Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Huống hồ, khi đó Trần Nghĩa Xương chỉ  duy nhất một đứa con trai, ông    thể để con trai  hiến thận cho  khác?
Oanh Oanh siết chặt tay, sắc mặt tái nhợt. Mẹ ruột và em trai cô… họ đang ở ?
Một lúc lâu , cô mới lấy  bình tĩnh,  dậy   phòng tắm tìm giẻ lau sạch trận pháp còn vương vết  sàn.
Với tu vi hiện tại, mở Thiên nhãn một   là cực hạn đối với cô. Hơn nữa,  mở Thiên nhãn   liên quan trực tiếp đến  thế của bản , cô   sử dụng cả m.á.u và tóc để kích hoạt trận pháp. Nếu  tiếp tục mở Thiên nhãn để tìm tung tích Thi Li Uyển, cô cần  m.á.u hoặc vật dụng cá nhân của bà, nhưng những thứ … cô    .
Oanh Oanh  chỉ  tìm  ruột và em trai, mà cô còn  một mục tiêu khác:  học tại trường trung học Tiệp An.
Thứ nhất, cô  còn là đứa ngốc nữa. Nếu  hòa nhập  thế giới , cô cần kiến thức và bằng cấp.
Thứ hai, cô  đến gần Định Vương. Chính vì Định Vương mà cô  cơ duyên trùng sinh  . Nhân quả giữa cô và    định sẵn, cô nhất định  giúp  phá giải mệnh cách.
 vấn đề là… học phí một học kỳ của trường Tiệp An lên đến năm vạn. Mà cô thì chẳng  đồng nào.
Cô cũng  định tiếp tục ở  nhà họ Trần.
Với kiểu  như Trần Nghĩa Xương và Dư Hồng Vân, nếu cô còn ở đây,   thể họ sẽ vì Trần Linh Bảo mà  ngại  tay tàn nhẫn, thậm chí khiến cô bất tỉnh  mua chuộc bác sĩ để lấy nội tạng.
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/49.html.]
Tất nhiên, cô sẽ  để chuyện đó xảy .
…  kiếm tiền bằng cách nào đây?
Oanh Oanh thở dài, ánh mắt vô tình lướt qua tờ giấy vàng  bàn.
Cô chậm rãi  xuống, cầm bút chu sa còn sót , bắt đầu vẽ bùa. Hiện tại, đây là cách duy nhất cô  thể nghĩ đến để kiếm tiền.
Cô cần  nhiều tiền.
Cô cần tiền để phát triển động phủ, cần tiền để trồng cây, để bố trí trận pháp. Cô còn  mua hạt giống thảo dược, thu thập các loại dược liệu quý hiếm để luyện đan.
Quá nhiều thứ cần tiền!
Những ngày  đó, Oanh Oanh vẫn ở  nhà họ Trần nhưng  hề rời khỏi phòng, chỉ tập trung  tu luyện và vẽ bùa. Nếu   đến giờ ăn, cô thậm chí chẳng buồn mở cửa.
Những  khác trong nhà họ Trần,  lẽ vẫn còn kinh ngạc vì đứa ngốc bỗng dưng trở nên thông minh, nên  ai dám đến quấy rầy cô.
Trong một con hẻm nhỏ đối diện trường trung học Tiệp An,  một tiệm hương đèn cũ kỹ, bên ngoài treo vài tấm bùa tránh tà  bạc màu theo thời gian.
Trước cửa tiệm, một  đàn ông trung niên đang   chiếc ghế mây cũ,  húp mì  mồ hôi nhễ nhại. Gần đến mùa hè, cửa tiệm thậm chí   nổi một chiếc quạt,  khí oi bức khiến ông  ăn xong cũng   cử động.