Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Một  trong đám đông kêu lên: "Là cô gái nhỏ  !"
Ngô Quốc Cương, giận dữ  Oanh Oanh, mắt ông  trợn lên, hỏi: "Có  do cô  ?"
Oanh Oanh chỉ liếc  ông  một cái. Chỉ trong một khoảnh khắc, Ngô Quốc Cương cảm nhận  một luồng khí lạnh chạy dọc từ đỉnh đầu xuống đến tứ chi. Ông  đột ngột  im,  thể nhúc nhích, giống như con trai .
Giờ đây, tất cả thôn dân đều cảm thấy sợ hãi. Một vài  hoảng hốt kêu lên: "Cô , cô    , là yêu quái! Mau trói cô  , thiêu c.h.ế.t cô ! Thiêu c.h.ế.t cô , chúng  mới an !"
Một nhóm thôn dân gần Oanh Oanh nhất vội vàng lao tới, nhưng chỉ trong tích tắc, tất cả họ đều  định ,  thể cử động. Một vài  do quán tính  kịp dừng ,  ngã nhào về phía Oanh Oanh.
Oanh Oanh khẽ nghiêng , kéo Tô Nghi tránh sang một bên, khi đó mấy thôn dân lao tới  ngã lăn  đất, phát  tiếng động lớn.
Những  còn  trong sân đều  , cảm thấy   thể nào kiểm soát  cô gái , hoảng sợ đến mức sắc mặt  đổi, bất chấp  thứ, họ  rời khỏi đây.  chỉ một lát , tất cả những thôn dân trong sân đều  "định ", như thể  một lực vô hình kìm hãm. Có  ngã xuống đất,   vẫn giữ nguyên tư thế như đang chạy, một  khác thì đang chạy về phía con đường nhỏ bên ngoài nhưng đều  thể thoát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/20.html.]
Tất cả bọn họ đều  bất động, biểu cảm  mặt như , đầy sự kinh hoàng. Cả sân chỉ còn  ba   thể cử động: Tô Nghi, Oanh Oanh, và Lưu Nguyệt Phương,  đang co rúm sợ hãi ở góc tường, run rẩy đến mức tè  quần.
Oanh Oanh nhíu mày, cảm nhận cơ thể  còn quá yếu, chỉ dùng vài chiêu thức đơn giản để khống chế   xung quanh mà cô  cảm thấy  mệt.
"Chị, tất cả những kẻ  đều ở đây ?" Oanh Oanh hỏi,  nhanh chóng giải quyết những thôn dân  để  thể ăn một bữa no nê.
Mộng Vân Thường
Tô Nghi vẫn còn hoang mang, giọng run run trả lời: "Không,  ... Ở đây đều là đàn ông, nhưng trong thôn còn  ít phụ nữ cũng là đồng phạm."
Oanh Oanh tiếp tục hỏi: "Có cách nào để tất cả thôn dân đều tập trung ở đây ?"
Tô Nghi  nghĩ ngợi nhiều, vô thức gật đầu, : "Có, trong thôn  loa phóng thanh, nhà trưởng thôn Ngô  một cái đài phát thanh. Mỗi  họp, mở đài phóng thanh, loa sẽ phát  một tiếng, tất cả   trong thôn sẽ đến nhà trưởng thôn để họp."
Oanh Oanh liếc  Ngô Quốc Cương,   thể cử động,  nhẹ nhàng động ngón tay, dẫn một chút sát khí trong cơ thể ông   ngoài. Cô bình thản : "Ông  gọi tất cả thôn dân đến họp, đừng giở trò, nếu   đầu tiên  g.i.ế.c chính là con trai ông."