Tin Nhắn Thông Kim - Làm Giàu Song Giới - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-10-04 23:32:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một thời gian gặp, Trần Niên rõ ràng cởi mở hơn nhiều so với lúc mới đến viện phúc lợi, thể chơi đùa cùng các bạn nhỏ khác.

 

Một nhân viên viện phúc lợi cạnh : "Thực bé Niên Niên khá thông minh, khi các cô giáo dạy các bé sách chữ, một bé luôn mất tập trung, nhưng thằng bé học nghiêm túc, và nhanh nữa. Cơ bản là cô giáo dạy một là thằng bé thể học ngay."

 

"Liệu bé nào bắt nạt thằng bé ?"

 

"Hiện tại thì phát hiện hiện tượng , nhiều nhân viên ở đây mà, chúng sẽ để chuyện đó xảy . Lúc mới đến thằng bé kỳ lạ một chút, chơi cùng các bé khác , nhưng bây giờ hòa đồng , ai bắt nạt ai cả."

Hạt Dẻ Nhỏ

 

"Vậy thì quá."

 

Nhìn bóng dáng nhỏ bé đang hoạt bát gần khu vui chơi, Thịnh Nhan kìm khẽ nhếch môi.

 

Còn Trần Niên, khi thấy Thịnh Nhan, lập tức chạy đến.

 

"tỷ ơi, tỷ đến ạ!"

 

"Dạo cháu vui ?"

 

“Vui lắm ạ,” Trần Niên , “Ban đầu con đến đây những thứ đó đều chơi, nên bọn họ rủ con, nhưng bây giờ con học , cầu trượt vui ơi là vui, mà con còn học cách đạp xe đạp nữa chứ.”

 

“Thật á?” Thịnh Nhan ngạc nhiên.

 

“Thật mà, đạp cho tỷ xem ngay đây.”

 

Cậu bé đẩy đến một chiếc xe đạp nhỏ xíu, phía còn hai bánh phụ, lên đó, bé đạp liền mấy vòng mặt Thịnh Nhan.

 

“Giỏi quá !”

 

Trần Niên lời khen cũng vui, khi xuống xe đạp, xuống bên cạnh cô.

 

chỉ học xe đạp, mà còn đèo một chiếc xe thú sắt nhỏ một , con thấy chiếc xe thú sắt chạy nhanh hơn xe đạp nhiều.”

 

Sự đổi của bé khiến Thịnh Nhan cảm thấy an ủi.

 

“dì dạo sống vui ? Còn , khỏe ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tin-nhan-thong-kim-lam-giau-song-gioi/chuong-22.html.]

 

“Chúng đều khỏe.”

 

Trừ việc gặp Giang Hồng Yến, những mặt khác đều khá .

 

“Niên Niên , thật dì lớn hơn cháu nhiều, con gái dì cũng xấp xỉ tuổi cháu, cháu gọi dì là tỷ khiến dì chút hổ đấy.”

 

“Vậy nên gọi như thế nào ạ, là dì đúng ạ, ?”

 

“Cách xưng hô thì đúng hơn một chút.”

 

“Thật con thấy gọi tỷ cũng hợp mà, trông dì trẻ lắm.”

 

Thịnh Nhan khóe môi kìm nhếch lên, “Xem dạo học ít thứ nhỉ, miệng lưỡi cũng ngọt ngào thế .”

 

“Con thật mà, nhưng thời gian con cũng thật sự học hành nghiêm túc, con phép cộng trừ , còn học thuộc mấy bài thơ, cũng nhiều chữ, nhưng con cảm thấy chữ ở đây hình như giống chữ ở nhà con lắm, trông dễ nhận hơn, cũng đơn giản.”

 

Khi sống ở thôn Tiểu Hà, trong nhà tiền cho học, chỉ dựa một vài cuốn sách là do tổ tiên nào truyền vài chữ đơn giản.

 

Và khi đến đây, Trần Niên phát hiện nhiều sách để , hơn nữa sách còn nhiều hình vẽ mắt, đều đặc biệt thú vị.

 

Không chỉ sách, còn thể xem phim hoạt hình, ở sân bãi cũng nhiều thứ ho để chơi, đều ý nghĩa.

 

“Nhất định sẽ một vài khác biệt, đừng nghĩ nhiều về những chuyện đó, học thêm một chút kiến thức sẽ hại gì cho con cả.”

 

“Vâng, con .”

 

Lần khi rời khỏi viện phúc lợi, Thịnh Nhan liên hệ với nhân viên liên quan của họ, quyên góp sách, bút vẽ, vở và một văn phòng phẩm khác mà trẻ em cần dùng cho các em.

 

Không thể nhận nuôi Trần Niên, nhưng quyên góp đồ vật cũng thể giúp hưởng thụ.

 

Nuôi dạy con cái đương nhiên chỉ đơn giản là cho ăn cho uống, mà nhu cầu tinh thần cũng thể bỏ qua.

 

Trẻ em ở viện phúc lợi đều còn nhỏ tuổi, đang ở độ tuổi học hỏi kiến thức, những thứ đó lợi cho sự phát triển của chúng.

 

Loading...