếc con trai. Dù thì Kiến Văn vẫn tha thứ cho bà.
Dù vẫn tha thứ, nhưng sắc mặt Quý Kiến Văn cũng dịu đáng kể. "May mà ở nhà nấu cơm giúp bọn con, chứ chỉ hai đứa, chắc chỉ ăn vội vàng qua loa cho xong bữa mất. Giờ Kiến Văn trông da thịt hơn nhiều ." Vân Lệ Lệ múc cho Mẹ Quý một bát canh củ cải hầm xương, .
Mẹ Quý thấy sắc mặt con trai nhẹ nhàng hơn một chút, bà chợt nhận thiên vị cô con dâu út nhất cũng lý do cả. Mỗi chuyện gì xảy , cô đều cách giúp bà giải quyết. Nhìn xem, chỉ vài lời khiến sự tức giận của Kiến Văn vơi ít.
Ngày hôm qua cũng , bà than tiền, cô trực tiếp nhét cho bà cả trăm bạc. Thật sự là một con dâu hiếu thuận.
"Kiến Văn, con ăn nhiều . Lệ Lệ, con cũng , ăn nhiều chút. Hai đứa vì trả tiền mà chịu nhiều thiệt thòi , giờ định thì cần chú ý bồi bổ sức khỏe cho ." Mẹ Quý dặn dò.
Quý Kiến Văn gật đầu, cũng bắt đầu ăn cơm.
Bầu khí gia đình ấm cúng. Vân Lệ Lệ ăn cơm xong liền bắt tay rửa bát. Cô bao giờ trốn tránh những việc nhà như . Chồng cô, Kiến Văn, là hiếu thảo, nên cô càng thể lười biếng khi ở nhà.
Sau khi rửa bát xong, Vân Lệ Lệ liền xuống tầng gọi điện thoại cho con gái.
Cô gọi đến ủy ban thôn, nhờ họ dùng loa phát thanh gọi . Vân Lệ Lệ liền cúp máy. Năm phút , cô gọi , đúng lúc cần gặp tới máy.
"Yên Nhi, con ăn cơm ?" Quả nhiên, gọi, tiếng con gái vang lên ở đầu dây bên . Vân Lệ Lệ mỉm hỏi.
"Dạ ăn xong ạ. Con ăn cơm cùng mấy chị em Nhân Nhân. Mẹ ăn cơm ?" Yên Nhi đáp.
"Ăn ." Vân Lệ Lệ một tiếng, thể , con gái ở quê vui vẻ.
"Mẹ ơi, và ba cãi ?" Yên Nhi hỏi.
"Mẹ với ba con gì mà cãi chứ. Là ba con giận bà nội thôi, liên quan gì đến ." Vân Lệ Lệ giải thích.
"Vậy ba giờ ạ?" "Không cần lo lắng , con cũng tính tình của ba con, chỉ giận dỗi một ngày là hết thôi. Mà , con ở bên đó thấy tòa nhà trọ bốn tầng của nhà bác ba ?" Vân Lệ Lệ hỏi.
Nghe giọng điệu của , Yên Nhi cũng trong nhà chuyện gì lớn, cô bé nhẹ nhõm hẳn. Nghe , Yên Nhi đáp: "Cực kỳ , cực kỳ xa hoa luôn! Đồ đạc bên trong bộ đều mới tinh, mỗi phòng đều treo tranh và thư pháp. Mẹ đoán xem là nét bút của ai?"
"Của ai cơ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-537-nuoi-duong-the-he-tiep-theo.html.]
“Là kiệt tác của Viện Viện và Nhân Nhân đó , bọn họ giỏi lắm! Nếu mà thấy thư pháp Nhân Nhân bằng bút lông, chắc chắn sẽ kinh ngạc, nét bút y hệt như trong sách in . Tranh của Viện Viện cũng kém, em vẽ ngựa, trâu, dê, còn cả lừa, phong cảnh vịt bên hồ chứa nước cũng em khắc họa sống động như thật, cảnh sắc tựa chốn tiên cảnh!” Yên Nhi liên tục dùng thành ngữ để kể.
