Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hắn  cắn răng, cúi đầu, giọng đầy hối hận:
"Xin …  thực sự  sai .  đảm bảo   sẽ  bao giờ  những chuyện như  nữa."
Mộng Vân Thường
Oanh Oanh   lãng phí thời gian với nhà họ Cổ, cô trực tiếp  thẳng:
" sẽ  tha thứ cho Cổ Dã. Những  lầm mà   gây    cứ   tha thứ là xong.  và Việt Việt     trực tiếp  hại, nhưng còn những  khác thì ? Anh   hại c.h.ế.t , ép buộc phụ nữ ký hợp đồng với Hoa Quý,   gì thì  với các nghệ sĩ nữ trong giới giải trí.
Người mà   cần xin    . Mà là họ."
Cô dừng  một chút,  thẳng  Cổ Dã, giọng   hề d.a.o động:
"Vậy nên, việc  yêu cầu     đơn giản—chịu trách nhiệm về những  lầm mà    gây ."
Không gian như đông cứng  trong khoảnh khắc.
Mẹ Cổ nhíu mày,  hiểu ý cô:
"Gì? Ý cô là ?"
Cổ Dã cũng thoáng ngẩn , dường như  kịp phản ứng.  những  khác trong nhà họ Cổ thì  hiểu.
Cổ Nguyên Cửu siết chặt nắm tay, ánh mắt phức tạp  Oanh Oanh. Ông  chậm rãi hỏi, giọng trầm xuống:
"Chỉ  thể như  thôi ?"
Oanh Oanh bình thản đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/702.html.]
" . Chỉ cần   chịu trách nhiệm về những gì   ."
Mẹ Cổ  xong thì gần như nhảy dựng lên, giọng đầy phẫn nộ:
" nó  chịu trách nhiệm  mà! Nó   ma nữ và hai đứa trẻ sơ sinh  quấn lấy mấy ngày nay, chẳng  đó là báo ứng ? Nó cũng  xin  cô , còn  chịu trách nhiệm gì nữa?"
Oanh Oanh  bà , trong lòng  khỏi cảm thấy buồn .
 là ngu xuẩn.
Cổ Dã thừa hưởng  bộ sự vô tri và ngây ngốc từ  , chẳng trách mới  ngày hôm nay.
Cô   tốn  thừa lời nữa, chỉ  thẳng:
" yêu cầu   chịu trách nhiệm  pháp luật. Ngoài ,  công khai xin  tất cả những      hại  mạng."
Nói trắng , chính là tự thú, để pháp luật phán xét   nên chịu hình phạt gì.
Không gian bỗng chốc lặng như tờ.
Cả nhà họ Cổ đều im lặng,  ai  một lời.
Mãi đến khi cuối cùng,  Cổ dường như nhận  điều gì, bà  trợn trừng mắt,  thể tin nổi hét lên với Oanh Oanh:
"Cô  gì cơ? Cô  con trai   tù? Nó căn bản  ! Nó cũng   gì ! Mặc dù nó  ý định bắt cóc cô, nhưng chẳng  nó  bắt  ?
Còn những  phụ nữ , họ qua  với nó đều là tự nguyện! Họ  leo cao! Trong thời gian ở bên , con trai  đối xử với họ  ! Đây là chuyện đôi bên tình nguyện, dựa  cái gì mà bắt nó  tù?"