Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trở về Hầu phủ, liền đến quan phủ tự xin rời .
là "hòa li".
Mà là "nghĩa tuyệt".
Danh dự của Hầu phủ, hôn nhân của Thành Nguyệt...
Những thứ hư vô mờ mịt , đều quan trọng bằng tính mạng của chính .
Kết vốn dĩ dễ dàng, hoà li vô cùng khó khăn, cho dù mang tiếng hơn là "nghĩa tuyệt", cũng trải qua sự tham gia thẩm vấn của cả hai bên tông tộc, kéo dài dai dẳng, mất đến hơn nửa năm.
Đợi đến khi cuối cùng cũng nhận giấy hoà li, là mùa xuân năm .
Ngày dọn khỏi Hầu phủ, Thành Nguyệt đặc biệt tiễn tận cửa.
"Mẫu , ngài thực sự ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-dam-nhu-cuc/chuong-17.html.]
"Ừm."
Nghe , nàng gật đầu nghiêm túc: "Chỉ cần mẫu vui là ."
"Dù ở , trong lòng con, ngài vẫn là mẫu của con!"
Lời , như một dòng suối thanh mát chảy đáy lòng, khiến trong lòng an ủi.
May mà, đứa trẻ nuôi dạy uổng phí!
Chúng lưu luyến chia tay ở cửa .
Nửa năm trôi qua, nữ nhi dường như cao lớn hơn.
Có dạy nàng tập võ và kinh doanh, Ôn Nương dạy nàng sách chữ, Kiều Nương dạy nàng cách quan sát sắc mặt, tuy sinh trong thâm trạch, lớn lên trong tay đàn bà, nhưng tự hỏi, Thành Nguyệt chúng nuôi dạy cẩn thận, hề thua kém bất kỳ nam nhi nào.
Nghĩ đến dáng vẻ tập tễnh của nàng hồi nhỏ, lòng dâng lên một trận chua xót: "Nguyệt nhi, mẫu nỡ xa con, nhưng..."
thực sự lo lắng.