Vân Lệ Lệ vui vẻ: “Có thật là đến mức đó ?”
“Thật đấy ạ, mỗi tháng tranh trang trí trong phòng đều khác , thư pháp cũng , tất cả đều ông nội Trương cho tới treo lên. Dưới nhà còn bốn vườn hoa ở đông tây nam bắc, bên trong trồng nhiều cúc, lan, còn cả mai, hồng nữa, với cả hai cây mộc hương nữa, mắt vô cùng!” Yên Nhi .
“Vậy con cảm thấy bác ba của con thể khu du lịch ?” Vân Lệ Lệ hỏi.
“Đương nhiên là thể! Mẹ , bác ba còn mua về nhiều ngựa, đúng là ngựa thật đó, hiếm và lạ lắm. Lại còn trâu, dê, và giờ thêm hai con lừa nhỏ nữa, đủ các loại động vật luôn!” Yên Nhi hào hứng .
Đối với thế hệ của cô bé mà , những thứ đều là vật hiếm lạ, chỉ trong sách giáo khoa mới thấy, đương nhiên là cực kỳ đặc biệt .
Vân Lệ Lệ : “Năm nay con sắp lên lớp mười , lo ôn tập đấy nhé, thể chỉ chú tâm chơi đùa .”
“Con ạ, gần đây con đang học đàn dương cầm với Nhân Nhân.” Yên Nhi đáp.
“Học dương cầm ?” Vân Lệ Lệ bất ngờ.
“ , nhà bác ba mua một cây đàn dương cầm, Nhân Nhân mỗi ngày đều đánh đàn, nên con liền xin dạy cho con. Anh cũng vui vẻ chỉ bảo con lắm.” Yên Nhi kể.
“Nếu con hứng thú, chờ tiền, cũng sẽ mua cho con một cây.” Vân Lệ Lệ .
“Không cần , con kiên nhẫn , học chơi chơi với Nhân Nhân là .” Yên Nhi vội vàng xua tay.
“Thế Tê Tê ?” Vân Lệ Lệ hỏi.
“Anh Tê Tê ôm cây đàn guitar của , gần đây đang học nhạc pop. Anh nếu khách đến, sẽ chơi cho bọn họ , xem như là đặc sắc của chỗ chúng !” Yên Nhi : “Mà đàn cũng tệ lắm, hát cũng khá !”
“Anh cả của nó đàn dương cầm, còn thư pháp, chắc nó thấy nên cảm thấy áp lực đây mà.” Vân Lệ Lệ cũng bật .
“ thế, lúc ông nội Trương bảo chị Viện Viện vẽ tranh, bảo Nhân Nhân thư pháp, để chuẩn đem tranh treo ở nhà trọ. Anh thấy cũng gì đó, điều cái gì cũng , giờ đang cố gắng học chơi guitar. Mà đàn guitar cũng đến nỗi nào .” Yên Nhi .
Hai con trò chuyện một lúc mới cúp điện thoại.
Vân Lệ Lệ trở về, Quý Kiến Văn liền hỏi: “Gọi điện thoại cho Yên Nhi ?”
“Ừm, con bé bây giờ ở quê vui vẻ vô tư lắm, còn cùng Nhân Nhân học chơi đàn dương cầm nữa.” Vân Lệ Lệ .
Quý Kiến Văn cũng mỉm : “Nhân Nhân chắc chắn sẽ nên chuyện.”
“ , cha như bác ba và chị dâu ba, giáo sư kỳ cựu như bác Trương, thằng bé nhất định sẽ thành tài.” Vân Lệ Lệ .
Nghĩ thì thấy, trong các chị em, gia đình cô và gia đình Tô Đan Hồng là những chú trọng bồi dưỡng thế hệ . Còn Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan hai họ thì chẳng màng đến chuyện .
Ví dụ như cháu gái Hiểu Trân, hiện giờ nhà máy việc. Cũng may là bác ba chỗ cho , bằng một cô gái nhỏ bé như xưởng, dễ mấy thanh niên khác lừa gạt. Đương nhiên, Quý Mẫu Đan chỉ mong con bé sớm yên bề gia thất một chút.