Chỉ trong một ngày, Hầu phủ xảy  hai vụ án mạng, ngay cả quan binh cũng đến phủ để điều tra.
 điều   ngờ là, ông lão    Liên Tố Thu bệnh cũ tái phát,  liên quan gì đến Lý Triển Oản.
Còn về cái c.h.ế.t của Hầu gia, chỉ là do Liên Tố Thu mang lòng  xa, mượn tay cháu gái mà hại c.h.ế.t Hầu gia.
Không   lòng đất, hai  con họ sẽ nghĩ gì về chuyện .
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Đến đây,  chuyện tạm thời kết thúc. Hầu phủ treo vải tang lên.
Người  từng nghi ngờ vị Lão phong quân tuổi  cao trong phủ  qua đời, chứ  hề nghi ngờ vị Hầu gia đang ở độ tuổi tráng niên.
Ta lấy cớ quá đau buồn mà ngất  nhiều ,  tham dự tang lễ của Thẩm Túc. Lý Triển Oản gắng gượng chịu đựng nỗi đau, lo liệu xong xuôi tang sự cho phu quân.
Chẳng qua kinh nghiệm quản gia của nàng  còn non nớt, gây   ít chuyện lố bịch, danh tiếng của Hầu phủ ở kinh thành càng ngày càng xuống dốc,  còn vẻ huy hoàng như xưa.
Thẩm Quân chỉ trong một đêm mất  hai  , trời đất như sụp đổ.
Lý Triển Oản   thời gian an ủi nó, nó bèn  lóc tìm đến chỗ .
Ta ôm nó  lòng,  ngừng thở dài: "Ôi, nghiệt duyên mà... Mẹ con nàng ,    thể dung thứ cho  khác đến !"
Ta thở dài vài ,  hộc  một ngụm máu.
Dù   nhiều  giục nhưng Lánh Xuân cũng  . Trước mặt Thẩm Quân, nó sắp xếp chỗ cho   thỏa,  đó đưa Thẩm Quân  ngoài, an ủi nó: "Lão phu nhân đau buồn quá độ, tiểu thiếu gia đừng  phiền  nghỉ ngơi. Tiểu thiếu gia   gì, nô tỳ nhất định sẽ  hết."
Ta cũng  rõ Lánh Xuân   gì với Thẩm Quân. Chỉ  từ ngày đó, Thẩm Quân luôn ở bên cạnh . Sau khi hỏi nó,  mới  Lánh Xuân   cho nó  chuyện  sắp chết.
Ta vỗ vỗ đầu Thẩm Quân, ôn tồn an ủi: "Quân nhi đừng đau buồn."
Nó sẽ  thấy  chết, vì  đó, nó sẽ  gặp cha nó .
Lỗi lầm của bản  nó  nhỏ, nhưng nó  nên - là con của Thẩm Túc.
Dòng m.á.u dơ bẩn của gia đình chúng,  sẽ  để   đời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tin-lam-hoi-muon/chuong-8.html.]
Bởi vì     -  con trai    bọn chúng bóp c.h.ế.t ngay khi  tráo đổi.
Chúng thậm chí còn   để  cho con trai  một tia hy vọng sống,    tư cách gì mà nhân từ dù chỉ một chút cho con trai chúng?
Ta trả thù, sẽ  ngu ngốc đến mức "diệt cỏ mà  diệt tận gốc".
Biết rằng  thể  hại  dù chỉ một chút, cũng   sức lực để điều tra rõ sự thật, ngay cả con trai cũng  còn gần gũi với nàng , Lý Triển Oản   là nản lòng   chán nản cuộc sống, nàng  suốt ngày ở trong phật đường, tránh mặt  .
Cứ như  qua nửa tháng, sức khỏe của  ngày càng suy sụp. Lánh Xuân ở bên cạnh , vành mắt đỏ hoe, như thể  lén lút .
Ta  nó: "Ta   cha con, cũng    con,  c.h.ế.t  thì con cũng chỉ là mất một công việc. Cớ gì   thảm thiết như ?"
Lánh Xuân lau nước mắt, đau lòng : "Lão phu nhân là   nhất với con, ngoài  con. Con cả gan coi  như bà nội ruột của con!"
Mắt   nhòe , mỉm  : "Lánh Xuân, kể cho lão   chuyện của con . Sống thật vô vị,    một câu chuyện."
Lánh Xuân lau nước mắt, cứ thế kể rõ về cuộc đời của nó.
Kể xong, nó  dừng , tiếp tục kể về chuyện trong phủ.
Khi nó kể về một ông lão thường xuyên lảng vảng bên ngoài phủ,   thẳng  dậy.
Lúc , Lánh Xuân  còn vẻ sướt mướt nữa, mà   với vẻ mặt kỳ lạ: "Lão già đó nhiều  xin  phủ để xem,  gác cổng hỏi ông  tìm ai, ông    . Con liền bảo  gác cổng ngăn   cho .  những ngày  ông  ngày nào cũng đến, đám  hầu coi ông  như một kẻ điên."
Ta  với Lánh Xuân: "Đi chuẩn  một bát sữa bông mà tiểu thiếu gia thích nhất, tiện thể thu dọn hành lý, bảo ông lão đó . Sau  con đừng  về phủ nữa. Trong chiếc hộp gỗ nhỏ  tấm thẻ  khỏi phủ, con hãy mang theo bên ."
Lánh Xuân  , ngây  một lúc, vành mắt  đỏ hoe.
Ta giận dữ : "Không  thời gian dỗ dành con, cút khỏi Hầu phủ mà hầu hạ  già của con !"
Lánh Xuân quỳ thẳng xuống, dập đầu lạy  một cái: "Lão phu nhân, Lánh Xuân     trải qua những gì, nhưng những kẻ đó nhất định đáng c.h.ế.t vạn . Nếu  kiếp , Lánh Xuân mong   thể thuận theo ý , sống một đời an yên."
Mắt  đỏ hoe, cố   vẻ cứng rắn: "Mau  , đừng  lỡ thời gian của lão ."
Một bát sữa bông  đặt lên bàn. Chân  ngày càng  tiện, vẫn tự  di chuyển đến bàn, run rẩy tay thêm hai giọt chất lỏng  màu,  vị  sữa bông.