Tống Ni Ni lấy điện thoại, lượt gọi cho bác hai, chị cả và chị út.
Đầu dây bên , ai thốt lên lời nào.
Mất một lúc lâu, họ mới tiêu hóa những điều cô .
Không ai ngủ tiếp nữa.
Tất cả đều bật dậy thu dọn hành lý, suốt đêm lên đường trở về nhà cũ.
—
Khi đến nơi, trời hửng đông.
Oanh Oanh cùng Tống Ni Ni và Lục Chính Nghĩa rời khỏi tầng hầm từ .
Còn Hứa Lãnh Nguyệt, bà dìu về phòng.
Oanh Oanh khẽ vung tay, dùng một thuật nhỏ khiến bà chìm giấc ngủ.
—
Buổi sáng, giúp việc đến gọi ăn sáng.
Tống Ni Ni chỉ :
"Hôm qua bà nội ngủ muộn, giờ vẫn dậy. Bà bảo ăn sáng."
Hứa Lãnh Nguyệt thể ăn, nhưng những khác vẫn ăn.
Sau đó, Tống Ni Ni gọi Lục Chính Nghĩa.
Mộng Vân Thường
—
Lục Chính Nghĩa tỉnh dậy, cả chút mơ màng.
Hôm qua ngủ ngon, nhưng dù cũng là do hương an thần trợ ngủ, bây giờ đầu đau.
Thấy Tống Ni Ni cửa, dụi mắt, ngáp một cái hỏi:
"Sao hai dậy sớm ?"
Đột nhiên, sắc mặt đổi.
"Tối hôm qua…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/493-1.html.]
Cậu nhớ lời Oanh Oanh đó— thể bà nội của Ni Ni sẽ tay buổi tối!
Tống Ni Ni gật đầu, giọng điềm tĩnh:
"Hôm qua, lúc tỉnh thì ở trong tầng hầm. Là Oanh Oanh cứu ."
Cô kể vắn tắt chuyện xảy khi tỉnh dậy.
Lục Chính Nghĩa xong, ôm đầu than thở:
"Trời ạ! Sao ngủ say như chứ? bỏ lỡ mất phần hấp dẫn nhất !"
Cậu theo suốt chặng đường, mà đến khi quan trọng nhất lăn ngủ?
Nghĩ đến việc Oanh Oanh thể đốt bùa từ xa, Lục Chính Nghĩa cảm thấy hối hận đến mức đập đầu bàn!
Trong bữa sáng, cứ Oanh Oanh, hỏi gì đó nhưng thôi.
Thực , —tại cô gọi dậy?
nghĩ thì chính kiềm chế mà ngủ mất, trách ai đây?
—
Ăn sáng xong, những nhà họ Tống lượt kéo đến.
Chú hai Tống là đến đầu tiên.
Ông sống cùng thành phố với Hứa Lãnh Nguyệt, lái xe chỉ mất hơn một giờ, cả gia đình phòng hai đều đến.
Chú hai Tống vốn tin những gì cháu gái .
khi tận mắt xuống tầng hầm, thấy trận pháp vẽ bằng chu sa trải khắp nền nhà, cùng với những vệt m.á.u khô nhỏ giọt sàn…
Sự thật bày mắt, thể tin.
Thím hai cạnh đột nhiên òa .
Bà run rẩy :
"Con gái … vốn dĩ bà già đó lấy hai mươi năm tuổi thọ!"
Nói xong, bà xông lên lầu, tìm Hứa Lãnh Nguyệt liều mạng.
Chú hai nhanh chóng kéo vợ :
"Bà đừng loạn! Đợi đến đông đủ hẵng . Chúng nhất định sẽ tìm đòi công bằng!"