Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 541: Thiếu Hụt Nhân Sự
Cập nhật lúc: 2025-08-27 01:01:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Kiến Quân trở về, việc trong nhà đương nhiên quán xuyến đấy.
Hiện giờ, dưa hấu, dâu tây, còn đào, quả sung và nho đều thu hoạch xong. Bây giờ là thời điểm táo đỏ chín. Táo đỏ nhà chín tương đối muộn, hiện tại mới là thời điểm vàng để thu hoạch táo đỏ chín mọng.
Giá táo tươi vô cùng , nhưng giá táo khô còn hơn, hơn nữa còn thể bảo quản lâu dài. Có điều nếu thể bán, đương nhiên là ưu tiên bán táo tươi. Còn táo khô, chờ tới cuối vụ, sẽ giữ mấy cây để chúng phát triển đến khi chín gió thu thổi hong khô là .
Đến lúc đó thể giữ để hầm canh ăn, hoặc là quà tặng, cũng thể đem bán một ít. Phải rằng, cây táo nhà năng suất cao, quả treo đầy cành cây. Nếu cứ giữ hết để tự dùng, chắc chắn sẽ thể nào tiêu thụ hết . Quý Kiến Quân nhanh chóng huy động nhân lực, bắt tay việc hái táo.
Đám Quý Tiểu Đông cũng gọi tới hỗ trợ, cùng bận rộn việc. Táo đỏ hái chiều nay sẽ đóng gói ngay trong đêm để kịp đưa đến các cửa hàng sáng sớm hôm . Những mẻ hái sáng hôm cũng sẽ chuyển tiêu thụ ngay trong buổi chiều cùng ngày. Táo để lâu, đương nhiên là đem bán càng sớm càng .
Ở thị trấn và thành phố Giang Thủy, việc buôn bán cũng khá, lượng khách đều tương đối định, nhưng đều thể sánh bằng Khu Đại học.
Quý Kiến Quân xếp táo thùng xốp, mỗi thùng cố định năm cân. Ở Khu Đại học, đại đa mua táo tươi, đều mua từ một hộp trở lên. Hai ba thùng cũng chẳng là ít. Riêng bác Cao, năm nay gần như giữ một đồng lương hưu nào, tất cả đều đổ việc mua táo đỏ. Quả thực, bác đúng là một tín đồ của táo.
So với dạo mười năm khi bắt đầu hợp tác với Quý Kiến Quân, trông bác cũng chẳng già là mấy! Trước , năm nào cũng đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe một , nhưng giờ đây, bác cũng cần nữa, lười đỡ tốn tiền. Tự bản rõ sức khỏe , bác cảm thấy hiện tại hề kém cạnh so với trẻ tuổi bình thường. Thấy bác chi tiêu nhiều tiền như , các con trai đều sợ bác lừa gạt.
đó cũng chỉ là những suy nghĩ của nhiều năm về . Bây giờ, họ đều công nhận hàng của nhà Quý Kiến Quân . Ngay cả cháu trai lớn của bác Cao kết hôn, cũng đặc biệt dùng thịt lợn của nhà Quý Kiến Quân. Loại thịt lợn đó cả năm bọn họ cũng chỉ thể ăn một . Thịt lợn nhà khác đương nhiên vẫn mua về dùng, nhưng thể sánh bằng hương vị thơm ngon đặc trưng của thịt nhà ?
Năm nay, bác Cao cũng ngoại lệ. Mỗi khi loại quả mới mắt, bác liền mua cả thùng cả thùng, đó bảo Quý Kiến Quân gửi qua xe khách đường dài cho . Táo đỏ cũng , tiên gửi cho mỗi nhà một thùng. Số còn , nếu ai ăn thêm, chỉ cần gọi điện đặt hàng, Quý Kiến Quân sẽ gửi qua.
Từ chỗ Quý Kiến Nghiệp tin Quý Kiến Quân trở về, bác Cao đoán Quý Kiến Quân hẳn là rảnh rỗi hơn. sáu giờ tối, ông liền gọi điện thoại cho .
Quý Kiến Quân hơn năm giờ việc xong, bây giờ ăn tối xong xuôi. Anh nhận điện thoại, là bác Cao liền mỉm : "Cháu chào bác Cao, bác ăn thử táo tươi ạ?"
"Ăn thử , Kiến Quân , tình hình công việc bên cháu thế nào ?" Bác Cao hỏi.
"Rất ạ, tuy rằng bây giờ còn tất, điều nếu bác tới, cháu cũng thể tiếp đón bác . Coi như đến đây tham quan một chút, xem phù hợp để những khác tới thăm thú ." Quý Kiến Quân hiểu ý nghĩ của bác , mời .
"Vậy !" Bác Cao liền vui vẻ.
"Bác khi nào rảnh rỗi thì cứ tới đây cũng ." Quý Kiến Quân . "Vậy ngày mai bác sẽ qua đó." Bác Cao đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-541-thieu-hut-nhan-su.html.]
