**Một tiếng .**
Chiếc xe của thị trưởng Giang dừng   cửa “Hạnh Phúc Hoa Phường”.
Một  đàn ông cao lớn mặc âu phục trắng bước xuống xe, dáng vẻ nho nhã tuấn tú, toát  khí chất uy nghiêm của một trưởng bối trong đại tộc.
“Hân hạnh  gặp, chủ tiệm.”
Thị trưởng Giang lịch sự ôn hòa,   điều.
Ngay ánh  đầu tiên, ánh mắt ông  liền  hút chặt  con bướm kim sắc đang đậu  vai Hoa Nhàn.
Hai bên  chạm mắt, đầu óc thị trưởng Giang như  tiếng nổ lớn, một áp lực như ngập trời bao phủ, khiến ông vô thức lùi một bước, suýt nữa   vững.
**Ông lập tức nhận : con bướm  ít nhất là một cường giả cấp S.**
Trong lòng lập tức tràn đầy kính sợ.
Vốn dĩ còn chút tính toán trong đầu, lúc   tan như mây khói.
Ngay  đó, ông   thấy mấy thanh niên mặc quân phục Liên Bang  xếp hàng  lưng nữ chủ tiệm, ai nấy thần thái nghiêm chỉnh, lễ phép bưng  rót nước cho cô.
Giang thị trưởng càng  càng lạnh sống lưng.
**Liên Bang quân nhân hầu hạ một chủ tiệm hoa?**
Không  chỉ  hậu trường lớn, mà còn là loại hậu trường siêu cấp vô địch!
**Cô gái ,  đơn giản!**
E rằng phía  cô chính là quý tộc của Thủ Đô tinh nào đó.
---
“Thị trưởng, mời bên .”
Hoa Nhàn mỉm , mời  phòng khách.
Giang thị trưởng  nghiêm chỉnh, mồ hôi lạnh lấm tấm trán.
Arnold bước tới, rót cho ông một ly nước.
Giang thị trưởng ngẩng đầu lên,   thấy quân hàm thiếu úy  vai Arnold liền giật , sắc mặt trắng bệch, vội  bật dậy, cúi đầu :
“Để ngài rót nước cho , chuyện …   thể!”
Arnold cao 1m9, cánh tay to như cột nhà, nhẹ nhàng ấn ông   xuống ghế sofa:
“Đừng  thế, thị trưởng.  chỉ là nhân viên thu ngân  thuê ở tiệm hoa  thôi.”
**Giang thị trưởng: “……”**
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-143-chuong-143.html.]
Tại  một thiếu úy Liên Bang  chạy đến  thuê ở một cửa hàng hoa nhỏ ở thành phố Khâm Sơn???
**Thị trưởng lúc  lòng run như cầy sấy,** gần như quên mất  đến đây để  gì. Ông khẩn trương ôm ly nước ấm, mồ hôi tuôn  ngừng,   nên lời.
So với sự thấp thỏm của ông, nữ chủ tiệm  đối diện  vô cùng thong dong.
Hoa Nhàn  dịu dàng:
“Thị trưởng, đừng căng thẳng.”
**Thị trưởng Giang gào thét trong lòng:**
*Sao  thể  căng thẳng! Cả đời   từng thấy nhiều quan quân Liên Bang như  cùng tụ họp!  chỉ là thị trưởng một thị trấn nhỏ thôi mà, đại lão đừng dọa  chứ!*
Hoa Nhàn mỉm  hiền hậu:
“   ý , chỉ  trò chuyện đôi chút với thị trưởng.”
Phía  cô, đội Tu La cũng đồng loạt nở nụ  “hiền lành” với thị trưởng.
**Giang thị trưởng: “……Ngài, xin mời.”**
(Trong lòng: đây thật sự   là đe dọa !?)
---
Hoa Nhàn lấy  một lọ dung dịch màu cam, đặt giữa bàn:
“Đây là dược phẩm giúp Giang Chước và Giang Đường mở rộng tinh thần vực. Do chính viện trưởng của khu thất bên cạnh nghiên cứu phát minh.”
Meo
Giang thị trưởng lập tức sáng mắt, từ lo lắng chuyển sang phấn khích:
“Thì  là do viện trưởng phát minh, chẳng trách!”
**Viện trưởng khu thất** là bậc thầy y thuật nổi tiếng ở thành phố Khâm Sơn, tuổi cao, danh vọng lớn, từng công tác tại bệnh viện lớn ở Thủ Đô tinh,   nhiều bài  đăng  tạp chí y học quyền uy của hệ  Sulu.
Giang thị trưởng rụt rè hỏi:
“…  thể xem kỹ một chút ?”
Vì quá sợ mấy vị sĩ quan cấp A xung quanh, ông  dám tùy tiện chạm , dù Hoa Nhàn  đưa  .
Hoa Nhàn gật đầu: “Mời.”
Ông như   ban tặng bảo vật, vui mừng nâng lọ thuốc màu cam vàng trong suốt lên xem kỹ.
Nắp chai  logo cực  — **Xưởng dược sinh vật Hạnh Phúc Liên Bang**.
Giang thị trưởng hít một  lạnh:
“Đây… chẳng  là xưởng dược Hạnh Phúc, thời gian   nổi như cồn ở Thủ Đô tinh, A tinh môn, B tinh môn ?
Chính là nơi sản xuất nhộng điều chỉnh Huân Lạc – loại thuốc  thể chữa trị rối loạn tinh thần lực, mang đến hy vọng cho vô  cựu binh và thương binh Liên Bang!”