Tin Nhắn Thông Kim - Làm Giàu Song Giới - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-10-04 23:32:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Hồng Yến trở về thôn Tiểu Hà, đang về phía nhà Trần Phú Quý.

 

Trên con đường đất trong làng, một tấm thẻ gỗ nhỏ hình chữ nhật đất, một đầu còn buộc một sợi dây đỏ.

 

Giang Hồng Yến tạm dừng bước, nhặt thứ đó lên.

 

Nhìn kỹ hơn, tấm thẻ gỗ nhỏ còn khắc một chữ “Niên”.

 

Anh chút ấn tượng về thứ , hình như thấy ở chỗ trần thị.

 

Những ngày sống trong làng, cô luôn đeo thứ bên hông.

 

Bây giờ nó xuất hiện ở đây, thể là do cẩn thận rơi khi đồng.

 

Giang Hồng Yến mang tấm thẻ gỗ nhỏ về nhà họ Trần.

 

phu thê Trần Phú Quý đang lo lắng .

 

“Rốt cuộc là rơi ở , tìm thấy?”

 

“Sáng nay rõ ràng vẫn còn mà.”

 

“Có ruộng tìm thử , hôm nay ông đồng , khi nào rơi ở ruộng ?”

 

“Cũng thể, để xem một chuyến bây giờ nhé?”

 

“Đi cùng , hai tìm sẽ nhanh hơn.”

 

Vợ chồng hai chuẩn ngoài thì thấy Giang Hồng Yến về.

 

Anh đưa tấm thẻ gỗ nhỏ trong tay cho họ, “Trần , Trần tẩu, đây đồ của hai , nhặt đường.”

 

Trần Phú Quý thấy đồ vật thì vội vàng mừng rỡ nhận lấy, đưa cho vợ, “Tìm thấy , cuối cùng cũng tìm thấy ! Giữ cho cẩn thận, đừng mất nữa nhé.”

 

Trần Phú Quý vội vàng cảm ơn , “Đa tạ , đồ vật mất, chúng đều sốt ruột c.h.ế.t mất, may mà nhặt .”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tin-nhan-thong-kim-lam-giau-song-gioi/chuong-8.html.]

Giang Hồng Yến thể cảm nhận sự coi trọng của họ đối với tấm thẻ gỗ nhỏ , “Xem thứ quan trọng với Trần và Trần tẩu.”

 

“Đương nhiên , đây là đồ của lang nhi , nương nó vẫn luôn mang theo bên .”

 

Nói đến đây, phụ nữ bên cạnh đột nhiên rũ mắt xuống, đưa tay dụi dụi khóe mắt.

 

Giang Hồng Yến cũng cảm thấy chút nghi hoặc, ở đây nhiều ngày như , cũng thấy con của họ.

 

“tẩu tẩu chuyện gì ?”

 

“Haizz, cũng đừng để ý, nhi tử đây ham chơi, chạy lên núi cẩn thận ngã xuống thung lũng… mất …” Trần Phú Quý đột nhiên cũng nghẹn ngào.

 

Giang Hồng Yến trong lòng khỏi thắt , cũng là cha , đương nhiên thể hiểu tâm tư của bậc cha .

 

Con cái xảy chuyện như , họ chắc chắn đau lòng.

 

“Trần , Trần tẩu, vô cùng xin , chuyện , nên hỏi hai .”

 

Trần Phú Quý xua tay, “Chuyện liên quan đến , là do tiểu tử ham chơi, tự chạy lên núi, cũng là của chúng , thể trông coi nó cho … Tấm thẻ gỗ nhỏ khắc cho nó chơi khi còn nhỏ, chữ “Niên” là tên của nó, sinh mùng một Tết, nên chúng đặt tên cho nó là Trần Niên. Bây giờ hài tử mất , nương nó vẫn luôn mang theo bên , giữ một kỷ vật, coi như hài tử vẫn còn ở bên cạnh.”

 

tẩu, mong hai nén đau thương.”

 

Trần Phú Quý bình tĩnh một chút, “Ừm, sẽ cố gắng. Nhiều ngày như , nghĩ cũng nhận , mỗi bữa ăn đều là rau, nhà chúng đủ tiền ăn gà vịt những thứ , nuôi vài con ở nhà cũng tốn công sức, chỉ là từ khi Trần Niên mất , và nương nó vẫn luôn ăn chay, nhiều việc thiện, chỉ mong thể tích đức cho hài tử, hy vọng kiếp thể đầu thai một gia đình , con của chúng cũng , chỉ cần sống .”

 

Giang Hồng Yến mắt khỏi đỏ hoe, đột nhiên nghĩ đến con gái của .

 

Khi cha , sẽ một điểm yếu.

 

Không thấy con cái chịu khổ, càng con cái xảy bất kỳ t.a.i n.ạ.n nào.

 

Chuyện như xảy với bất kỳ ai cũng đều là đòn chí mạng.

 

tẩu là hiền lành như , nghĩ Niên Niên nhất định sẽ sống .”

 

Trần Phú Quý miễn cưỡng nở một nụ , “Ừ, nhất định sẽ thế, tin trời cao mắt, nhất định sẽ đối xử với con .”

 

Loading...