Vợ chồng Lục Duyên Chu càng dám lên tiếng.
Lâm Thi Ý là đầu tiên yên, bà trừng mắt Lục Hiến: “Hay lắm Lục Hiến, mày dám liên kết với ngoài để lừa tiền nhà? Ba, ba phân xử ạ.”
“Còn cả nữa, Lục Tùng Thương, bao nhiêu năm nay chơi bời gái gú thì thôi , còn cho một con hát nhiều tiền như ?! Anh điên ?”
Lục Tùng Thương lạnh: “Lâm Thi Ý, đây là tiền của nhà họ Lục chúng , chúng hợp đồng tiền hôn nhân, cô tư cách gì để hỏi đến?”
“Cái gì mà tiền của tiền của , chẳng đều để cho A Tiêu ? Anh thà cho đàn bà bên ngoài chứ cho con trai ruột của , lắm.” Lâm Thi Ý xông tới xé áo , Lục Tùng Thương dùng một tay đẩy , “Cô điên đủ ?”
“Đủ !” Lâm Thi Ý oán hận chồng, cả đời bà thực sự chịu đủ , “Lục Tùng Thương, chúng ly hôn!”
“Mẹ,” Lục Tiêu vẫn im gì nãy giờ bước lên khuyên can, “Mẹ bình tĩnh .”
Lục Tùng Thương và Lâm Thi Ý là hôn nhân thương mại. Khi đó tập đoàn Lục thị vẫn là đỉnh cao ở Cảng Thành, chỉ thể hợp tác với các gia tộc khác để cùng phát triển. Ba mươi năm , nhà họ Lâm suy tàn, Lục thị ngày càng lớn mạnh, bây giờ là nhà họ Lâm dựa dẫm Lục thị, mối quan hệ sớm còn bình đẳng.
Nhà họ Lâm sẽ đồng ý cho Lâm Thi Ý ly hôn. Muốn hưởng lợi từ gia tộc mà trả giá, đời gì chuyện như , giới hào môn chính là thực tế như thế.
Lục Tùng Thương : “A Hiến, chuyện cháu phúc hậu chút nào . Cháu vai vế nhỏ hơn, chuyện bác cũng tiện so đo, tiền đó cứ xem như bác đầu tư cho cháu.”
Lục Duyên Chu ấn đầu Lục Hiến: “Còn mau qua đây cảm ơn bác cả.”
Lục Tùng Thương lạnh: “Tiếng ‘bác cả’ , cần gọi nữa.”
Mọi sững sờ tại chỗ.
Lục Tùng Thương tiếp: “Khi còn sống, bà cho và nhà bước cửa nhà họ Lục. Sau khi bà qua đời, nể mặt ba, lễ Tết mới cho gia đình tới, bao nhiêu năm qua cũng xem gia đình như một nhà. Lục Hiến như , xem là xem là nhà họ Lục. Nếu như , , nếu nhà mặt ở nhà cũ, tuyệt đối sẽ bước một bước nào nữa.”
Từng chữ bình tĩnh, nhưng giáng mạnh mỗi .
Ông cụ Lục vẫn luôn im lặng, sắc mặt âm trầm bỗng chốc tái mặt, huyết sắc rút sạch sẽ, giúp việc vội vàng bưng nước và t.h.u.ố.c trợ tim đến.
Sắc mặt ai cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-nhu-chim-trang/chuong-106.html.]
Lâm Thi Ý trừng mắt Lục Hiến: “Lục Hiến, mày tức c.h.ế.t ông nội mày .”
Lục Tùng Thương: “Cô bớt ồn ào .”
Chỉ Lục Sầm, vẫn một bộ dạng liên quan đến , đang trả lời email.
Khâu Lệ Nhàn về phía Lục Sầm: “A Sầm, bây giờ cháu là nắm quyền của Lục thị, cháu một lời công đạo . A Hiến sai, nhưng em cháu còn nhỏ, cho nó một cơ hội , đều là một nhà, cùng chung dòng máu, đừng chuyện tuyệt tình như .”
Đầu Lục Sầm cũng ngẩng lên: “Ông nội vẫn qua đời, nhà họ Lục cần mặt lời công đạo .”
Khâu Lệ Nhàn dám lên tiếng nữa.
“Gần đây Lục thị liên tiếp dính bê bối, nhiều việc , cháu đây.” Lục Sầm thu máy tính bảng, với giúp việc: “Chị Trần đưa ông nội về phòng nghỉ ngơi.”
Anh dậy, Lục Mị đang co ro t.h.ả.m ở góc sofa cũng dậy theo.
Lục Sầm với cô : “Em trông chừng ông nội, việc gì thì gọi điện cho .”
Chiếc Bentley màu đen tuyền rời khỏi biệt thự lưng chừng núi, rời xa những chuyện gia đình hỗn loạn.
Một giờ , chiếc Bentley dừng tòa chung cư Danh Thành.
Lục Sầm mở cửa xe, ngẩng đầu lên căn penthouse đang sáng đèn ở tầng cao nhất.
Ngày mai , đêm nay Lê Sơ Huyền sẽ về căn hộ, đoán sai.
Người đàn ông lạnh lùng tự phụ bước tòa nhà.
Anh thong dong nhập mật khẩu thang máy mà vẫn ghi nhớ trong lòng.
Ba đều hiện lên thông báo…
Mật khẩu sai! Mật khẩu sai! Mật khẩu sai!