Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 567: Điều kiện không tồi
Cập nhật lúc: 2025-08-27 01:01:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Kiến Quân cũng đất sẽ tăng giá." Tô Đan Hồng kể.
"Chắc chắn , về chỉ tăng mà còn tăng lớn nữa là đằng khác. Trại nuôi ngựa thể xây thành thì khó một chút, nhưng những mảnh đất mà Kiến Quân đầu tư thì sẽ lỗ vốn đến nỗi nào ." Chân Miêu Hồng khẳng định.
Chuyện chuyển sang, cô tiếp: " em cần lo lắng. Theo quan điểm của chị, nếu xây thành khu du lịch thì cực kỳ đấy. Trại nuôi ngựa bên mà kinh doanh , còn đập chứa nước bên cung cấp cá, mùa hoa quả, còn thể thuê hái trái cây tươi mới, dựa theo trọng lượng mà bán, mật ong gì đó, những cái cũng tệ chút nào."
"Em cảm thấy mắt mặc dù là tệ, nhưng phương diện kinh doanh hẳn là cũng sẽ tương đối bình thường. Nếu là , khả năng sẽ càng hơn nữa." Tô Đan Hồng chia sẻ.
"Trước mắt cũng sẽ thôi, chỉ cần kinh doanh thích đáng. Em những cô chú lớn tuổi ở thành phố nhiều hưởng thụ . Bên nếu điều kiện thích hợp, họ sẽ sẵn lòng đến đây dạo tham quan. Nếu thấy , trở về sẽ giới thiệu bên với khác, dần dần danh tiếng cũng sẽ lan xa." Chân Miêu Hồng .
Tô Đan Hồng gật gật đầu.
Khi tới phòng khách , Chân Miêu Hồng với Quý Kiến Quân: "Bây giờ phát triển du lịch là , Kiến Quân em cần kinh doanh cho thật . Bây giờ càng ngày càng tiền, cũng càng ý thức giải trí, nhàn rỗi. Nếu nơi thể phát triển lên, chắc chắn sẽ kém đến nỗi nào ."
"Vâng, bây giờ chuẩn cũng sắp xong , xem xem sang năm thể đón bao nhiêu khách." Quý Kiến Quân đáp.
"Đi ngoài du lịch chủ yếu là ba yếu tố chính: ăn, ngủ và các hoạt động giải trí. Nếu ba mục đều chuẩn , thì cơ bản sẽ vấn đề gì cả." Chân Miêu Hồng phân tích.
"Chỉ là bây giờ còn chậm một chút, nếu em đưa chị xem ." Tô Đan Hồng .
"Ngày mai , hôm nay cũng chút mệt mỏi . Chị từng tuổi, thể so với sức trẻ của thằng nhóc Hoài Thần ." Chân Miêu Hồng đáp.
Trong TV đang phát tiết mục truyền hình chúc mừng năm mới, Tô Đan Hồng và Chân Miêu Hồng cũng chuyện vui vẻ, Quý Kiến Quân thỉnh thoảng mới góp đôi ba câu.
Hoài Thần và Quý Phúc ngoài từ 8 giờ. Tuy rằng bây giờ trời lạnh, nhưng ánh trăng bên ngoài hiếm khi sáng ngời như thế, ngoài cũng cần soi đèn pin.
8 giờ ngoài, đến 9 giờ mới trở về.
Vừa về đến nhà, Tô Đan Hồng chuẩn nước nóng và gừng cho . Nước ấm để ngâm chân, gừng giúp xua cái lạnh. Sau khi uống , cả nhà cùng ghế, thư thái ngâm chân trong chậu gỗ, cảm thấy ấm bừng dễ chịu.
"Dượng , trại nuôi ngựa bên đó cháu ngắm kỹ ạ." Quách Hoài Thân giơ ngón tay cái tán thưởng Quý Kiến Quân.
"Hôm nay muộn , nhưng nếu ngày mai cháu thích, thể thử cưỡi một con." Quý Kiến Quân .
"Vậy ngày mai cháu nhé. Nhân Nhân và các em cưỡi ngựa ?" Quách Hoài Thân hỏi.
"Biết ạ." Quý Phúc gật đầu.
"Em cũng ." Tề Tê đáp.
"Tụi em đương nhiên chứ! Nhà là trại ngựa mà, vả , con ngựa tụi em cưỡi còn là Tiểu Hồng cơ đấy!" Tường Tường khoe.
"Tiểu Hồng ?" Quách Hoài Thân thắc mắc.
"Tiểu Hồng là ngựa đầu đàn đó , đầu tất cả các con ngựa luôn! nó chỉ cho trong nhà em cưỡi thôi, ngoài nó chẳng thèm để ý . Anh Hoài Thân mới đến năm nay cũng đừng tơ tưởng đến nó gì, nó nhất định sẽ cho cưỡi ." Tề Tê giải thích.
" thế!" Tường Tường gật đầu phụ họa: "Anh Tiểu Đông thường xuyên cho Tiểu Hồng ăn lắm, mà vuốt ve nó một chút, nó cũng chẳng chịu nữa là!"
