Tình Như Chim Trắng - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-12-07 16:03:27
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông xuống những tòa nhà san sát ngoài cửa sổ, những con đường uốn lượn xe cộ như nước, qua kẻ .

 

“Ông nội,” Lục Sầm từ phòng họp tầng 40 , Lộ Xuyên với ông nội đang ở văn phòng chờ. Anh cửa thấy ông cụ cửa sổ sát đất ngắm cảnh, lập tức đặt tài liệu trong tay xuống, tùy ý hỏi, “Ông đang xem gì ạ?”

 

Ông cụ Lục xoay , vẻ mặt chút cô đơn.

 

Ông cụ Lục đến phòng tiếp khách xuống. Sau khi Lisa pha và lui , Lục Sầm tự rót cho ông.

 

Đôi tay nhăn nheo của ông cụ run rẩy nhận lấy tách : “Từ nhỏ, ông theo ông bà cố của cháu sang Anh, lớn lên ở đó, hộ tịch cũng đổi, nhưng ông bao giờ nhận Anh cả. Trong lòng ông chỉ mong đến ngày trưởng thành để về Cảng Thành.”

 

Những chuyện , Lục Sầm đến thuộc lòng. Đó là lịch sử gây dựng cơ nghiệp của tập đoàn Lục thị, cũng là con đường mà ông cụ qua.

 

“Lúc ông trở về mới mười mấy tuổi, nơi vẫn còn chìm trong chiến loạn, nhưng ông hề rời .”

 

“Ông về đây lập nghiệp. Thời đó cơ hội nhiều, ăn phát triển nhanh.”

 

“Mảnh đất ông mua năm 53. Mắt của ông đúng ? Mua một trúng ngay khu trung tâm thương mại của Cảng Thành. Tòa nhà văn phòng của Lục thị vẫn luôn ở đây, ngày một mở rộng.”

 

“Ngẫm , ông ở chiếc ghế chủ tịch cũng gần sáu mươi năm .”

 

Lục Sầm trầm mặc, đột nhiên hỏi: “Ông nội gì ạ?”

 

“A Sầm, cháu thủ đoạn và sự quyết đoán hơn cả ba cháu, thậm chí còn hơn cả ông. Có gì mà ông yên tâm chứ? Bây giờ là thế giới của trẻ các cháu, lẽ ông nên buông tay từ sớm mới .”

 

“Sang năm hội đồng quản trị sẽ nhiệm kỳ mới. À, xem ông già cả lẩm cẩm , hôm nay là năm mới.”

 

“Năm nay hội đồng quản trị sẽ nhiệm kỳ mới,” ông cụ Lục thở dài một , “Ông già , cũng đến lúc lui về thôi.”

 

Người đàn ông bắt chéo chân, tư thế tao nhã, gương mặt vẫn lạnh lùng vô cảm.

 

Thực chất, ông cụ Lục lui xuống cũng quan trọng, vì hội đồng quản trị bây giờ về cơ bản đều là của . Rất nhiều quyết sách, ông cụ thể can thiệp nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-nhu-chim-trang/chuong-86.html.]

“Ông cháu ưa Lục Tiêu và những khác trong tập đoàn, nhưng dù họ cũng là nhà họ Lục, cũng mang trong dòng m.á.u của cháu. Đây là sản nghiệp của gia đình .”

 

“Ông nội, cháu thích, nhưng cháu bao giờ trái ý ông. Ông Lục Tiêu phụ trách dự án Lam Hải Loan, cháu để tham gia. Ông Lục Mị công ty, cháu cũng phản đối. Ông còn điểm nào hài lòng nữa ?”

 

Ông cụ , nụ tắt dần. , còn gì mà hài lòng chứ?

 

Ông hài lòng vì Lục Sầm nắm trọn quyền lực? Hay hài lòng vì Lục Tiêu quá ngu ngốc? Hay là hài lòng vì Lục Mị chí tiến thủ?

 

Căn phòng im lặng một lúc lâu.

 

Lục Sầm đổi ly nguội, đặt mặt ông: “Ông nội, cháu bận, ông chuyện gì cứ thẳng.”

 

“Chú út của cháu, phận vốn là con riêng. Thời đó ở Cảng Thành thể cưới vợ bé, nhưng vì nể mặt bà nội cháu nên ông để phụ nữ đó bước qua cửa nhà họ Lục. cho cùng, nó cũng mang họ Lục. A Hiến là đứa năng lực, chỉ là cơ hội tập đoàn. Dĩ nhiên, đây ông định để nó , chỉ mong nó tự lực ở bên ngoài rèn luyện cho .”

 

Bà nội của Lục Sầm cũng xuất từ một gia tộc danh giá ở Cảng Thành, dĩ nhiên thể để tiểu tam cửa. Nếu , thể diện của cả hai nhà đều mất hết. Chuyện bẩn thỉu trong giới hào môn thiếu, nhưng ai cũng cố gắng giữ gìn thể diện bề ngoài. Mà Lục Duyên Chu thể tồn tại đến giờ cũng là nhờ bà cụ Lục nhân từ và ông cụ bản lĩnh.

 

Ông cụ Lục tiếp: “Bây giờ xem , công ty riêng của nó kinh doanh cũng tệ. Ông nghĩ thể cho nó một cơ hội.”

 

“Vậy là ông nội định dùng việc lui về để đổi lấy một vị trí cho Lục Hiến?” Lục Sầm nâng tách , khóe môi cong lên một nụ thờ ơ.

 

Ông cụ Lục trả lời thẳng: “Chuyện của A Tiêu, tuy cháu bận nhưng cũng đừng bỏ mặc nó. Bây giờ ông bảo tài xế đưa ông đến Thâm Thành một chuyến, xem tình hình thế nào.”

 

Nói xong những lời cần , ông cụ Lục run rẩy rời .

 

Lục Sầm ở vị trí mà ông cụ ngắm cảnh, khung cảnh ngoài cửa sổ, lạnh lùng .

 

Thực chất, ông nội luôn cài tập đoàn là vì quá khó bảo, quá chủ kiến. Mà ông nội , nắm quyền mấy chục năm, nào cam tâm để quyền lực vuột khỏi tay . Ông hy vọng đến giây phút cuối cùng khi nhắm mắt, ông vẫn đưa quyết sách tối cao.

 

Ông kìm hãm , để thứ vẫn trong tầm kiểm soát của .

 

Thật lòng bồi dưỡng kế vị là thật, nhưng nắm giữ quyền lực đến cùng cũng là thật.

 

 

Loading...