"Hôm nay chỉ  hai câu thôi ? Trước khi bố  bài kiểm tra ở trang , về vẫn là trang  ?"
"Bố ơi, thực  con..."
"Con   lén xem TV ?"
Bố liền đưa tay sờ  TV, nhưng  cảm nhận  luồng nhiệt nóng như mong đợi.
"Vậy thì chắc chắn là chơi máy tính !"
Bố   , sờ  chiếc máy tính  mặt ,   thất vọng.
"Con  chơi! Máy tính cũng  mật khẩu,   con chơi ?"  bắt đầu mất kiểm soát cảm xúc.
"Con chắc chắn là  bật máy, nếu    con  máy tính  mật khẩu?"
"Đó   là chuyện   từ   ? Con  chơi! Con là vì... vì  lầu  tiếng động lạ..."
"Con  thể  đổi môi trường  ? Có chút tiếng ồn là  học nữa ? Còn mấy ngày nữa thi , con   nghĩ ?"
[...]
"Đừng tự tìm lý do nữa,  khác  gì thì liên quan gì đến con?"
 vội vã,  chạy  bếp gọi:
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Mẹ ơi, hôm nay..."
"Con  nấu cơm ?"
 thấy  khó hiểu, đêm giao thừa   nên gói bánh chưng ?
"Chiều nay  gọi điện    bảo con nấu cơm  ? Con bảo  con  việc gì cũng  nghiêm túc ?"
"Không  ạ,   !"
"Không  mà con tự    nấu cơm ? Con lớn thế  , bố  con  việc cả ngày về đến nhà   bữa cơm nóng hổi để ăn, phục vụ  già xong còn  phục vụ  trẻ ?"
 sững sờ,    lời nào.
"Chuyện gì,  ."
"À?"
"À cái gì mà ,  nãy con    chuyện   ,  !"
"Ồ, cái đó..."
Ngoài cửa sổ một bông pháo hoa nở tung.  bỗng thấy dường như   gì to tát cả,   ngây ngô.
"Không  gì!"
Chúng  ngủ  sớm.
Ngoài cửa sổ tiếng pháo nổ ầm ầm,  trằn trọc  ngủ .
  chằm chằm  những bông hoa giấy đỏ rực  cửa sổ mà ngẩn . Sương trắng phủ kín cửa sổ, pháo hoa bay lên trời,  "bùm" một tiếng nổ tung, giống như những quả đạn vạch đường bay lên trong đêm tối, chiếu sáng rực cả căn phòng.
Trong bữa tiệc  nghiệp  kỳ thi Trung học phổ thông,  uống quá nhiều rượu, một cơn co thắt  dày, chạy  ngoài nôn thốc nôn tháo.
Sau một trận nôn mửa dữ dội,  loạng choạng  về, thì  thấy Trương Khả Tâm. Cậu    cầu thang ở cửa phòng riêng, hai tay chống cằm ngẩn .
"Ê!"
 lợi dụng  men búng  trán   một cái,  ôm đầu che kín mít.
"Sao, vẫn còn giận ? Cậu  nhất ba năm , cũng nên để tớ  nhất một  chứ!"
 nghĩ   sẽ như  đây, lập tức nhảy dựng lên búng trả  mười cái  trán, nhưng "mụ chằn"  vẫn vòng tay ôm đầu gối, úp mặt  khuỷu tay,  mềm yếu đến đáng thương.
"Thôi  , chỉ búng  một cái thôi mà,  cái điệu bộ c.h.ế.t tiệt của  kìa! Này, để  búng  tớ là   chứ gì?"
 cam tâm tình nguyện đưa đầu , sẵn sàng chịu chết, nhưng   cứ chần chừ   tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tin-hieu-keu-cuu-o-cau-thang/chuong-3.html.]
"Vả , lên cấp ba  chẳng  vô  cơ hội để vượt qua tớ , cũng  kém một   ,  ?"
Cậu  vẫn  để ý đến ,  đành nhanh chóng  nhà.
"Tiêu Chấn Hoa!"
Cậu  gọi  , giọng khàn khàn, như  cảm.
"Chúng ...  thể  bạn cùng bàn nữa ."
"Cái gì?"  đột nhiên  đầu .
"Cậu sẽ sớm  bạn cùng bàn mới thôi..."
Lúc đó  còn tưởng   đang  giận, liền nổi cáu:
"Tốt quá , ai mà   bạn cùng bàn với  chứ, suốt ngày chỉ  hại tớ, ai cũng  hơn , tớ..."
"Cậu sẽ sớm  bạn cùng bàn mới thôi..."
Lúc đó  còn tưởng   đang giận dỗi, liền nổi cáu:
"Tốt quá , ai mà   bạn cùng bàn với  chứ, suốt ngày chỉ  hại tớ, ai cũng  hơn , tớ..."
 đột nhiên   nên lời,   ôm lấy  từ phía .
Khách khứa lên xuống  ngớt, trong phòng riêng    lúc nào  bạn học bước , mặt  đỏ bừng đến tận mang tai, sợ mùi rượu      ghét bỏ, do dự mãi  cũng đưa tay ôm lấy  .
"Chúng   thể học cùng  nữa ." Cậu  ngẩng đầu  , nước mắt lưng tròng.
"Tại... tại ?"
Cậu   ngừng lắc đầu: "Cậu  gì   với tớ ?"
"Cái đó...   cảm , nhớ uống thuốc."
Cậu  tức giận buông tay, định   nhà.
"Ê, Trương Khả Tâm!"
Cô  dừng ,  .
 lợi dụng  men, lấy hết dũng khí, lời   đến miệng nhưng   thể thốt .
  đưa   nhiều lời hứa, nhưng    khó thực hiện. Thế là  chọn duy nhất một điều  thể  :
"Tớ... tớ sẽ   bạn cùng bàn nữa, tớ chỉ  bạn cùng bàn với  thôi,  khác  !"
"Đồ ngốc." Cậu  bật  trong nước mắt.
Hôm đó chúng   về nhà cùng , đó là  cuối cùng chúng  gặp mặt.
Tiếng bước chân vang lên, càng lúc càng gần.  nhắm mắt , khẽ ngáy.
Tiếng động dừng  bên tai vài giây  dần xa,  nhanh  đó là tiếng xả nước bồn cầu, tiếp theo là tiếng thì thầm của bố .
"Con ngủ ?"
"Ngủ ."
"Anh  rốt cuộc    đây? Chỗ  cũng  chữa , m.á.u  cầm , cứ nôn thế  ai mà chống đỡ nổi."
"Ngày mai ở nhà dọn dẹp một chút, thường thì mùng hai bệnh viện mở đăng ký khám , ngày   lái xe đưa ông ngoại nó lên tỉnh xem ."
“Thằng bé thì , ai nấu cơm cho nó?”
“Em cứ ở nhà,   đưa ông ngoại nó  là .”
“Không ,      trực hệ,  ký giấy tờ .”
“Vậy thì cả hai chúng  cùng  , để  đồ ăn cho nó trong tủ lạnh, khi nào đói thì nó tự lấy   lò vi sóng mà ăn.”
Bản dịch  đăng  kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.