Tình Như Chim Trắng - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-12-05 11:11:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cùng thời điểm Lê Sơ Huyền nhận tin tức, điện thoại từ nhà cũ gọi đến máy của Lục Sầm.

 

Lúc , đang sofa trong thư phòng sách. Chiếc điện thoại đặt bàn tròn nhỏ sáng lên.

 

Anh lật một trang sách, một lúc lâu ——

 

Không ai máy, điện thoại tự động ngắt, trả sự tĩnh lặng.

 

Lục Sầm gấp sách , bưng ly cà phê lên uống một ngụm.

 

Đêm nay thể yên tĩnh chứ? Có lẽ là một đêm ngủ.

 

Anh cần cà phê để tỉnh táo.

 

Màn hình điện thoại sáng lên, một cuộc gọi khác đến, của ông cụ Lục.

 

Lục Sầm cúi mắt nửa ngày, khóe môi nhếch lên một nụ lạnh nhạt, thong thả bắt máy: “Ông nội.”

 

Đầu dây bên , giọng ông cụ đầy nội lực chất vấn: “Chuyện của Lục Tiêu là thế nào?”

 

“Cháu vẫn đang bảo Lộ Xuyên hỏi thăm.” Giọng vẫn lạnh nhạt như thường.

 

Ông nội Lục im lặng hồi lâu : “Cháu về nhà một chuyến , bác cả, chú út, các chú các bác họ của cháu đều về cả , họ đang ở nhà cũ.”

 

Uống cạn ly cà phê, cúp máy.

 

Lúc chiếc Bentley, Lộ Xuyên ở ghế phụ cảm thấy sếp nhà đêm nay điểm khác lạ.

 

Xe chạy về hướng nhà cũ.

 

Lộ Xuyên hỏi: “Tâm trạng Lục tổng vẻ tệ.”

 

Ở ghế , đàn ông chân dài vắt chéo, dáng vẻ lạnh nhạt ưu nhã, bỗng một câu thật giả lẫn lộn hợp với khí chất của , : “Đêm nay xem pháo hoa ở cảng ?”

 

Lộ Xuyên: ?

 

Tại sếp quan tâm xem pháo hoa ?

 

Lộ Xuyên: “ một ngại xem lắm ạ, đều đôi cặp, …”

 

Anh đột nhiên nghĩ , tâm trạng của Lục tổng đêm nay là vì Lê tổng đến cùng xem pháo hoa đó chứ?

 

Cho nên Lục tổng ở bên, còn kẻ cô đơn như còn hỏi một câu “Tâm trạng Lục tổng tệ ”, đây là tự rước lấy nhục ?

 

Lộ Xuyên emo, Lộ Xuyên buồn bã.

 

Anh nhắn tin cho Vân Nhuế.

 

Lộ Xuyên: [Đêm nay cô xem pháo hoa ở cảng Victoria ?】

 

Vân Nhuế: [Anh thần kinh ? đang ở đảo Hải Sa thì xem pháo hoa ở cảng Victoria kiểu gì.】

 

Lộ Xuyên tan nát cõi lòng.

 

Chiếc Bentley đen tuyền lái con đường núi. Ước chừng giờ Lê Sơ Huyền đến Lệ Sơn, Lục Sầm nhắn tin hỏi cô đến , cô trả lời đến nơi, thời gian chênh lệch nhiều so với dự tính.

 

Đã rạng sáng, căn biệt thự lớn đèn đuốc sáng trưng, tất cả đều trở về.

 

Lục Tùng Thương đang chuyện điện thoại cửa sổ, qua , trông vẻ nôn nóng.

 

Bác dâu cả Lâm Thi Ý đang dùng khăn giấy lau nước mắt, ngón tay giơ lên vẫn là chiếc nhẫn đá quý huyết bồ câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-nhu-chim-trang/chuong-83.html.]

 

Những khác đều tụm năm tụm ba thấp giọng thảo luận điều gì đó.

 

Ông cụ Lục gọi dậy từ trong chăn ấm, chống gậy ở phòng khách với vẻ mặt đen sì một lời. Có lẽ vì trải qua hơn nửa đời sóng gió, nên giữa một đám , ông bình tĩnh nhất.