"Nhanh ạ? Cũng , ngày mai hai cháu giao hàng về, bác cứ theo xe của là ." Quý Kiến Quân gật đầu .
Bác Cao cũng đồng ý.
Quý Kiến Quân trở về liền chuyện với Tô Đan Hồng, cô cũng mỉm : "Được, để bác tới đây. Sáng sớm ngày mai mua chút thịt ba chỉ về nhé."
"Ừm." Quý Kiến Quân đồng ý. Sáng hôm , liền mua thịt ba chỉ, xương sườn, xương lớn và cả một cái đuôi lợn.
Đuôi lợn hầm đậu đen là ngon nhất, chỉ cần ninh nhừ với đậu đen, sẽ vô cùng thơm ngon.
Buổi sáng, Quý Kiến Nghiệp chở một xe hàng hóa qua thành phố Đại Học. Đi qua bên đó mất hơn ba tiếng đồng hồ. Năm giờ sáng bắt đầu lái xe , tám, chín giờ là tới nơi. Thường thì khi đến đó, sẽ nghỉ ngơi một giấc, ăn trưa mới lái xe trở về. Lúc trở về cũng gần ba giờ chiều, đây là chuyện bình thường. Nếu là lúc bận rộn, thì ở bên đó giúp bán thịt lợn, bán cá, đến năm sáu giờ tối mới về.
Nói chung, công việc của tương đối nhàn hạ, vì một ngày cũng chỉ một chuyến.
Còn Tô Trư Mao và Hứa Hà San thì bận rộn hơn. Hai họ hiện giờ phụ trách vận chuyển hàng hóa cho thị trấn và thành phố Giang Thủy. Trước tiên, họ đưa một lô hàng qua thị trấn, cho Quý Phong và Đại Quân bán. Sau đó, đợi đến chín giờ hơn, gần mười giờ, thời gian Quý Kiến Quân cho sắp xếp hoa quả và hàng hóa cần vận chuyển chuẩn xong xuôi, bảo họ đưa qua. Nhìn chung, cuộc sống như là tương đối dễ thở.
Mà đây chỉ là bởi vì Quý Kiến Quân để cho họ việc quá sức. Thường thì buổi tối sẽ cho họ ngủ sớm một chút, quá mười giờ là nghỉ ngơi, bởi vì ngày hôm lái xe, chuyện thể đùa . Có , Quý Kiến Quân thấy Quý Kiến Nghiệp sáng hôm ngáp ngắn ngáp dài liên tục. Dù Kiến Nghiệp khẳng định , nhưng vẫn dứt khoát để cầm lái. Thay đó, điều Tô Trư Mao đến thành phố Đại Học, đồng thời chút nương tay trừ thẳng ba ngày lương của Quý Kiến Nghiệp. Bởi vì đêm đó Quý Kiến Nghiệp và Quý Mẫu Đan cãi , ngủ ngon. Có điều, Quý Kiến Quân mặc kệ việc nhà của họ, nhưng trạng thái việc như thì chấp nhận .
Vì một trận cãi mà trừ ba ngày tiền lương, như sẽ khiến Quý Mẫu Đan vô cùng ân hận, về cũng dám gây sự với Quý Kiến Nghiệp buổi tối nữa.
Ngược , Tô Trư Mao và Hứa Hà San từng phạm . Có điều, trong lòng hai cũng hiểu rõ, hơn nữa họ cũng xa trông rộng. Lúc cảm nặng đều sẽ xin nghỉ lái xe.
Không cách nào khác, họ còn trẻ như , lưng còn vợ con chờ đợi, tất cả đều trông cậy họ. Làm dám lười biếng một chút nào? Nếu chuyện bất trắc xảy , vợ con họ ?
Đối với chuyện họ cảm nặng xin nghỉ, Quý Kiến Quân đồng ý, cũng sẽ trừ lương. Anh bảo họ ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, hai ngày xem tình hình thế nào tính tiếp. Dù cũng ba tài xế, thể nào cả ba ốm cùng một lúc .
Có điều, mặc dù ba tài xế, nhưng Quý Kiến Quân vẫn cảm thấy nhân sự lái xe còn thiếu. Quý Đại Dũng và Quý Kiến Hà hai đều lái xe ba bánh, hơn nữa chỉ vận chuyển hàng ở những nơi gần, hàng hóa cũng ít. Nhiều lúc, còn gọi Tô Trư Mao chở hàng.
Quý Kiến Hà , vẫn phù phiếm một chút, thích hợp lái xe. Quý Đại Dũng cũng tệ, nhưng giờ tuổi, hơn bốn mươi tuổi .
Cho nên Quý Kiến Quân nghĩ bụng lẽ phù hợp, đành đợi xem Kim Tử, Đại Chí và Trường Tiến sẽ thế nào.