Lời  của cô vang lên đầy dứt khoát, khiến những học sinh xung quanh cũng chú ý.
Mọi  ở trường trung học Tiệp An đều  rõ chuyện của Oanh Oanh, cũng   phận thật sự của cô. Giờ đây thấy Dư Hồng Vân xuất hiện,  còn  lóc cầu xin, ai nấy đều  nhịn  mà lên tiếng bàn tán.
"Bà  đúng là    hổ! Trước đây bà  và chồng   bao nhiêu chuyện ghê tởm, còn ngược đãi Oanh Oanh từ nhỏ. Nếu   Oanh Oanh  bản lĩnh, tỉnh táo kịp thời, thì quả thận trong  cô   khi  sớm  lấy   cho Trần Linh Bảo !"
Mộng Vân Thường
" ! Cách đây hai năm, chẳng  Trần Linh Bảo còn lên mạng bôi nhọ Oanh Oanh ? Giờ   mặt mũi đến cầu xin giúp đỡ ?  là trơ trẽn!"
"Không hiểu nổi  bà  dám đến tận cổng trường  loạn! Bảo vệ ? Mau đến đây,   quấy rối học sinh!"
Bị hàng loạt ánh mắt đổ dồn về phía , Dư Hồng Vân càng thêm hoảng loạn. Bà  chỉ  ôm mặt  nấc.
Oanh Oanh  bà , giọng điệu thản nhiên như đang  chuyện với một  xa lạ:
"Bà về . Sau  đừng đến tìm  nữa, cũng đừng quấy rầy gia đình ."
Nói , cô xoay  định bước , nhưng chợt khựng . Ánh mắt cô lướt qua khuôn mặt nhòe nhoẹt nước mắt của Dư Hồng Vân, chợt nhận  điều gì đó.
Cô thấy  dấu hiệu của cái c.h.ế.t  gương mặt bà —đó chính là tướng c.h.ế.t của Trần Linh Bảo.
Rất  thể, con bé  còn sống  bao lâu nữa.
Dư Hồng Vân vẫn tiếp tục , vẫn  ngừng cầu xin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/776.html.]
Oanh Oanh bỗng nhiên cất giọng hỏi, ánh mắt sắc bén xuyên thẳng  bà :
"Thận mà Trần Linh Bảo ghép ...  bắt đầu suy yếu , đúng ?"
Câu hỏi đột ngột khiến Dư Hồng Vân cứng .
"Bây giờ các  đang chờ một quả thận thứ hai? Nếu đúng như , tại  cả bốn  trong gia đình bà   kiểm tra xem ai  thể hiến thận? Tỷ lệ tương thích trong gia đình vẫn  cao, cơ hội thành công vẫn còn. Nếu bà thật sự  cứu con gái , tại   tự cứu?"
Dư Hồng Vân  c.h.ế.t trân tại chỗ.
Xung quanh bắt đầu xôn xao, tiếng bàn tán mỗi lúc một lớn:
" thật, nhà bà    vẫn còn  ? Sao  tự  cứu con ,  mặt dày đến đây cầu xin  ?"
"Trời đất, chẳng lẽ chính bà  cũng  nỡ lấy thận của  cho con, nên mới chạy tới đòi Oanh Oanh giúp?"
Những lời chế giễu như từng nhát d.a.o đ.â.m  lòng Dư Hồng Vân. Bà  nghiến răng, ánh mắt đỏ quạch, đột nhiên hét lớn một tiếng  lao về phía Oanh Oanh, hai tay giơ lên, định bóp cổ cô.
 đúng lúc chỉ còn cách một mét, cơ thể bà  đột nhiên cứng đờ.
Cả  như  đông cứng tại chỗ, giữ nguyên tư thế kỳ quái  chỉ trong chớp mắt, sắc mặt bà  tái nhợt, hai mắt trợn to,  đó ngã nhào xuống đất.
Xung quanh lập tức im bặt.