"Ghê gớm ?" Quách Hoài Thân ngạc nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-567-dieu-kien-khong-toi.html.]
"Đương nhiên , nó là ngựa đầu đàn mà !" Tường Tường tự hào : " mấy con ngựa khác vẫn thể cưỡi đấy, tuy xuất sắc bằng Tiểu Hồng, nhưng cũng hề thua kém . Ngựa nhà em đều cả, nãy cũng tận mắt thấy còn gì!"
" là đều ." Quách Hoài Thân gật đầu đồng tình.
Tường Tường gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Cậu bé bao giờ cho phép ai chê bai ngựa nhà .
"Rồi, lau chân các con." Tô Đan Hồng nhắc nhở.
Cô đưa cho mỗi một chiếc khăn bông để lau. Những chiếc khăn đều giữ từ mùa đông, chuyên dùng để ngâm chân.
"Có đói ? Mẹ chút đồ ăn khuya cho các con nhé, ăn xong thì chuẩn ngủ." Tô Đan Hồng ân cần hỏi.
Bữa ăn khuya là món sủi cảo nhân thịt heo rau cần. Mỗi nhiều lắm, chỉ một bát nhỏ đủ.
Sủi cảo nhân thịt heo rau cần thơm ngon, đặc biệt là nhân từ thịt heo nhà nuôi, mùi vị càng hấp dẫn hơn. Dù Quách Hoài Thân mới ăn mì xong cách đây hơn một giờ, vẫn chén sạch hai bát sủi cảo. Ở tuổi , ăn uống đúng là khỏe.
Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng cũng ăn một ít. Chân Miêu Hồng từ chối vì sợ ăn quá no. Dù , bát mì Tô Đan Hồng đó cô ăn hết sạch, coi như ăn khá nhiều , giờ thì thực sự thể ăn thêm nữa.
Quý Phúc cũng ăn hai bát, còn Tề Tê và Tường Tường, mỗi đứa ăn một bát.
Ăn xong sủi cảo, Tô Đan Hồng giục lũ trẻ đánh răng, bảo chúng lên tầng hai ngủ. Giờ là 9 giờ 40 phút, trong khi bình thường 9 giờ ngủ . Chị Hồng sắp xếp ngủ ở tầng một, còn Quách Hoài Thân sẽ ngủ cùng Tường Tường. Tường Tường cũng hoan nghênh, bởi Quách Hoài Thân hợp tính bé.
Cả gia đình nhanh chóng chìm giấc ngủ sâu. Nơi nông thôn yên tĩnh đến lạ, khiến Quách Hoài Thân chút quen với việc ngủ sớm như .
Cậu định chuyện phiếm với Tường Tường – thằng bé vốn , nhưng Tường Tường ngáp dài ngắt ngang lời : "Anh Hoài Thân ngủ nhanh ạ, em mệt lắm , chuyện với nữa ."
Nói xong, đôi mắt bé khép , liền chìm giấc ngủ ngay lập tức, cứ như thể ngủ chỉ tính bằng giây .
Quách Hoài Thân dở dở . khi đến nhà dì Đan Hồng, bé cũng cảm thấy tâm trạng vô cùng nhẹ nhõm. Chẳng trách luôn thích chạy đến bên . Trước đó, bọn họ hề nơi của dì Đan Hồng đến , còn những em trai đứa nào đứa nấy đều thú vị và hiểu , quả thực thể nào so sánh với những gia đình ở vùng quê bình thường .
Đừng là gia đình thôn quê, ngay cả nhiều nhà ở Thành phố Đại Học bên cũng chắc so bì .
Chẳng hạn như cây đàn piano đặt ở tầng hai, cả cây đàn cổ nữa, đều là những món đồ đơn giản chút nào.
Hay như bức tranh thêu "Bách Điểu Triều Phượng" treo phía TV ở tầng một, cùng với những bức thư pháp tinh xảo , cũng đủ để thấy điều kiện gia đình dì Đan Hồng chẳng hề thua kém gì so với nhà bé cả.
Vì tối qua ngủ quá sớm, sáng hôm bé tỉnh giấc từ sớm.
Nghe thấy bên ngoài tiếng động, liền mở cửa. Tường Tường vẫn còn ngủ say như chết. Vừa thấy Quý Phúc rời giường, kinh ngạc hỏi: "Bây giờ còn sớm mà, Nhân Nhân, em ăn mặc thế là định ?"
Mới nãy đồng hồ, bây giờ mới sáu giờ. Trời bên ngoài còn sáng hẳn, bình minh mùa đông thường đến khá muộn.
"Em chạy bộ. Anh Hoài Thân cùng ?" Quý Phúc hỏi.
"Được thôi, cũng ngủ ." Quách Hoài Thân gật đầu đồng ý.
Thế là hai em nhanh chóng rửa mặt. Rửa xong, họ uống một ly nước ấm cùng cửa. Đại Hắc liếc mắt họ một cái, tiếp tục bò ngủ.
"Con chó nhà em nuôi trông khỏe mạnh ghê." Ra khỏi cửa, Quách Hoài Thân nhận xét.
"Nó tên là Đại Hắc, còn lớn hơn em một tuổi đấy." Quý Phúc cho .