Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Oanh Oanh  từ chối,  khi trao đổi phương thức liên lạc với Thang Hóa Đức, cô tiễn hai   về.
Đợi họ  khuất, cô cũng chẳng bận tâm thêm. Chỉ cần  ai quấy rầy cuộc sống của  thì  chuyện đều chẳng đáng để bận lòng.
Hôm nay là Chủ Nhật, khác với   cô  ở trong khu dân cư xem tướng cho   mà  ghé qua Hồng Liên Uyển một chuyến.
Lúc , Hồng Liên Uyển  ăn vô cùng . Khi Oanh Oanh đến  giờ trưa, nơi đây  chật kín khách.
Phần lớn khách đến đều là  trong giới của Phong Tranh, dần dà, danh tiếng của viện dưỡng sinh Hồng Liên càng lúc càng  lan truyền rộng rãi. Một   ban đầu còn bán tín bán nghi, đến đây chỉ với tâm lý thử nghiệm, nhưng  khi trải nghiệm, họ nhanh chóng  thuyết phục và trở thành khách quen.
Đặc biệt, gần đây   ít  tìm đến vì một thông tin lan truyền  mạng – rằng nơi   thể chữa khỏi mụn. Nhờ , lượng khách  càng đông hơn, thậm chí còn hình thành một nhóm khách hàng  định.
Lúc Oanh Oanh bước , phòng khách vẫn  vài  đang chờ đến lượt.
Hồng Liên Uyển từ lâu   quy củ rõ ràng: khách đến   phục vụ ,  ai  thể chen ngang. Đa  khách ghé thăm đều là phụ nữ, gia cảnh  tệ, nhiều  còn quen   từ , nên gần như  bao giờ xảy  tranh chấp.
Giả Thiến thấy Oanh Oanh bước , liền nở nụ :
"Oanh Oanh, ăn trưa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/247.html.]
Hôm nay, bà mặc một bộ đồ công sở màu đen, mái tóc búi gọn phía  đầu. Khuôn mặt vốn thô ráp của bà  gần hai tháng  chăm sóc ở Hồng Liên Uyển   sự  đổi rõ rệt – da dẻ mịn màng hơn, nếp nhăn mờ  trông thấy, cả  trẻ  ít nhất mười tuổi.
Dù  cháu gái   hề đơn giản, cũng hiểu rằng viện dưỡng sinh   chỉ là một cơ sở   bình thường, nhưng Giả Thiến  từng tò mò dò hỏi.
Bà  rõ ranh giới của . Cháu gái  trao cho bà một công việc , bà sẽ tận tâm  việc,  thắc mắc những chuyện  nên .
Oanh Oanh  đáp:
"Mợ, cháu ăn , chỉ ghé qua xem tình hình một chút thôi."
Thực , Oanh Oanh  cần lo lắng gì về Hồng Liên Uyển. Giả Thiến   năng lực quản lý,  chuyện đều  bà sắp xếp gọn gàng,   đấy.
Hai  cùng  về phía phòng nghỉ của nhân viên.
Vừa  xuống, Giả Thiến   :
"Oanh Oanh,  hoa hồng và mấy chậu hoa mà cháu đưa cho mợ mang về thật sự  hữu dụng. Bây giờ,  cháu với ông bà ngoại đều ngủ ngon hơn  nhiều lắm."
Mộng Vân Thường
Hoa hồng trong động phủ của Oanh Oanh vốn  hạn, chủ yếu chỉ đủ cung cấp cho viện dưỡng sinh, còn  mới tặng cho   một ít.
Lần , cô  đưa cho mợ một ít hoa hồng khô để pha , đồng thời tặng thêm vài chậu hoa để trong phòng ngủ, giúp an thần, dưỡng khí. Giả Thiến cũng  ngờ rằng hiệu quả của chúng   đến .