Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 555: Choáng Váng.

Cập nhật lúc: 2025-08-27 01:01:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan tuy trong lòng đồng ý, nhưng Kiến Quân lên tiếng, nên hai họ cũng đành lòng gì thêm nữa.

Phùng Phương Phương lập tức phắt dậy: "Một tháng nhiều tiền như sợ ăn no mà c.h.ế.t ngất chắc!"

Nói xong liền bỏ thẳng. Quý Mẫu Đan cũng theo về, tiếng cô vẫn còn vọng khi với Phùng Phương Phương: "Mấy đứa con trai, con dâu đúng là bằng con gái rượu của . Sao thấy tới chỗ con gái rượu mà sống, chỉ vơ vét từ con trai con dâu thôi, từng thấy ai như thế!" Lời và thái độ của hai họ khiến Mẹ Quý tức sôi máu, bà liền lườm nguýt hai đứa con trai: "Kiến Quốc, Kiến Nghiệp, hai đứa để vợ như ?"

"Mẹ , nếu còn chuyện gì thì mau về cùng Kiến Văn ." Quý Kiến Quốc dậy . Quý Kiến Nghiệp cũng nán lâu. Người đổi đến mức khiến thấy vô cùng lạ lẫm, khác hẳn đây.

Hai em họ rời , chỉ còn Quý Kiến Quân và Quý Kiến Văn. Quý Kiến Quân cũng về nhà, vợ ba ngày nay thèm chuyện với .

"Kiến Quân, con cứ thế mà về ?" Mẹ Quý đứa con thứ ba giờ vẫn vô cùng hiếu thuận với vẻ mặt thể tin .

Quý Kiến Quân nhíu mày, : "Mẹ còn chuyện gì nữa ?" "Con dâu chuyện với như mà con cũng quản ? Con , giờ nó cưỡi đầu cưỡi cổ đó!" Mẹ Quý nghiến răng nghiến lợi .

"Mẹ , đừng gây thêm chuyện nữa. Mẹ nhà còn loạn hơn ?" Quý Kiến Văn sầm mặt .

"Kiến Văn, gây loạn gì cơ chứ? Giờ lòng đang khó chịu. Con Tô Đan Hồng đó bất hiếu, phép than vãn vài câu ?" Mẹ Quý .

"Con thấy chỉ coi chị dâu ba là dễ bắt nạt thôi. Vừa nãy chị dâu cả và chị dâu hai đối xử với như thế mà con thấy ." Quý Kiến Văn khoát tay: "Mẹ cứ ở nhà , con lên núi đây. Trên núi đồ ăn, lát nữa con mang xuống cho . Mai thì xe về."

Nói , theo ba của khuất dạng.

Đồng thời, cũng cập nhật tình hình của hai cha con Vân Đại Hải cho ba .

Chuyện thể cho Quý Kiến Quốc và Quý Kiến Nghiệp, nhưng nhất định kể cho ba, nếu thì lời cãi lung tung thì sẽ .

Quý Kiến Quân xong thì hờ hững : "Bà cho tiền ai thì cứ cho, còn về nhà bên , nếu chuyện gì thì đừng đưa bà về. Bà thích sống ở bên ngoài thì cứ để bà sống như , tóm là sẽ khiến bà đói ."

Nói xong liền lưng về. Quý Kiến Văn cũng thở dài một . Có thể khiến một điềm tĩnh như ba của tức đến mức thốt những lời như , của quả thực bản lĩnh nhỏ.

Anh lên núi thăm cha. Mẹ Quý đương nhiên cam tâm ở nhà , bà tới xem tòa ký túc xá bốn tầng của con trai thứ ba, vô cùng hài lòng. Không chỉ xem tòa ký túc xá bốn tầng , bà còn xem cả trại ngựa. Hiện tại trại ngựa giai đoạn hình thành, đó lắm .

Trại ngựa do đích ông Trương về thiết kế, còn vẽ cả bản vẽ, đưa nhiều ý kiến quý báu. Tuy tốn khá nhiều tiền nhưng thể là Quý Kiến Quân vô cùng hài lòng. Mẹ Quý tới xem càng thêm hài lòng.

Lúc , bà cũng xuống chân núi, hơn nữa cũng lâu gặp chồng nên thẳng vườn trái cây một. Về phần Quý Kiến Quân, về nhà bắt đầu giúp vợ một tay. Tô Đan Hồng đang bận rộn bánh a giao, hôm nay Mẹ Quý đến cô cũng chẳng buồn ghé qua bên đó, ở nhà việc của .

Thấy về, cô cũng chỉ liếc một cái vẫn thèm lên tiếng.

Đây là chiến tranh lạnh dài nhất từ đến giờ của bọn họ. Cô vô cùng ghét chồng , đặc biệt là ngữ khí dương dương tự đắc khi chuyện với cô.

