**Nguyên soái:**
**“Đây là gì?”**
**Hoa Nhàn:**
**“Mứt dâu tây. Chưa ăn  . Phải để nguội trong một giờ.”**
**Nguyên soái:**
Meo
**“Rất thơm, ăn với cơm  ?”**
**Hoa Nhàn:**
**“Nếu ngươi  thấy vị kỳ lạ thì . Nếu trồng  lúa mạch  bánh mì  bánh bột ngô,  thể phết mứt ăn. Cũng  thể  cá chua ngọt.”**
Tiểu hồ điệp đầy mong đợi.
Hắn  thích xem cô nấu ăn, vì mỗi  cô  bếp là   món mới xuất hiện.
Trong lúc chờ mứt nguội, Hoa Nhàn dùng hành lá phi thơm với dầu, đem hai con cá do mèo cam tặng chiên giòn lớp ngoài, mềm lớp trong. Bụng cá khía vài đường, nhồi thêm cà rốt sợi,  món phụ.
Khi mứt  nguội, cô múc một muỗng, chan lên cá, rưới thêm nước giấm đường tự pha, rắc hành lá, cà rốt và rau thơm lên .
Hai dĩa cá chua ngọt to, mỗi con cá  năm cân.
Hoa Nhàn nếm thử:
**“Dù   tương cà thì mứt dâu tây  thế cũng  tệ.”**
Cô mang một đĩa sang siêu thị đối diện.
**“Tiểu Quýt,  đây nếm thử tay nghề của  nào.”**
Cô mỉm , mang cả bàn cá đến  ánh mắt tròn xoe của chú mèo cam ở quầy:
**“Cá ngươi mang đến  tươi,   thành hai món, một cái để dành ăn .”**
Chú mèo cam   tại , chỉ ngửi mùi thôi   kiềm  nuốt nước miếng:
**“Thơm quá a…”**
Từ nhỏ đến lớn  chỉ uống dinh dưỡng tề.
Bắt cá bắt chuột là bản năng, nhưng   bao giờ ăn, nhất là cá vì tanh quá. Thế mà món cá chua ngọt do thị trưởng    hề tanh, ngược  còn thơm ngọt đến khó tin!
Hoa Nhàn nhận cá của , chú mèo cam mừng rỡ cả ngày, tai và đuôi đều dựng ,  thu  nổi:
**“Ngài tự tay  cho  ? Ta chỉ là một con quýt thấp bé……”**
**Hoa Nhàn cau mày sửa:**
**“Không   thấp bé nữa! Ngươi là Quýt Béo cải trang, đáng yêu lắm!”**
Chú mèo cảm động quá mức, lập tức hiện hình béo ú, tròn vo, lông xù. Hắn nhảy lên bàn, bắt đầu ăn cá chua ngọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-212-chuong-212.html.]
Ngay miếng đầu tiên, **béo quýt cứng đờ**. Mắt hổ phách rưng rưng lệ:
**“Ngon quá \~”**
Nước mắt thấm ướt cả lớp lông cam.
**“Thị trưởng,  cảm thấy  giờ  sống uổng phí , meo ô ô ——”**
Vừa   ăn no nê.
Bụng phát  tiếng **lộc cộc lộc cộc** đầy mãn nguyện.
Khóe môi Hoa Nhàn cong lên:
**“Ngươi thích là .”**
Sau đó, cô  thêm:
**“Sau  đừng bắt chuột nham hôi nữa. Ngươi  nó   thương , tai còn  vết cắn. Chuột đó mang nhiều vi khuẩn, coi chừng nhiễm trùng.”**
Cô lấy  một hộp thuốc, đặt lên quầy.
**Hạnh Phúc Hoa Phường**  một cái tủ thuốc lớn,  là thuốc thường dùng do viện trưởng tặng, từ hạ sốt giảm đau, trị ho, đau  dày, ngã trầy xước, gì cũng  cả.
Quất Miêu  hít hà ăn cá chua ngọt,  rưng rưng nước mắt cảm kích  Hoa Nhàn:
“Ngài đúng là thị trưởng  nhất! Sau  mỗi ngày  sẽ  bắt cá cho ngài, bắt cá mà   véo tai!”
Hoa Nhàn  vui, nhân cơ hội xoa xoa bộ lông mềm mượt của nó.
Chỉ cần  tiễn lão thử , thế nào cũng !
“Chúng  cũng về nhà ăn cá thôi.”
Hoa Nhàn  đầu  với tiểu hồ điệp.
Nguyên soái sớm  chờ  nổi, hôm nay   nhà ăn,  Hoa Tiểu Nhàn đích  nấu ăn, thật sự là hạnh phúc.
Hai  ăn cá chua ngọt kèm cơm trắng, một bữa no căng bụng.
Nguyên soái ăn  ngon lành, xử lý hai phần ba con cá, còn lấy tương dâu tây trộn cơm, ăn hết  năm chén!
“Ngươi thích đồ ngọt ?” Hoa Nhàn hỏi.
“Ừm.”
Kỳ Minh gật đầu, vẫn  hết thèm: “Thích lắm,  chút giống vị mật hoa.”
Hoa Nhàn  hiểu — thích đồ ngọt, chắc là bản năng của loài bướm. Nàng cân nhắc    thể mang ít mía về trồng, tự ép  nước mía  đường cát trắng, nước đường.
Ăn xong, Hoa Nhàn kiểm tra đơn đặt hàng hôm nay, phát hiện bên nước hoa  những nhiệt độ  giảm mà còn tăng.
Rossi gửi tin đến,  cửa hàng nước hoa đông khách quá, nhân lực  đủ. Anh  là đàn ông,   hiểu gì về nước hoa,  trông quầy thì , nhưng để giới thiệu sản phẩm  thử mùi cho khách nữ thì   lúng túng.
Hoa Nhàn  trầm ngâm:
“Cửa hàng nước hoa,  thể đăng thông báo tuyển dụng vài nhân viên nữ tại chỗ,  nhất là những    hiểu  nhất định về nước hoa.”