Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô đến đây là để giải quyết nhân quả,   để   cứu rỗi.
 mà...
Cô nuốt miếng bánh bao xuống,  đó nghiêm túc hỏi:
"Chị ơi, em nợ chị một nhân quả,  chị  gì?"
Cô nhận   cần học  nhiều thứ khi    .
Tô Nghi  hiểu rõ nửa câu đầu, ngơ ngác  Oanh Oanh,  lẩm bẩm:
"Muốn gì? ...   rời khỏi đây, trở về bên cha . Ba năm nay chắc họ sắp phát điên .  còn  những   bắt cóc ở đây đều  cứu..."
Cô siết chặt tay, mặt lộ rõ vẻ căm hận:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/17.html.]
"Còn  những kẻ    trừng phạt."
Trừng phạt.
Cô  rằng dù thực lực hiện tại của  chỉ ở mức kỳ luyện khí, nhưng việc trừng phạt những kẻ    là điều khó khăn. Tuy nhiên, cô cũng nhận  rằng thời đại   luật pháp, và việc g.i.ế.c  bừa bãi, nhất là công khai, sẽ gây  nhiều rắc rối. Sau một hồi suy nghĩ, cô   kế hoạch.
Tô Nghi,  phụ nữ  giúp Oanh Oanh  đó, lúc  mặt mày tái mét, đầy vẻ tuyệt vọng. Cô vội vàng đẩy Oanh Oanh  khỏi sân, giọng  đầy lo lắng: "Cô gái nhỏ, cô mau chạy ! Chạy đến trấn là  thể  cứu !"
Mộng Vân Thường
  quá muộn. Trên con đường nhỏ, một đám đông thôn dân đang kéo đến, dẫn đầu là  đàn ông  mua Oanh Oanh hôm qua. Đi cùng  là  phụ nữ  bán Oanh Oanh. Bà   thấy Oanh Oanh thì tỏ  vui mừng, chỉ tay về phía cô   sang  với  đàn ông bên cạnh: "   , cô gái  chắc chắn  chạy thoát . Nhìn xem, cô     . Vậy là  tìm   ,  sẽ  ngay đây."
Những thôn dân  theo  đều im lặng, coi như  ngầm đồng ý với hành động . Người phụ nữ thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm nghĩ: "May mà là một đứa ngốc, chạy  ngoài   chạy về. Có thể kiếm   tiền  ."
Tô Nghi  đám đông đang tiến  gần, mặt cô tái mét, đầy vẻ tuyệt vọng. Cô  rằng một cô gái xinh  như Oanh Oanh sẽ  thể thoát khỏi tay lũ sói lang . Oanh Oanh lặng lẽ nắm lấy tay Tô Nghi, cảm nhận  sự thô ráp và những vết chai  bàn tay cô. Cô  khuôn mặt Tô Nghi, hiểu rằng gia cảnh của cô  hẳn  tệ, nhưng   bắt cóc đến nơi , ngày ngày  đánh mắng,  việc đồng áng, hầu hạ cả nhà.
Đại Dũng, một gã trai  vợ trong thôn, xông lên đầu tiên. Hắn  ba mươi tuổi, vì  xí nên vẫn  lấy  vợ, đành nhờ  mai mối tìm mua vợ. Khi  thấy Oanh Oanh,  cảm thấy   nhặt  của hời. Dù Oanh Oanh  là một đứa ngốc,  cũng  quan tâm. Hắn chỉ nghĩ rằng miễn là cô  bỏ trốn như những  vợ khác trong thôn,  sẽ  đánh cô, mà sẽ đối xử  với cô.