“Vậy… chẳng lẽ ——”
 
Đồng tử Hoa Nhàn  co : “Là vị Kỳ Minh Nguyên soái  nổi tiếng  Tinh Võng  ?”
 
Không khí trong phòng bỗng chốc yên lặng hẳn.
 
Viện trưởng: “……”
 
Kim cánh minh điệp như hóa đá, y như một con bướm hóa thạch trong tủ mẫu vật.
 
“Ta từng  mấy lời đồn vặt,  Nguyên soái đại nhân đang ở  thất khu,” Hoa Nhàn suy đoán, “Ngài  hẳn  quan tâm đến tình hình hồi phục của thương binh quân đoàn Liên Bang, nên mới duy trì hạng mục , đúng ?” Càng nghĩ, nàng càng thấy lời    lý.
 
Da đầu viện trưởng như  hàng vạn cây kim châm , tê dại hết cả lên.
 
Hắn hít sâu một , yết hầu lăn lên lăn xuống: “Ngài… ngài  ai  tin đồn  ?”
 
“Một thực tập y tá đến mua hoa.”
 
“Làm ơn  rõ là ai,  sẽ cho thôi việc ngay lập tức!” Viện trưởng như  nổ tung cả đầu — việc Nguyên soái  đưa đến viện điều dưỡng ở tinh cầu xa xôi vốn là bí mật tuyệt đối. Để tránh  tộc Trùng phát hiện, nên càng đưa  xa Thủ Đô tinh càng .
 
Bên phía Trùng tộc, vì  Nguyên soái  bệnh, liền  mượn cớ đó mà mưu sát,  cử vô  đặc công giả dạng thành dân Sulu,  trộn   ngành nghề, lén lút dò la tin tức.
 
Hoa Nhàn: “Cô  cải trang thành chuột hamster, tầm vóc nhỏ, cao  mét rưỡi, mặt mũi  ngọt ngào.”
 
Viện trưởng day trán: “Về ,  thất khu   cho lũ thực tập sinh đó tự tiện đến đây nữa. Đám   đáng tin,   viện điều dưỡng  tai to mắt lớn, miệng  chẳng  cửa khoá.”
 
Kim cánh minh điệp dần dần thoát khỏi trạng thái hoảng loạn, lấy  tinh thần.
 
Hoa Nhàn bắt đầu nghi ngờ:  chăng dược liệu đặc trị bệnh rối loạn tinh thần lực  sự tham gia của Nguyên soái?
 
Hắn – con bướm  – còn  thể tiêu d.a.o  bao lâu nữa?
 
Viện trưởng vội cầu cứu, len lén liếc về phía kim cánh minh điệp.
 
\[ Ừm. ]
 
Kỳ Minh chỉ  một chữ.
 
Viện trưởng lập tức hiểu ý,  sang giải thích với Hoa Nhàn: “Cửa hàng trưởng đoán  đúng.  là Nguyên soái đại nhân đang dưỡng thương tại  thất khu. Ngài    đến chuyện thuốc đặc trị từ hoa oải hương nên đồng ý giúp chúng  liên hệ với Cục Quản lý Dược phẩm Liên Bang.”
 
Hoa Nhàn nghiêm túc: “Xin giúp  gửi lời cảm ơn đến Nguyên soái đại nhân. Cảm ơn ngài   tay hỗ trợ.”
 
Lấy hoa oải hương  dược liệu chính, nếu   một nhân vật cấp cao   chống lưng,  dễ gây phiền toái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-106.html.]
 
 nếu  đó là Nguyên soái… thì    khác.
 
Viện trưởng mỉm : “Tất nhiên,  nhất định sẽ chuyển lời.”
 
Đồng thời lén liếc kim cánh minh điệp một cái.
 
Haiz.
 
Cảm giác ngày Nguyên soái đại nhân  bại lộ…  còn xa nữa. Sao   thấy  chút vui sướng khi  khác gặp họa thế ?
 
“A, đúng .” Hoa Nhàn chợt nhớ , “Trước đây   đến thăm ngài Cao bên đội phòng cháy thành phố Khâm Sơn. Chi phí điều trị của  ,  cả chi giả  chuyển từ Thủ Đô tinh tới — rõ ràng    giúp,  viện trưởng   với hai vợ chồng họ là ?”
 
Viện trưởng: “À… cái đó…”
 
Âm thầm lau mồ hôi lạnh.
 
Xong  xong .
 
Chuyện  cô nên hỏi ngay con bướm  vai cô kìa! Là   chuyện ,   đùn đẩy công lao lên đầu cô!
 
Tại   bắt một lão già như   vắt óc nghĩ lý do bào chữa cho Nguyên soái đại nhân chứ? Mệt c.h.ế.t mất!
 
“Ơ?”
 
Hoa Nhàn  viện trưởng: “Tại   như ?”
 
Viện trưởng mặt mày trắng bệch, lắp bắp hồi lâu, mới lúng túng đáp: “Thật … là  tự quyết định miễn phí điều trị cho  Cao. Còn chi giả  quyên tặng từ bệnh viện quân khu Thủ Đô là do một  bạn cũ của    giúp. Ờ… Sau khi  chuyện,  thể Nguyên soái đại nhân cảm động nên mới…”
 
Cứu mạng,  sắp bịa  nổi nữa !
 
Nguyên soái đại nhân, ngài  việc  kiểu gì thế !
 
Hoa Nhàn  bỏ qua: “Vậy tại  ông  tự nhận công mà  đẩy hết cho ?”
 
Viện trưởng mồ hôi túa như mưa, ướt cả lưng áo: “Bởi vì… bởi vì cửa hàng trưởng giúp đỡ hai vợ chồng họ  nhiều…  lớn tuổi ,  màng danh lợi…”
 
Hoa Nhàn  chằm chằm ông: “Vậy .”
 
Nàng  tin.
 
Meo
Chuyện   gì đó   đúng.
 
Hơn nữa lời viện trưởng …    khớp.