Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 562: Gia đình anh cả
Cập nhật lúc: 2025-08-27 01:01:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Tiểu Đông cầm bánh a giao và kem dưỡng da trở về . Trong nhà ai, cất hành lý, đó liền lên núi. Hiện tại chú ba của đang bận việc, đương nhiên giúp một tay.
Cơm chiều đều ăn ở chỗ chú ba, lúc trở về sắp tám giờ tối.
"Thằng nhóc thối, con trai cho chú ba của con luôn !"
Thấy con trai về, Phùng Phương Phương liền mắng một câu. Quý Tiểu Đông cha một cái, thấy chuyện gì bất thường, vẫn giống như , thế nên cũng hỏi thêm gì nữa.
"Ăn cơm ở nhà chú ba ?" Quý Kiến Quốc hỏi. "Dạ, ăn ." Quý Tiểu Đông gật đầu, hỏi : "Thím ba bây giờ gầy lắm ạ? Nghe Tường Tường là bệnh, bệnh gì ?"
"Không thấy con hỏi thăm sức khỏe cha lấy một câu, về hỏi chuyện thím ba ." Phùng Phương Phương bất mãn .
Đi đại học lâu như mà chẳng gọi điện thoại về, nó gọi cho chú ba hai cuộc điện thoại, đó thì thấy gọi nữa.
"Mẹ và cha vẫn khỏe mạnh ạ?" Cậu lấy từ trong túi xách hộp kem dưỡng da và bánh a giao, : "Hộp kem dưỡng da là do thím ba tự , bảo con mang về cho . Bánh a giao cũng , và cha ăn ." Thấy thế, Phùng Phương Phương mới thêm gì nữa. Có điều, chị cũng chẳng khách sáo với con trai, liền nhận lấy bánh a giao. Món bánh là đồ khó , ở cửa hàng bán đắt tiền, hơn nữa vì hiệu quả nên ít tìm mua. Lần Tô Đan Hồng cũng đưa cho chị , chị ăn thử cũng thấy , nhưng chị tự mua thì sẽ tiếc tiền, dám mua.
"Đan Hồng đưa cho Tiểu Đông để bồi bổ cơ thể." Quý Kiến Quốc trong lòng rõ, nhíu mày .
"Tiểu Đông sức khỏe lắm. À, chú ba con cho con bao nhiêu tiền sinh hoạt ?" Phùng Phương Phương hỏi.
"Mẹ cứ ăn , đừng hỏi mấy chuyện ạ." Quý Tiểu Đông : "Mẹ còn cho con chuyện sức khỏe của thím ba nữa."
"Chuyện đều là do bà nội con cho tức giận đó. Con ở trường chứ, lúc thím ba con hôn mê ba ngày ở bệnh viện thành phố. Sau khi về từ đại học thì cứ gầy hẳn , ăn uống đầy đủ nhưng vẫn đầy đặn như . hỏi chuyện sức khỏe, thím vẫn khỏe." Phùng Phương Phương .
"Bà nội con thể chuyện chứ!" Quý Tiểu Đông sững sờ.
" ! Con bà nội con hèn hạ đến mức nào ? Bà đang giúp Quý Vân Vân và Vân Đại Hải nuôi con trai, hơn nữa còn gọi điện thoại về đòi tiền thím ba của con. Mỗi tháng đưa bà hai trăm đồng , bà còn chê đủ, cũng chẳng những lời khó gì. Sau đó, bà cùng chú tư của con về thương lượng chuyện cấp dưỡng, thím ba của con liền ngã bệnh." Phùng Phương Phương .
"Bà nội con thể chuyện chứ!" Quý Tiểu Đông nhíu mày.
"Hừ, bà nội con những chuyện như thế còn ít ? Cũng bởi vì tính tình bây giờ của Đan Hồng như thôi. Chứ nếu là ngày , ngay cả một cái bánh trứng cũng so đo, xem bà thể bòn rút nữa , chừng một hào tiền cũng đừng mong lấy . Hiện giờ mỗi tháng cấp dưỡng hai trăm đồng mà còn chê ít, còn lấy tiền nuôi đứa con tạp chủng !" Phùng Phương Phương mắng. Chị rằng, hiện giờ nhà chị mỗi tháng đều đưa cho bà mười cân gạo và năm mươi đồng. Cái bà già đó ăn hết chỗ đó sợ bội thực mà c.h.ế.t ?!
"Em cái gì ?" Quý Kiến Quốc nhíu mày .
"Sao chứ, chẳng lẽ em sai ? Đứa nhỏ đó vốn là con của Quý Vân Vân và Vân Đại Hải sinh , tạp chủng thì là cái gì? Hiện giờ Quý Vân Vân và cái gã giàu tan vỡ , đứa con liền đẩy cho Vân Đại Hải. Cô thì mang theo đứa con trai thứ hai—đứa con của cô với một đàn ông giàu khác—đến sống với gã tình nhân hiện tại. Nhắc đến nó mà em mở mang tầm mắt, đúng là gặp loại hổ là gì! Em từng thấy ai mặt dày đến thế, kết hôn ly hôn liên tục, cô bay lên trời sống chứ?" Phùng Phương Phương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-562-gia-dinh-anh-ca.html.]
