Cô lập tức mở cửa sổ nhà bếp, hướng  vườn hét một câu:
**“Thịt kho tàu sư tử đầu là dùng thịt lợn rừng, hành lá, gạo  nguyên liệu! Không cần  săn sư tử thật!”**
Sóc Lăng xưởng trưởng   gì sai mà  Nguyên soái ngài túm đầu con bạch sư mang về  món ăn thế!?
Kim Cánh Minh Điệp: “……”
Cánh cứng đơ, giữ ở trạng thái nửa mở suốt năm phút,  động đậy tí nào.
Năm phút .
Quang não Hoa Nhàn sáng lên:
**Kỳ Minh:** *Rõ,  nhận.*
Hoa Nhàn đang băm thịt: “……”
Làm ơn đừng  cái kiểu  chuyện như đang báo cáo cho cấp  nữa  ?
Ngài là Nguyên soái hệ  Sulu đó!
*Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng!*
“Ước gì  máy xay thịt thì  , băm tay chậm quá.”
Cô buột miệng than thở.
Chỉ lát , một con tiểu hồ điệp  xuất hiện phía  từ lúc nào  .
Hắn  mớ thịt lợn rừng chục cân, phóng  mấy chục đạo tinh thần phi nhận siêu chuẩn xác.
Chưa đến nửa phút, mười cân thịt  biến thành thịt xay mịn.
Thớt  vỡ, tường bếp sạch  tì vết.
*Phòng bếp cấp giả? Không tồn tại.*
Hoa Nhàn tròn mắt:
“Ngọa tào! Ngươi thật lợi hại!”
Cô suýt nữa nhào tới ôm tiểu hồ điệp cho một cái **moah moah**.
…Không ! Dừng ! Hắn là một  trưởng thành !
Được khen, Nguyên soái  vui.
Hắn đập cánh bay tới vai cô thử thăm dò.
Thấy cô chỉ mải cúi đầu băm hành, đảo nước tương,   tới ,  liền lặng lẽ đậu lên vai cô.
Trở  bảo tọa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-141-chuong-141.html.]
Thỏa mãn!
Hoa Nhàn trộn thịt xay, muối, hành lá, cà rốt băm, rau thơm, trứng, gạo giã nhuyễn, nước tương, mì chính…
Vo thành từng viên lớn, thả  chảo dầu chiên.
Mùi thơm lan tỏa khắp phòng bếp.
Viên sư tử đầu mặt ngoài vàng óng, thơm nức.
Vì  nửa là gạo giã nhỏ,  thêm hành nên   ngán.
Cô lót lá xà lách, đặt viên chín lên, mỗi viên to bằng nắm tay.
Tổng cộng chiên  mười cân.
Meo
Một nửa là phần cơm thêm cho Nguyên soái, còn  chia cho đội Tu La  “tạt” qua ăn ké.
“Đồ mới  ngon thật đó! Sư phụ, dạy em  !”
“May quá  cọ cơm đồ mới của cửa hàng trưởng, hắc hắc.”
“Thật đấy, em còn chẳng  về Thủ đô Tinh, ở đây bán hoa  công mà như đang nghỉ phép !”
“Bọn  may mắn gì chứ,  may mắn thật sự là lão đại.”
Mười mấy  bọn họ đều nghĩ, Nguyên soái lão đại đây là cứu hệ  Sulu, mới  gặp  như thế .
…
Kết quả thí nghiệm của Viện trưởng cũng  .
“Ta chọn  bảy cựu binh thỏ cải trang từ viện điều dưỡng khu  7:
hai thỏ hải đường, hai thỏ minh cự hoa phất lãng ca, một thỏ tai cụp, một thỏ Rex, một thỏ Chinchilla.
Cả bảy đều  ký tên đồng ý tự nguyện tham gia.”
Bọn họ bảy , cùng lúc sử dụng một củ cà rốt —   cắt gọt chỉnh tề để đảm bảo trọng lượng dược liệu tương đương. Sau khi dùng xong, cả bảy  đều đồng thời cảm thấy giữa trán nóng rực, mơ màng buồn ngủ, hai  thậm chí còn   một chút. Khi tỉnh , tinh thần vực của bọn họ  bộ  mở rộng —  một ai là ngoại lệ!
Viện trưởng đích  đưa báo cáo thực nghiệm cho Hoa Nhàn, vẻ mặt nghiêm túc vô cùng.
“Ta  tách chiết nguyên tố chính trong cà rốt, xử lý  bằng dược pháp, cuối cùng điều chế thành một loại thuốc uống dạng lỏng.”
Ông đặt một lọ chất lỏng màu cam  ánh hồng trong suốt như cà rốt lên bàn thí nghiệm.
“Loại thuốc  vẫn  qua thử nghiệm lâm sàng  hai, vì khu bảy giờ   còn bệnh nhân giả dạng thỏ — cũng   ai thích hợp  đối tượng thử nghiệm.”
Hoa Nhàn  kỹ báo cáo thử nghiệm lâm sàng,  đó cầm lấy lọ thuốc, vặn nắp , lập tức ngửi thấy hương cà rốt thoang thoảng thoát .
Cách xử lý như  thật    —  lộ  hình thái linh thực, mà vẫn giữ  công dụng dược liệu vốn  của cà rốt.
Linh thực đúng là kiếm  tiền, nhưng  kèm cũng là rủi ro cực lớn.
Nếu giờ  thể đổi sang cách khác, vẫn giữ  giá trị thương mại mà  tránh rắc rối  đáng , thì chính là chuyện  lành  chỉ cho cô mà còn cho cả Sulu Tinh Hệ.