Cảm xúc đây thể xuất hiện, nhưng sống ở thời đại lâu như , cô dường như quên hết những quy tắc của kiếp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-555-choang-vang.html.]

Với suy nghĩ của cô ở kiếp , cho dù Mẹ Quý đối xử với cô thế nào, cô đều ngoan ngoãn theo. Dù trong lòng vui vẻ chăng nữa thì chữ hiếu vẫn lớn hơn trời, một chữ hiếu cũng đủ để đè c.h.ế.t cô.

kiếp , thời đại đổi.

Sự đổi vì cô hiếu thuận, mà là nếu trưởng bối hiền lành bụng, cô thể từ chối hiếu thuận!

Hơn nữa, nhiều năm nay, cô tự cho rằng từng gì sơ suất với chồng , dựa cái gì mà thể đối xử với cô như ?

Tô Đan Hồng càng nghĩ càng bực . Mấy ngày nay, mặc cho Quý Kiến Quân dỗ dành thế nào, cô cũng chẳng thèm một lời nào với . Mỗi ngày cô việc của , đó ăn cơm, ngủ nghỉ. Đến buổi tối, cô cũng ngủ chung với Quý Kiến Quân. Cô lên lầu hai ngủ trong phòng ngủ của con trai, khóa trái cửa nên Quý Kiến Quân thể .

"Vợ ơi, chúng đừng vì chuyện của mà giận dỗi nữa. Giờ chuyện cũng giải quyết xong . Đến cả và hai mỗi cũng bỏ năm mươi đồng, tổng cộng coi như góp cho bốn trăm đồng, đủ sống ." Quý Kiến Quân dè dặt .

Tô Đan Hồng vẫn chẳng thèm để tâm.

Chỉ điều mấy ngày nay cơ thể cô mệt mỏi, đến mức cô thậm chí ngủ như thế nào. Cô lờ mờ nhớ hình như lúc đó cô đang ăn cơm, tim bỗng nhiên co thắt một cái đó cô bất tỉnh nhân sự.

Đợi khi cô tỉnh , thấy đôi mắt đỏ hoe của Quý Kiến Quân, cô ngẩn .

"Vợ ơi!" Quý Kiến Quân vui mừng khôn xiết, nhưng dám chạm cô. Anh vội vàng chạy ngoài, nhanh đó .

Tô Đan Hồng cũng chú ý thấy nơi nhà cô. Thấy về, cô nhíu mày hỏi: "Đây là ?" "Đây là bệnh viện, vợ ơi em đừng sợ, nhanh thôi chúng sẽ về nhà." Quý Kiến Quân vội vàng trả lời.

"Đang yên đang lành đưa em đến bệnh viện gì?" Tô Đan Hồng hỏi, giọng đầy thắc mắc.

"Không chuyện gì , chỉ là đến khám sức khỏe thôi. Chúng cũng từng khám tổng quát kỹ lưỡng bao giờ mà." Quý Kiến Quân vội vàng đáp, giọng ngượng ngùng.

"Người ám mùi mồ hôi mấy ngày tắm rửa gì thế? Tô Đan Hồng cau mày, ghét bỏ : "Lại còn râu ria mọc lởm chởm đầy mặt nữa chứ!"

"Còn chê chồng nữa ? Cô hôn mê mấy hôm hả?" Lúc một cô y tá trẻ , mỉm trêu chọc.

" hôn mê mấy ngày liền ư?" Tô Đan Hồng kinh ngạc hỏi , khó tin tai .

" , tính đến hôm nay là tròn ba ngày đấy. Mọi chỉ đều bình thường nhưng cô cứ mê man suốt ba ngày. Y tá giải thích: "Thôi , chủ nhiệm cô tỉnh , thể về nhà." Cô giúp Tô Đan Hồng rút kim truyền dịch.

Tô Đan Hồng Quý Kiến Quân, cũng thoáng mất tự nhiên, gãi đầu : "Anh đưa em về nhà tắm rửa ."

"Vâng." Vậy là Tô Đan Hồng Quý Kiến Quân quấn chặt như một chiếc bánh chưng lúc xuất viện. Sau đó, cô mới ngớ nhận chỗ là thành phố Đại Học, bệnh viện huyện như cô vẫn tưởng.

"Có đói ? Em lên xe , ghé mua cho em chút đồ ăn." Quý Kiến Quân ôm cô lên xe, ân cần hỏi.

"Dạ." Tô Đan Hồng gật đầu, bụng cô thật sự đang réo ầm ĩ vì đói.

Quý Kiến Quân vội vàng chạy mua bánh mì và sữa. Tô Đan Hồng đói cồn cào, ăn hết ba cái bánh mì cùng một hộp sữa mới thấy tạm . Phần còn Quý Kiến Quân ăn nốt lái xe về nhà.

Loading...