Tĩnh Nguyệt - Chương 44 - Kính Hoa Thủy Nguyệt (21)

Cập nhật lúc: 2025-10-04 17:03:01
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoan Hỉ vội dìu Tư Nguyệt trở về khách điếm, cẩn thận băng bó vết thương. Nàng cau mày, giọng nặng trĩu:

“Xem … bọn chúng thật sự tìm cách khống chế mắt âm dương của ngươi.”

Căn phòng chìm trong tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió rít ngoài cửa sổ. Hai , trong mắt đều là lo lắng nặng nề.

Rồi Hoan Hỉ khẽ c.ắ.n môi, như chợt lóe lên một ý nghĩ. Ánh mắt nàng sáng rực, đôi cánh tưởng chừng dang ngay tại chỗ.

“Có lẽ… vẫn còn một cách.”

...

Hoan Hỉ kéo Tư Nguyệt tới một nhà giam dành cho yêu vật.

Hương Quân vẫn sạch sẽ gọn gàng, híp mắt hai nàng từ xuống , chép miệng:

“Ta chỉ tiếp nam nhân. Hai vị cô nương… xin mời về.”

Hoan Hỉ lạnh lùng, ánh mắt như băng:

“Ngươi việc cho chúng .”

Hương Quân bật lảnh lót, phe phẩy tay áo:

“Ta hứng thú. Các nàng đừng phí – ”

Chưa kịp dứt lời, Hoan Hỉ vung tay. Một chưởng như sấm nổ ập xuống, Hương Quân hất văng đập mạnh cột, miệng kêu oai oái. Nàng tiến lên, nắm cổ áo nhấc bổng, giọng như sắt:

“Có chịu lời ?”

Hương Quân run lẩy bẩy, còn kịp gào thì ăn thêm cú đá khiến lăn lộn nền đá, cả bầm tím.

 

Tư Nguyệt vội bước tới, đặt tay ngăn Hoan Hỉ . Giọng nàng nhàn nhạt:

“Đủ . Hương Quân… nếu thể giúp ngươi ngoài, giữ phủ của ngươi, thì ngươi sẽ giúp chúng , ?”

Nghe , Hương Quân ngừng rên, mắt lóe sáng. Hắn lầu bầu:

“Được, chịu. các nàng giữ lời.”

Hoan Hỉ vẫn buông tha, đẩy bệt xuống:

“Ngươi từng khoe khoang rằng thể ngửi mùi của nam nhân. Vậy ngửi thử . Nói xem chúng tìm ở . Đám lính của Quận chúa, ắt hắt là đủ nhiều.”

Hương Quân bất mãn lườm nguýt, nhưng đành c.ắ.n răng theo.

Hắn hít một dài, cau mày bước loạng choạng như kéo bởi một luồng khí vô hình. Hai nàng lặng lẽ theo .

 

Cuối cùng, dừng một cồn cát lớn, chỉ tay xuống:

“Ở . Rõ ràng là ở ! Có một đám lớn nam nhân tập hợp chỗ .”

Hoan Hỉ bán tín bán nghi, nhướng mày:

Chia sẻ link thoải mái không cần xin phép, nhưng vui lòng để lại đường link tới bài chia sẻ trong phần comment của truyện nha!

“Ngươi chắc chứ?”

Hương Quân giậm chân, giọng the thé đầy bực tức:

“Không tin thì thôi!”

Chẳng buồn cãi , Hoan Hỉ hóa thành đại bàng khổng lồ, đôi cánh tung gió mạnh quạt xuống cồn cát. Tiếng gầm rền vang, cát bay mịt mù, lộ một hố đen sâu hun hút.

Hai nàng lập tức phủ lưới linh khí, hình mờ dần như tan khí, sải bước xuống.

 

Phía , Hương Quân lặng lẽ chuồn mất, chẳng buồn ngoái đầu.

“Phải giữ thì mới mỹ nam chứ”, lầu bầu.

...

Trong hang động, lửa đuốc bập bùng. Vách đá khắc kín phù văn, từng lớp yêu vật tuần tra, lẫn với lính thường canh gác nghiêm ngặt. Hai bóng áo nữ như hư ảo, lặng lẽ xuyên qua từng ngả.

Ở một gian mật thất, các nàng bắt gặp Trình Tuyên trói treo, thể bầm dập, thoi thóp thở.

Không kìm , Tư Nguyệt run run chạm tay . Ánh mắt nàng lóe lên sát khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-nguyet/chuong-44-kinh-hoa-thuy-nguyet-21.html.]

Hoan Hỉ vung cánh, linh khí cuộn thành lưới, cả bọn lính quật ngã bất tỉnh.

Hai nàng nhanh chóng cõng Trình Tuyên thoát , nhưng kịp xa, tiếng kèn dài xé gió vang khắp hang động.

