Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bỗng nhiên, chú cảm thấy n.g.ự.c  nóng rực lên – chính là chỗ để tiền và lá bùa hộ mệnh. Cơn nóng  đột ngột đến mức chú  khựng , vô thức ôm lấy ngực, dừng bước giữa đường.
Ngay khoảnh khắc đó—
"BỐP!"
Một vật gì đó từ  cao lao thẳng xuống, rơi ngay  mặt chú và vỡ vụn thành trăm mảnh.
Là một chiếc bình hoa dài, bằng thủy tinh trong suốt, trông  vẻ khá nặng.
Mộng Vân Thường
Nhìn mảnh vỡ tung tóe  chân, chú Trần  sững sờ, mồ hôi lạnh túa  khắp .
Nếu   vì cơn nóng bất ngờ  chú dừng bước,  lẽ giờ phút , chiếc bình   đập thẳng  đầu chú . Từ độ cao đó rơi xuống, nhẹ thì chấn thương nặng, còn  thì... hậu quả thật khó lường!
Sự cố bất ngờ khiến những   đường xung quanh hoảng hốt.
"Trời ơi,    bình hoa rơi từ  xuống ? Suýt nữa thì trúng  !"
"Dọa c.h.ế.t khiếp!  thấy rõ ràng bình hoa sượt qua đầu ông chú , chỉ cần thấp hơn một chút nữa là đập thẳng  chú  !"
"Ông chú   chứ?"
Ba   cùng chú Trần cũng tái mặt, vội vàng hỏi han:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/446.html.]
"Anh Trần,    thương chứ?"
"Chú,   đập trúng  ạ? Sao   bình hoa rơi từ  cao xuống thế ? Có ai ném đồ ?"
Lúc , những chủ cửa hàng gần đó cũng kéo   xem. Khi thấy chiếc bình hoa vỡ vụn  mặt đất, một  lập tức tức giận đến mức bốc hỏa:
"Phải báo cảnh sát! Hôm nay nhất định  báo cảnh sát! Thật  thể chịu nổi nữa! Đây  là  thứ ba trong tháng ! Hai   may mắn  ai  thương, nhưng    là một chiếc bình hoa lớn thế ! Nếu ông chú  chỉ cần bước thêm một bước nữa, chẳng  là mất mạng ngay tại chỗ ?!"
Chủ cửa hàng càng  càng giận, rút điện thoại  gọi cảnh sát ngay:
"Nhất định  tóm bằng  kẻ ném đồ từ  cao xuống !  dám cá rằng   cũng là cùng một  ! Hai  , đồ rơi xuống cũng suýt trúng cửa hàng của !"
Gọi xong, ông   sang chú Trần, giọng vẫn còn hậm hực:
"Chú   chứ? Có sợ ? Vào cửa hàng   nghỉ chút , uống miếng nước cho đỡ hoảng! Lát nữa cảnh sát đến, chú nhớ  bản tường trình nhé! Phải bắt cho  kẻ vô ý thức !"
Ném đồ từ  cao xuống  chỉ nguy hiểm mà còn là hành vi đáng  lên án. Đây là chuyện mà ai ai cũng căm ghét.
Chú Trần cùng ba  bạn  trong cửa hàng  tạm, chờ cảnh sát đến. Một   chứng kiến sự việc cũng nán  để  chứng.
Chủ cửa hàng rót cho mỗi  một ly nước nóng  thở dài :
"Chú đúng là may mắn lắm đấy! Nếu bình hoa  mà rơi trúng đầu thì nhẹ cũng chấn thương, nặng thì  chừng..."