Một cặp vợ chồng  ba mươi tuổi vội vàng bước  ngoài,  chồng bế theo một bé gái chừng hai, ba tuổi. Khuôn mặt cô bé đỏ bừng vì sốt cao,  thở yếu ớt. Mẹ cô bé lo lắng đến mức gần như bật , giọng gấp gáp:
"Chồng ơi,  nhanh  đường bắt xe ! Sao Nhu Vũ  sốt cao thế ? Chúng  mới chuyển đến đây   một tháng mà con bé  ốm mấy  . Chuyện gì cũng  thuận lợi!"
Người chồng cũng hoảng loạn  kém, nhanh chóng định chạy xuống  đón xe.
 lúc đó, ánh mắt Oanh Oanh rơi  căn hộ của họ.
Phía  cửa phòng ngủ chính, một luồng sát khí đen kịt bao phủ.
Cô lập tức hiểu  vấn đề.
Sát khí ngưng tụ ở cửa phòng ngủ, nếu gia đình  còn tiếp tục ở đây, sớm muộn gì cũng sẽ gặp chuyện  may.
Không chần chừ, Oanh Oanh lên tiếng gọi họ :
"Chị ơi, hai   nghĩ rằng phong thủy ngôi nhà    ?"
Cặp vợ chồng   thì khựng ,  đầu  cô bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Thi Việt giật nhẹ tay áo cô, thấp giọng nhắc nhở:
"Oanh Oanh, đừng  lung tung."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/84.html.]
Oanh Oanh lặng lẽ liếc  một cái,  bình tĩnh  về phía hai vợ chồng.
Mẹ bé gái lau nước mắt,  chút hoang mang hỏi :
"Cô bé, cháu  gì ? Ngôi nhà  lúc chúng  mua  mời thầy phong thủy đến xem . Ông   bố cục nhà  ,   vấn đề gì cả.  từ khi sửa sang   chuyển đến, chúng  luôn cảm thấy  thoải mái. Con gái  đêm nào cũng quấy ,  thường xuyên ốm sốt. Sáng nay  ngủ dậy   sốt cao… …  thật sự      nữa!"
Giọng chị   bắt đầu run rẩy, lộ rõ sự bất an.
Mộng Vân Thường
Oanh Oanh  thẳng  mắt chị , chậm rãi hỏi:
"Không chỉ con gái hai , mà hai vợ chồng cũng cảm thấy  khỏe đúng ? Còn   ốm,  gặp đủ chuyện xui xẻo?"
Hai vợ chồng sững sờ, ngay lập tức gật đầu liên tục.
"!  !" Người chồng vội vàng lên tiếng: "Cô bé,  cháu ? Không chỉ con gái    ốm,  và vợ  cũng thường xuyên  sốt nhẹ. Hơn nữa, từ khi chuyển đến đây,  gặp xui liên tục. Đi  lúc nào cũng mắc , còn  thương suốt! Tháng     thương ba  , lúc thì đầu đập  bàn, lúc thì ngón tay  kẹp cửa. Vợ  cũng  khá hơn… Chúng  còn đang tính cuối tuần đến chùa cầu bình an đây!"
Oanh Oanh thản nhiên đáp:
"Đi chùa cầu bình an cũng vô dụng."
Vợ chồng họ ngẩn ,  cô bằng ánh mắt hoang mang.
Cô dừng một chút,  nghiêm túc :
"Nếu hai  tin ,   thể giúp hai  giải quyết vấn đề . Phí một vạn. Nếu  thì cứ tiếp tục ở  đây, nhưng   thật, sớm muộn gì cũng sẽ  chuyện xảy ."