Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 553: Lên án công khai

Cập nhật lúc: 2025-08-27 01:01:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Buổi sáng hẳn là gọi điện thoại về quê, thêm 300 đồng tiền sinh hoạt từ bên đó, nhưng bên hình như đồng ý, nên cứ thế tức giận mắng nhiếc ." Bà chủ kể . Vừa lời , Vân Lệ Lệ đại khái hiểu . Không cần hỏi, cô cũng chắc chắn là chồng chê tiền sinh hoạt ít, gọi điện về đòi thêm tiền, đó bên đồng ý. Cô cũng nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại đây. Lúc Quý Kiến Quân về, tuy rằng cô định gọi Tô Đan Hồng đến , nhưng Tô Đan Hồng lười máy, dù là Vân Lệ Lệ gọi tới. Cô liền trực tiếp đẩy Quý Kiến Quân về đến nhà điện thoại.

"Là bác ba ?" Vân Lệ Lệ tiếng bắt máy, trong lòng hiểu rõ chuyện.

"Đan Hồng đang bận nấu cơm, nên cô nhờ máy." Quý Kiến Quân giải thích.

Vân Lệ Lệ : "Cũng chuyện gì lớn . Em cũng chỉ là mới từ cửa hàng trở về, tiện thể bà chủ tiệm điện thoại kể rằng gọi điện về hôm nay, hẳn là do chê phí sinh hoạt đủ nên mới gọi điện về, chắc chắn cũng mắng chị dâu ba một trận ."

còn kịp hỏi han gì, trực tiếp gán cho Mẹ Quý tội mắng chửi khác.

Trong bụng Quý Kiến Quân cũng rõ mười mươi. Mới chị Hứa cũng nhắc rằng sáng nay gọi điện thoại đến.

Chỉ cần là điện thoại của , tuyệt nhiên chuyện gì lành.

"200 đồng tuy quá nhiều, nhưng hẳn là đủ để chi tiêu ." Quý Kiến Quân nhàn nhạt đáp. " đó bác ba! Hơn nữa, chỉ bác ba cho 200 đồng, bên em mỗi tháng cũng đều gửi một trăm đồng để bà tiêu vặt. Tính một tháng 300 đồng, rõ ràng là đủ chi tiêu , còn gọi điện về đòi thêm tiền, em cũng thật sự hiểu nổi nữa!" Vân Lệ Lệ lập tức phụ họa, giọng vẻ bất bình. Cô mỗi tháng cũng góp một trăm đồng, tuy nhiều lắm, nhưng tuyệt đối là ít, cũng ngụ ý rằng nhà cô hề ăn bám nhà bác ba, họ đều khả năng tự lo chi phí sinh hoạt.

Quý Kiến Quân , sắc mặt chợt lạnh , chất vấn: "Mẹ vẫn còn lén lút tiếp xúc với Quý Vân Vân ?"

Vân Lệ Lệ rõ ràng ngờ trực tiếp nhắc đến Quý Vân Vân. Cô khựng , đáp: "Cái thì em cũng rõ ràng lắm bác ba. Mẹ vẫn thường xuyên gọi điện thoại cho Quý Vân Vân, Kiến Văn cũng khuyên can , nhưng bà chịu , bọn em thì thể quản gì nữa đây chứ."

"Em về với , nếu 200 đồng vẫn còn chê ít, thì bảo trở về đây . Đồng thời, cũng bảo Kiến Văn về một chuyến. Chuyện còn liên quan đến cả cả và hai nữa, nên cả nhà cần bàn bạc rõ ràng, xem rốt cuộc một tháng đưa bao nhiêu tiền sinh hoạt mới đủ." Quý Kiến Quân , giọng kiên quyết.

"Bác ba cứ yên tâm, em nhất định sẽ về hỏi một chút, xem rốt cuộc một tháng nhiều tiền sinh hoạt như , đủ tiêu chứ!" Vân Lệ Lệ lập tức cam đoan.

rõ ràng hiểu rằng bác ba đang vô cùng vui.

Quý Kiến Quân thêm lời nào, liền cúp điện thoại. Vân Lệ Lệ thanh toán phí cuộc gọi, đó còn quên với bà chủ rằng đến tiệm cô mua quần áo sẽ giảm giá 20%, mới ung dung trở về nhà.

Vừa bước cửa, Vân Lệ Lệ thấy Mẹ Quý thu dọn xong đồ đạc, trông cái bộ dạng hầm hầm đó là sắp sửa về quê tìm Tô Đan Hồng để tính sổ .

"À, đây là sắp sửa ? Xem đúng là cái miếu nhỏ của chúng con nơi , đúng là chứa nổi vị Phật lớn như !" Vân Lệ Lệ ném chiếc túi xách lên ghế sofa, khoanh tay, khẩy , giọng đầy mỉa mai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-553-len-an-cong-khai.html.]

Mẹ Quý sửng sốt, chằm chằm: "Lệ Lệ, con chuyện âm dương quái khí thế?"

"Nếu con mà lỡ chuyện âm dương quái khí, thì cũng xin thông cảm. Chút tiền con kiếm đều là tiền mồ hôi nước mắt, một tháng cũng chẳng kiếm là bao. Học phí, chi phí sinh hoạt, tiền sách vở tài liệu của Yên Nhi, tất cả đều đè nặng lên vai con. Tính tình con đôi khi cũng khó chiều, thôi thì cũng xin bao dung cho." Vân Lệ Lệ mỉa mai .