 

Lục Sầm bước cửa, tất cả đều sang.

 

Trong phòng khách một thoáng yên tĩnh.

 

Ông cụ ngẩng đầu một cái, trầm giọng : “Về đông đủ cả , ăn khuya .”

 

Ngày thường Lộ Xuyên đều ở trong xe chờ, hôm nay cùng .

 

Ông cụ : “Lộ Xuyên cũng qua đây ăn cùng .”

 

Bàn ăn thường ngày đao to búa lớn nhưng bữa ăn khuya đêm nay yên tĩnh một cách kỳ quái.

 

Lâm Thi Ý, vốn nhiều nhất, hôm nay im lặng lạ thường với đôi mắt sưng húp, chỉ cúi đầu múc cháo trong vô thức. Bà thím út bình thường châm dầu lửa cũng điều im lặng, dám bỏ đá xuống giếng.

 

Lục Tùng Thương xong điện thoại bước , Lâm Thi Ý liền ngẩng lên, vội vã hỏi: “Thế nào ? Có tin gì ?”

 

Lục Tùng Thương chỉ chán nản lắc đầu: “Họ bảo thứ vẫn theo quy trình, đang trong giai đoạn điều tra nên thể tiết lộ gì thêm.”

 

Chuyện xảy ở Thâm Thành, nơi mà quyền lực của ông cụ Lục và Lục Tùng Thương khó lòng can thiệp, vì đó là địa bàn mở rộng khi Lục Sầm lên nắm quyền.

 

Nghe , Lâm Thi Ý òa nức nở. Lục Mị cạnh vội đưa giấy cho bà lau nước mắt.

 

trách móc: “Tất cả là tại mấy ! Ai cũng bất tài, bây giờ A Tiêu sống c.h.ế.t mà chẳng ai gì!”

 

Lục Mị sợ hãi cúi gằm mặt.

 

Ai cũng những lời đang nhắm ai.

 

Ấy đang nắm giữ vận mệnh nhà họ Lục tỏ như thấy, ung dung thưởng thức món mì xào thịt cua, gọi hầu mang thêm một bát cháo nữa.

 

Mọi : …

 

Ông cụ Lục thể chịu đựng nữa, ông liếc xéo Lâm Thi Ý quát: “Thôi ngay! Cứ lóc như thì còn cái thể thống gì?”

 

Lâm Thi Ý sợ hãi im bặt, chỉ cúi đầu chấm nước mắt.

 

Lúc , ông cụ Lục mới về phía Lục Sầm: “A Sầm, cháu tin gì mới ?”

 

Mục đích gọi về là để nhờ cậy chuyện của Lục Tiêu, nhưng chẳng ai dám mở lời từ lúc về, đó là một màn kịch vụng về.

 

Lục Sầm thầm khinh bỉ trong lòng.

 

Anh từ tốn đặt đũa, cầm khăn ăn lau nhẹ khoé môi: “Một tiếng , cháu sắp xếp của phòng pháp chế bay sang Thâm Thành để liên hệ với luật sư địa phương. Luật pháp hai bên điểm khác biệt, nên họ chủ yếu sẽ hỗ trợ từ xa.”

 

Cách xử lý của chuyên nghiệp, đúng với vai trò đầu, nhưng với trong nhà, xa cách đến đáng sợ. Cả bàn ăn chìm trong im lặng.

 

Lộ Xuyên tiếp lời: “Đối phương tố giác ẩn danh, video bằng chứng đưa rõ ràng. Đã kiểm tra kỹ, do AI cắt ghép.”

 

Mọi .

 

Trong thâm tâm, ai cũng đây là chuyện mà Lục Tiêu thể . Một kẻ thiếu não nguyên tắc, luôn nghĩ tiền thì gì cũng .

 

Nghe Lục Sầm , tội của Lục Tiêu coi như rõ. ông cụ vẫn còn đó, đời nào để cháu trai trưởng của tù. Việc , cuối cùng vẫn nhờ đến Lục Sầm.

 

Bên Lục Tiêu thể sẽ , nhưng rắc rối mà tập đoàn gánh thì hề nhỏ.

 

Loading...