 

Chính sảnh sáng rực lên. Quận chúa Quỳnh Hoa cao ghế ngọc, dung nhan mỹ lệ, khí thế sắc lạnh như lưỡi dao. Tà váy đen thẫm trải dài, ngón tay đeo ngọc nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn. Ánh mắt nàng sắc bén thẳng Tư Nguyệt.

“Ta chủ quan, Tư Nguyệt.” Giọng nàng ngân nga, mang vẻ kiêu hãnh.

“Ta cứ tưởng dùng m.á.u của kẻ ngươi yêu thương để che giấu yêu khí, thì ngươi sẽ nhận chứ.”

Lời dứt, hai tên thuộc hạ kéo một hình máu.

 

Từ Tĩn bất tỉnh, sắc mặt tái nhợt. Máu rút quá nhiều, thở chỉ còn yếu ớt như tàn lửa.

Quận chúa nhếch môi, ánh như rắn độc:

“Không dùng … thì giết. Nàng là bán yêu, nhưng thể vẫn là . Chỉ cần moi t.i.m … thì ắt chết.”

Lời nàng dứt, hàng loạt yêu vật nhào tới. Gió rít, móng vuốt lóe sáng.

 

Tư Nguyệt rút Huyền Không cầm, gảy từng nốt bật máu, âm thanh vỡ thành lưỡi kiếm c.h.é.m gục vài tên. Đám yêu vật như thủy triều, trùng trùng lớp lớp.

Hoan Hỉ gào lớn, hóa thành đại bàng khổng lồ, sải cánh quật ngã cả dãy lính. lưới pháp trận sáng lên, chói lòa, trói chặt lấy nàng. Một tiếng nổ như xé tim, thể nàng vỡ vụn, hóa thành quả trứng đá thô ráp, lăn sang một bên bất động.

 

Tư Nguyệt ép lùi , lưng chạm cột đá, một con yêu đ.á.n.h bật Huyền Không cầm khỏi tay nàng.

Móng vuốt một yêu vật khác, sắc như dao, sắp xé toang n.g.ự.c nàng.

 

Ngay khoảnh khắc -

Một bóng đổ ập xuống, chắn nàng.

Là Trình Tuyên.

Toàn run rẩy, m.á.u loang áo, nhưng môi vẫn cong lên nụ dịu dàng quen thuộc.

“Tư Tư…” Hơi thở nát vụn, nhưng giọng cất lên vẫn trong sáng, mang theo ý .

“Ta nhớ . Làm Trình Tuyên… nghĩa là… sẽ luôn bảo vệ Tư Tư.”

Cánh tay dang rộng, hứng trọn móng vuốt chí mạng. Trong giây khắc đó, thể vỡ tan như tro bụi, chỉ còn một con thỏ gỗ nhỏ thô sơ, nứt vỡ, rơi xuống lòng bàn tay Tư Nguyệt.

Nàng sững sờ. Cả thế giới như nổ tung hóa thành tĩnh lặng.

 

Con thỏ gỗ rơi trong tay, tan nát đến mức Tư Nguyệt tưởng chừng ngón tay cũng vỡ vụn theo.

Nàng kịp kêu một tiếng thì phía vang lên tiếng thở khàn khàn.

 

Từ Tĩnh.

Hắn mở mắt, trong ánh mơ hồ vẫn thấp thoáng tia kiên nghị. Bàn tay run rẩy khẽ xoay, để mu bàn tay ấn ký trăng khuyết úp lên nền đá lạnh. Ánh sáng bạc lóe lên.

Từ ký hiệu , một dòng linh khí cuồn cuộn tràn , xuyên qua hư , nhập vòng cổ trăng bạc cổ Tư Nguyệt. Vòng trăng nóng rực, ánh sáng trắng bao phủ nàng như dải ngân hà rực rỡ.

Tư Nguyệt c.ắ.n chặt môi, hai tay nâng Huyền Không cầm. Dây đàn hiện thành từng sợi linh khí sáng ngời, căng như tia chớp. Nàng kéo mạnh một khúc.

“Boong!”

Âm thanh bùng lên như sấm dậy, từng luồng khí x.é to.ạc gian. Yêu vật lao tới đều đ.á.n.h bật, văng ngược như rơm rác.

Trong thoáng chốc, chính sảnh đẫm m.á.u chỉ còn vang vọng tiếng đàn gắt gao như như .

Quỳnh Hoa bậc cao, áo dài bay loạn trong gió trận. Ánh mắt nàng tối sầm, sát ý ngùn ngụt.

“Lùi !” Nàng hét lên. Một tay nàng vung , định chộp lấy Từ Tĩnh con tin.

 

Loading...