Mẹ Quý cũng hạ giọng xuống, định xoa dịu: "Lệ Lệ, con dễ dàng..." "Thôi , đừng những lời đường mật như với con! Mẹ hai mặt, mặt con thì thề thốt, lưng cái trò gì ? Rõ ràng đồng ý với con là sẽ gọi điện về tìm bác ba đòi tiền, con cũng với , bác ba cho bao nhiêu thì cứ lấy bấy nhiêu là , cần thêm những chuyện lặt vặt khác. Thế mà thế nào? Mẹ còn gọi điện về đòi thêm tiền nữa chứ? Mẹ hổ, nhưng con và Kiến Văn còn cần giữ thể diện! Mẹ như từng nghĩ đến cảm nhận của con và Kiến Văn ?" Vân Lệ Lệ kiêng nể gì, trực tiếp phun một tràng.

"Không , hề ý con và Kiến Văn mất mặt..."

"Còn ư? Mẹ ở chỗ chúng con, còn về quê đòi thêm tiền sinh hoạt, thế là đại diện cho cái gì? Đại diện cho việc con và Kiến Văn bạc đãi , nên mới ngửa tay xin tiền từ nhà bên !" Vân Lệ Lệ sắc lạnh đáp.

lúc , cửa mở , Quý Kiến Văn trở về, còn Yên Nhi thì chắc còn đợi thêm lát nữa.

"Làm ?" Vừa bước cửa thấy khí căng thẳng bao trùm, Quý Kiến Văn sững sờ hỏi.

Mẹ Quý nhanh chóng liếc Vân Lệ Lệ một cái đầy hàm ý, nhưng lúc Vân Lệ Lệ chẳng buồn để ý đến bà mà tiếp tục : "Làm , hỏi gây chuyện ! Bác Ba cho hai trăm đồng, con mỗi tháng còn đưa thêm một trăm đồng tiền tiêu vặt, tổng cộng ba trăm đồng! Bây giờ lương Kiến Văn một tháng bao nhiêu tiền chứ? Số tiền gần như lấy phần lớn tiền lương để tiêu , thế mà còn chê đủ dùng, còn gọi điện về quê đòi tiền! Nếu cứ trợ cấp cho đứa cháu ngoại quý hóa của , thì cũng đừng dính dáng đến con và Kiến Văn nữa, hai chúng con còn ngẩng mặt lên đời đấy!"

Vừa những lời , Quý Kiến Văn hiểu rõ ngọn ngành, sắc mặt cũng lập tức trở nên khó coi.

"Lệ Lệ, trợ cấp cho Hạo Hạo, hề !" Mẹ Quý vội vàng thanh minh.

"Cái gì mà ? Mẹ chẳng qua là mà thôi! Mẹ nghĩ con bây giờ Vân Đại Hải từ chức ? Mỗi tháng đưa ba trăm đồng, con cũng sẽ trợ cấp cho hai cha con họ, nhưng với tư cách là con dâu, con tôn trọng , con cũng mở một mắt nhắm một mắt bỏ qua, ngay cả Kiến Văn con cũng nửa lời, chỉ sợ chọc đến và Kiến Văn mất hòa khí. cuối cùng con nhận cái gì? Con nhận việc chạy mặt bác Ba và chị dâu Ba, cho con và Kiến Văn ê mặt!" Vân Lệ Lệ tuôn một tràng mắng nhiếc.

"Mẹ đồng ý với con là lui tới với hai cha con đó nữa !" Quý Kiến Văn tức giận sang . Không cần cũng hiểu, đây là cầm ba trăm đồng tiền sinh hoạt phí mỗi tháng trợ cấp cho hai cha con Vân Đại Hải, nên tiền đủ dùng mới về tìm Ba đòi thêm!

Mẹ Quý cứng họng, cho .

"Kiến Văn, xem, đây là chuẩn về quê tìm bác Ba để tính sổ , đồ đạc đều dọn xong xuôi cả kìa." Vân Lệ Lệ chỉ chiếc túi.

Quý Kiến Văn lúc mới để ý thấy chiếc túi, sắc mặt càng thêm u ám.

"Không , Kiến Văn, Lệ Lệ, ..."

"Mẹ ơi, con hiểu nghĩ gì nữa. Bây giờ ở đây, sự nghiệp của Kiến Văn cũng định, việc kinh doanh của con cũng đang thuận lợi, thành tích học tập của Yên Nhi cũng . Với một già trong nhà, lẽ hài lòng mới đúng chứ. con tài nào hiểu nổi, rốt cuộc cứ tự gây nhiều chuyện như để gì? Một tháng ba trăm đồng, nhà ăn sơn hào hải vị ? Theo ba bữa một ngày, cho dù ăn ngon cỡ nào thì mỗi tháng ít nhất cũng năm sáu chục đồng chứ!" Vân Lệ Lệ . Rau năm hào hai ba bó, thịt heo một cân hơn ba đồng gần bốn đồng, cá một con cũng đắt, chỉ hai ba đồng, trứng gà một cân hơn một đồng.

Loading...