Quý Kiến Quốc cũng lười tới chuyện của Quý Vân Vân. Dù cũng sớm cắt đứt tình nghĩa .
"Bố ơi, chú ba mở trường đua ngựa ạ?" Quý Tiểu Đông thêm về chuyện của cô nữa, bèn đổi chủ đề.
"Ừm, con thấy ?" Quý Kiến Quốc hỏi.
"Thấy , rộng lắm bố ạ, khách du lịch chắc chắn sẽ đến đông nghịt!" Quý Tiểu Đông hào hứng .
"Bố cũng nghĩ là sẽ nhiều du khách ghé thăm. Chú ba con dồn hết cả tiền tiết kiệm của chú xây dựng mấy thứ đấy." Quý Kiến Quốc giải thích.
Quý Tiểu Đông ngẩn một chốc: "Cần nhiều tiền đến thế ạ?"
"Đương nhiên ! Chú ba con mua bộ đất ở đó để xây trường đua ngựa, còn nhà trọ, khu nghỉ dưỡng các kiểu nữa chứ. Cái nào mà chẳng tốn tiền? Tháng , chú còn nợ tiền khoai lang của trong thôn đấy." Quý Kiến Quốc kể lể.
Quý Tiểu Đông sững sờ. Hôm nay nó lên núi giúp chú ba, chú ba bảo thu về một khoản từ Đại Học Thành Phố, liền cho nó một ngàn tám trăm đồng, dặn giữ tiền sinh hoạt cho năm .
"Vừa chú ba còn cho con một ngàn tám trăm đồng ." Quý Tiểu Đông móc tiền từ trong túi .
Mới một học kỳ thôi mà tiền chú ba cho hết veo. Lúc đầu thì còn tiết kiệm chút, nhưng hai tháng khi nhập học, vật giá leo thang chóng mặt. Thế nên dù cố gắng chi tiêu chắt bóp, trong túi nó tổng cộng cũng chẳng còn nổi năm mươi đồng.
Chú ba nó cũng hiểu rõ vật giá bây giờ leo thang nhanh chóng mặt, nên mới cho nó hẳn một ngàn tám trăm đồng phí sinh hoạt, cộng thêm tiền xe cộ nữa thì thế là đủ .
"Nhiều đến thế ư?" Phùng Phương Phương ngẩn .
"Chú ba tiền sinh hoạt ở thành phố đắt đỏ lắm, nên đặc biệt cho con nhiều hơn một chút." Quý Tiểu Đông đáp, nó định rời .
Phùng Phương Phương hiểu tính con trai , vội vàng gọi với theo: "Tiểu Đông, con mau đây! Chú ba cho thì cũng cho , nhưng lúc nhà đúng là thiếu thốn, còn bây giờ thì bán lợn xong , còn thiếu tiền nữa!" Quý Kiến Quốc cũng tiếp lời: "Mẹ con đúng đấy, con cứ giữ một ngàn tám , con ngoài việc, trả chú ba gấp đôi cũng ."
Quý Tiểu Đông cha như , mím môi hỏi: "Nhà tiền ạ?" "Nhà một ít, nhưng bây giờ còn ở nhà tranh vách đất, khó khăn lắm con ạ. Mùa đông đến còn lạnh cóng, gió cứ lùa nhà. Mẹ và bố con định xây một căn nhà mới, cũng là để cho con thôi, bố chỉ con là con trai!" Phùng Phương Phương giải bày. "Nhà thế lắm ạ, cần xây nhà . Hơn nữa, con sẽ tự xây, bố đừng tiết kiệm quá mức như ." Quý Tiểu Đông họ kiên quyết . "Thôi , mau nhà , bên ngoài lạnh lắm!" Phùng Phương Phương liền đẩy nó .
Quý Tiểu Đông khẽ thở dài, cuối cùng cũng trả tiền cho chú ba. Sáng sớm hôm , nó vội vã chạy qua giúp đỡ công việc. Một đứa con trai lớn thế thể nhiều việc, nó phụ giúp, Quý Kiến Quân cũng đỡ ít gánh nặng.
"Tiểu Đông, hôm nay cháu về với bố cháu nhé. Hỏi xem trường đua ngựa của chú xây xong, bố cháu qua đây phụ giúp , chú sẽ tính lương đầy đủ cho bố cháu." Quý Kiến Quân đề nghị.
Quý Tiểu Đông liền đáp: "Cháu về sẽ với bố ạ, bố cháu chắc chắn sẽ vui vẻ đồng ý thôi."
Phùng Phương Phương xong thì mừng mặt: "Chú ba quả nhiên là quan tâm đến gia đình ! Kiến Quốc, ngày mai cứ đến trường đua ngựa giúp chú . Chú ba thích lười biếng trong công việc , nhớ đừng chuyện gì phật ý chú nhé, nếu thì dù là cả, chú vẫn sẽ đuổi việc như thường đấy!"