Đến cuối tuần.
Giang Nguyệt Dao đến trường mầm non, và hôm đó cô bé cũng ngủ nướng.
Sau khi dậy ăn sáng, cô bé cũng quây quần bên bàn cùng Thịnh Nhan nhào bột bánh quy.
Thịnh Nhan cũng định nhờ con bé giúp gì, chỉ là vì con bé thích nặn bột nên cứ để con chơi ở bên cạnh.
Nghe tiếng gõ cửa bên ngoài, Thịnh Nhan định đặt bột xuống mở cửa.
Giang Nguyệt Dao chạy tới , “Mẹ ơi, con mở cửa. Chắc chắn là dì Hiểu Phi đến .”
“Được, con .”
Cửa mở, Thẩm Hiểu Phi xách nhiều túi cả hai tay. Nhìn thấy cô bé nhỏ nhắn xuất hiện mặt, cô lập tức xổm xuống.
“Dao Dao, lâu gặp, cháu nhớ dì Hiểu Phi ?”
Cô bé gật đầu. “Có ạ, hôm qua dì sẽ đến, nên sáng nay chúng cháu dậy sớm , đang bánh quy. Lát nữa dì Hiểu Phi ăn nhiều một chút nhé.”
“Dao Dao bánh quy ?”
“Biết ạ, cháu nãy đang nhào bột cùng đó.”
Thẩm Hiểu Phi đặt đồ xuống, xoa đầu con bé. “Giỏi quá!”
“Dì Hiểu Phi ơi, dì theo cháu, cháu dẫn dì xem tranh cháu vẽ, cô giáo còn khen cháu nữa đó.”
“Dao Dao thật sự quá giỏi!”
Thẩm Hiểu Phi xách những thứ trong tay nhà, đặt sang một bên. Thịnh Nhan thấy khỏi trách yêu.
“Cậu đó, đến là , cần gì mang đồ theo, trong nhà cái gì mà chẳng .”
“Mình mà, nhưng lâu lắm mới đến một , mang chút đồ ăn cho bé thôi, đừng khách sáo với . Cứ thế dám đến nữa .”
Thịnh Nhan đành . “Cậu qua ghế sofa bên cạnh một lát , điều khiển ti vi ở bàn đó, xem gì thì tự chỉnh nhé.”
“Mình còn khách sáo với nữa ?”
Thẩm Hiểu Phi xuống, Giang Nguyệt Dao lập tức mang những bức tranh bé vẽ đến mặt dì, vẻ mặt chờ khen ngợi.
“Dì Hiểu Phi ơi, dì xem .”
Thẩm Hiểu Phi xem từng bức tranh một. Đối với một đứa trẻ ở độ tuổi , thể vẽ như là .
“Dao Dao vẽ giỏi quá!”
Giang Nguyệt Dao thì vui sướng vô cùng.
“Bức tranh ngôi nhà bí ngô thể tặng cho dì ạ?”
“Được chứ!” Giang Nguyệt Dao sảng khoái đồng ý.
Có tranh của bé, chứng tỏ bé vẽ , nên Giang Nguyệt Dao nỡ. “Dì Hiểu Phi thích bức nào thì cứ lấy bức đó ạ, cháu còn thể vẽ nhiều hơn nữa.”
“Vậy , bức là của nhé, lúc về sẽ mang .”
“Hôm nay là ngày nghỉ, dì Hiểu Phi đến , chi bằng ở đây một đêm, đừng vội về.”
Thịnh Nhan cũng khuyên, “Phải đó, đến , nếu việc gì thì thể ở một đêm nữa, cũng cần vội về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tin-nhan-thong-kim-lam-giau-song-gioi/chuong-36.html.]
“Tối nay mấy trong khoa hẹn ăn liên hoan , nên tối sẽ ở đây. Mình sẽ ăn cơm trưa ở đây, chiều về.”
Thịnh Nhan cũng ép buộc. “Vậy , cứ bận việc của . Sau nếu rảnh thì cứ ghé qua bất cứ lúc nào, sẽ đồ ăn ngon cho .”
“Có câu của , chắc chắn sẽ thường xuyên qua, ăn cho đời!”
“Mong còn chẳng .”
Thịnh Nhan cán bột trong tay thành những miếng vỏ bánh độ dày , đó dùng d.a.o cắt thành từng miếng, xếp lên khay nướng.
“Hiểu Phi bây giờ đói ?”
“Không đói , sáng đến ăn sáng .”
“Vậy thì vội bữa trưa, chúng nướng ít bánh quy ăn vặt nhé.”
“Được đó, cũng ăn bánh quy. Mấy loại bán trong siêu thị ăn dở tệ, bánh tự tay , còn nướng nóng hổi chắc chắn sẽ ngon hơn nhiều.”
Thịnh Nhan đặt khay nướng lò, bàn, tiếp tục cắt bột còn .
Thẩm Hiểu Phi vẫn ghế sofa, cùng Giang Nguyệt Dao xem ti vi.
Cho đến khi ngửi thấy mùi thơm, sự chú ý của hai tạm thời chuyển từ màn hình mặt sang phía nhà bếp.
Thịnh Nhan đeo găng tay chống nóng, bưng khay bánh quy nướng xong .
Càng đến gần, mùi thơm của bánh quy càng trở nên nồng nàn.
“Đến đây.”
“Thơm quá mất!”
Hạt Dẻ Nhỏ
“Bây giờ nóng, chờ một lát hãy ăn nhé.”
Thẩm Hiểu Phi nóng lòng dùng đũa gắp một miếng, đưa đến miệng thổi thổi, c.ắ.n một miếng nhỏ.
“Nhan Nhan, tài nghệ của tiến bộ ít nhé!”
“Chắc chắn cố ý lời ý để dỗ vui chứ?”
“Tất nhiên , còn hiểu tính ? Mình gì nấy thôi, bánh quy đúng là ngon đó. Vị ngọt nhẹ nhàng, thích kiểu .”
“Hôm nay khá nhiều, lát nữa sẽ nướng xong hết mấy mẻ còn , gói từng túi từng túi một để mang về nhà từ từ ăn nhé.”
“Được đó! Cậu , sẽ khách sáo với .”
“Ai bảo khách sáo chứ, mỗi ngày ở nhà tiếp xúc nhiều nhất là với đồ ăn ngon. Cậu thích ăn, vui còn kịp nữa là, điều chứng tỏ tài nấu ăn của giỏi đó.”
“ là giỏi, mà trông món ăn cũng mắt nữa. Nếu thì thể trong thời gian ngắn như thu hút nhiều fan đến thế.”
Thịnh Nhan xuống bên cạnh cô, “Nhắc đến chuyện fan hâm mộ , gần đây còn nhận quảng cáo nữa, là hợp tác với một cửa hàng đồ dùng nhà bếp.”
Thẩm Hiểu Phi còn vui hơn cả cô. “Thật ? Vậy thì quá , như thêm một khoản thu nhập nữa.”
“Phải đó, hơn nhiều, thoải mái tự do, mối quan hệ đồng nghiệp phức tạp gì cả, fan hâm mộ đều là một lũ tham ăn đáng yêu.”
“Tốt, như là nhất!”
Nhìn thấy cuộc sống hiện tại của cô ngày càng hơn, Thẩm Hiểu Phi cũng yên lòng.
Trước đây vì chuyện của Giang Hồng Yến, Thẩm Hiểu Phi sợ cô vượt qua . một thời gian, Thẩm Hiểu Phi nhận trạng thái gần đây của cô rõ ràng khác so với đây.