Căn phòng nhất thời chìm  im lặng.
"Cô Thẩm, cô   gì  biện minh ?"
 nhướng mắt   , : "Anh  thế nào?"
Tạ Quy Nghiên bỏ chân xuống, lấy chai rượu  ướp lạnh trong thùng đá  rót một ly.
"Xem xét mối quan hệ  đây của chúng ,  cũng   khó cô.”
"Bây giờ cô hãy  một bài luận văn năm nghìn chữ, chứng minh rằng phương diện đó của    vấn đề, hơn nữa còn  , chuyện  coi như xong."
    với vẻ  thể tin : "Tạ Quy Nghiên,  cố ý trả thù  đúng ?"
Đã chia tay , còn bắt  yêu cũ  luận văn chứng minh khả năng t.ì.n.h d.ụ.c của   ,   là quỷ ?
 sa sầm mặt mày định bỏ .
Tạ Quy Nghiên như  thấu suy nghĩ của , chậm rãi :
"Hoặc là  sẽ gửi đoạn ghi âm  cho chú Thẩm."
Bước chân  khựng , nghiến răng  gượng: " ."
Một tiếng ,  nắm chặt máy tính xách tay, đầu ngón tay trắng bệch.
Ngọn lửa giận dữ trong lòng  thể kìm nén  nữa.
"Tạ Quy Nghiên,  rốt cuộc  thế nào? Đây  là bản thảo thứ hai !"
Tạ Quy Nghiên thản nhiên : "Thái độ  , nội dung qua loa."
"Là  hiểu rõ  nhất,   hề thấy cô  luận cứ nào  hiệu quả."
Như nghĩ đến điều gì đó,   đột nhiên  dậy, cúi  xuống gần .
"Hay là cô cố tình lãng phí thời gian,  ở bên ?"
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
"Ai  ở bên  chứ."
 tức giận đẩy    định bỏ , nhưng gót chân  vô tình va  bàn .
Khoảnh khắc mất thăng bằng, Tạ Quy Nghiên vội vàng ôm lấy eo .
 áp sát  n.g.ự.c  , cảm nhận rõ ràng nhịp tim và mùi hương quen thuộc của  .
Trong phút chốc,  quên cả giãy giụa.
"Vẫn hậu đậu như ."
Giọng  của Tạ Quy Nghiên vang lên bên tai, trong giọng điệu mang theo ý  bất đắc dĩ, tạo cho   cảm giác dịu dàng đến lạ.
Hoàn hồn ,  dùng sức đẩy   , âm thầm khinh bỉ bản   chia tay  mà vẫn dễ dàng rung động vì  .
"Nếu    tự luyến quá mức dọa  sợ thì   ngã ?"
Liếc   một cái,  cầm máy tính trở  chỗ cũ.
Nghĩ đến luận cứ mà Tạ Quy Nghiên  , trong đầu lập tức  là hình ảnh   đắn.
 cắn môi, mặt  cảm xúc gõ xuống những dòng chữ  thể tả nổi.
Cùng với hồi ức, mặt  bắt đầu đỏ bừng.
Đến khi gõ xong kết luận cuối cùng mới phát hiện,  văn  vượt quá năm nghìn chữ.
Lén liếc  Tạ Quy Nghiên đang   ghế sofa,  mới phát hiện    ngủ   từ lúc nào  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-cu-la-phu-nhi-dai-chay-dau-cho-thoat/p6.html.]
Trong lòng  thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
Giữa việc đánh thức   để cho   xem bài “luận văn” và lấy máy ghi âm từ    .
  chọn cái .
 nhẹ nhàng tiến  gần  , ánh mắt khóa chặt  túi áo vest của  .
 nín thở, từng chút một rút máy ghi âm .
Sắp thành công , một cánh tay mạnh mẽ đột nhiên ôm chặt lấy eo .
  kịp phòng  ngã    .
Giật ,  giãy giụa cũng  muộn.
Tạ Quy Nghiên mở mắt, giọng  trầm thấp và quyến rũ.
"Sao , chia tay  mà vẫn thèm  cơ thể của  ?"
"Ai thèm  cơ thể ?   chán ngấy ."
 đỏ mặt vội vàng phủ nhận.
"Anh mau buông  ,    xong , trả máy ghi âm cho ."
Trong lúc giãy giụa, cơ thể  vật gì đó cứng cứng đụng ,  khi phản ứng ,  vô cùng kinh hãi.
"Anh...  đê tiện..."
Tạ Quy Nghiên buông  , tay đặt lên chân bắt chéo: "Chỉ là dây lưng thôi, thật sự tưởng  còn phản ứng với cô ?"
 lùi  vài bước, ánh mắt theo bản năng  xuống quần tây của  .
Nghi ngờ    thật sự cảm nhận sai  .
"Muốn xem đến ,  cần  cởi  cho cô xem ?"
“Đâu   từng thấy.”
Lời nghĩ trong lòng  cẩn thận    miệng.
Tai đỏ bừng,  nắm chặt máy ghi âm trong tay nhân cơ hội chuồn mất.
Tối hôm đó   mơ thấy Tạ Quy Nghiên.
Anh  ôm  từ nhà bếp đến cầu thang,   từ ban công đến  gương trong phòng tắm.
Bên tai  là tiếng   xa của  : "Bảo bối, sàn nhà  em  ướt hết ."
Ngày hôm  tỉnh dậy,  cắn chặt môi.
Hình ảnh khiến   đỏ mặt tía tai trong mơ cứ lởn vởn mãi  thôi.
 vỗ vỗ mặt , tự nhủ.
  hề lưu luyến Tạ Quy Nghiên.
Nhất định là do   ép   bài luận văn tục tĩu đó, nên  mới  mơ linh tinh.
Mong  bám  nhà họ Tạ của bố  tan thành mây khói, ông   chuyển hướng sang đối tượng xem mắt  sắp xếp  đó cho .
Đối phương cũng  ý định kết hôn với .
Ý của bố  hai bên để chúng  hẹn hò tìm hiểu .
Không  vấn đề gì thì  thể tiến hành hôn lễ.