Lê Hi: “Vậy thì đến lượt chị quyết định ký ?”
“Tốt, chị Hi là một não yêu đương nhưng cũng chút tự tin nào.”
Lê Hi: …
Lê Hi sang hỏi cô: “Còn A Nguyệt thì ?”
Lê Sơ Huyền suy nghĩ một chút, nếu so sánh giá trị thị trường của tập đoàn Lục thị và Lê thị thì hai nhà hiện tại ngang tài ngang sức.
nếu là tài sản cá nhân, tài sản của Lục Sầm chắc chắn hơn cô. Khi của Lục Sầm qua đời, bà lập di chúc để bộ tài sản cho , để thừa kế năm 16 tuổi.
Với tài sản đó, đầu tư vô dự án ở nước ngoài từ thời đại học, phân bổ khắp cầu.
Trong mười năm, tài sản đó nhân lên bao nhiêu .
Chỉ riêng hòn đảo Hải Sa là một gia sản khổng lồ.
“Chắc sẽ ký cổ phần tập đoàn, còn tài sản cá nhân thì chắc .” Dưới tiền đề ảnh hưởng đến hoạt động của công ty, Lê Sơ Huyền cảm thấy tiền của Lục Sầm cũng hấp dẫn.
“Tại tài sản cá nhân thôi?” Lê Húc tò mò.
“ ,” Lê Hi cũng tò mò, “Tính kỹ thì ở Cảng Thành , trong lứa tuổi chúng , tài sản cá nhân ai vượt qua chị .”
Lê Húc: “Chị Nguyệt, não yêu đương đấy.”
“Không , nếu là Lục Sầm, tiền mà.”
“Chị Hi, đúng là chuyện hoang đường,” Lê Húc lắc đầu, “Chị Nguyệt sẽ thích họ Lục, càng thể thích đối thủ đội trời chung của .”
Lê Sơ Huyền: …
Ăn cơm xong, thức ăn thừa dọn , bàn của các bậc trưởng bối vẫn còn vài chi tiết bàn xong, phục vụ bưng lên.
Trong lúc uống , Lê Sơ Huyền gửi tin nhắn cho Lục Sầm.
【Lê Sơ Huyền: Lục tổng, tài sản cá nhân của nhiều ?】
【Lục Sầm: Ồ? Lê tổng định kết hôn với ?】
Lê Sơ Huyền: …
Phiền thật.
【Lục Sầm: Lát nữa sẽ bảo Lộ Xuyên tổng hợp , tối em qua khách sạn xem nhé.】
Lê Sơ Huyền, mà định tối nay sẽ lẻn đến Bích Thủy Vân Gian tìm : …
Không dám nữa, sợ Lục tổng nghĩ rằng cô đang âm mưu chiếm đoạt tài sản của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-nhu-chim-trang/chuong-101.html.]
Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ Tết Nguyên đán.
Lục Sầm gọi về nhà cũ ăn cơm.
Cả cái Tết, chỉ về nhà cũ đêm Giao thừa và mùng 1. Đêm Giao thừa là bữa cơm tất niên thể thiếu, còn mùng 1 thì các đối tác đều đến nhà chúc Tết, về để xã giao.
Ngoài hai ngày đó, thời gian còn đều ở khách sạn để họp trực tuyến xuyên quốc gia.
Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ, nhà cũ vẫn náo nhiệt như cũ.
Khắp nơi ồn ào, trẻ con chạy nhảy lung tung, lớn thì chơi mạt chược, uống , đ.á.n.h cờ.
Lục Hiến đang trò chuyện với mấy chú bác ở vườn hoa tầng một. Lũ trẻ con đuổi bắt chạy qua chạy , tiếng vui vẻ.
Một chú : “Đi , chỗ khác chơi, ồn.”
Lũ trẻ buộc di dời.
“A Hiến, qua năm cháu sẽ tập đoàn .”
Lục Hiến mỉm : “Cũng là nhờ ông nội cho cháu cơ hội ạ.”
Những khác liền nịnh nọt: “Còn vì cháu bản lĩnh .”
“ , từ nhỏ chú cháu là năng lực .”
“Từ nhỏ đến lớn thành tích của cháu lúc nào cũng đầu.”
“Sau nhờ cháu chiếu cố nhiều hơn .”
Câu cuối cùng trúng trọng điểm.
Nhiều dự án của các công ty con trong tập đoàn cần trụ sở chính phê duyệt, bây giờ tạo dựng quan hệ , việc cũng sẽ thuận lợi hơn.
Trước đây, Lục Hiến chỉ là một đứa con riêng coi trọng, nhà họ Lục chẳng mấy ai để ý đến, nhưng bây giờ thì khác.
Sao Lục Hiến chứ?
Người nhà họ Lục đều là hạng nịnh đạp . Trước đây mỗi dịp lễ Tết đều vây quanh Lục Sầm và Lục Tiêu. Tính cách Lục Sầm tệ, thèm để ý đến họ nên họ lập tức sang nịnh nọt Lục Tiêu.
Bây giờ thế vị trí của Lục Tiêu, họ vội vã đến lấy lòng .
Vì chuyện nhận hối lộ, Lục Tiêu “đày biên cương”.
Qua năm, tập đoàn sẽ thông báo Lục Tiêu từ chức khỏi các vị trí trong tập đoàn để sang Đông Nam Á khai phá thị trường.
Thị trường Đông Nam Á thực chất là ông nội Lục tự bỏ tiền để an bài cho Lục Tiêu. Với năng lực của Lục Tiêu, thị trường đó thể nào nên chuyện. Với thủ đoạn của Lục Sầm, cũng sẽ để cho nên chuyện.