Hoa Nhàn  gần cửa sổ, vẫn liên tục ngoái  phía , cho đến khi phi thuyền rời xa tầng khí quyển Thủ đô tinh,  còn thấy gì nữa mới thôi.
“Sau , chúng  vẫn  thể đến thăm bà .”
Kỳ Minh an ủi một câu, thấy nàng bịn rịn  nỡ.
Cô mẫu yêu thương Tiểu Nhàn, cũng khiến  nhớ đến  ruột của .
Chỉ khác là... Tiểu Nhàn còn  cơ hội, còn  thì   c.h.ế.t trong vụ tấn công hạt nhân của tộc Trùng từ lâu…
Kỳ Minh từng căm hận cha , cảm thấy nếu   gả cho ông , chắc chắn sẽ   tộc Trùng theo dõi, sẽ  c.h.ế.t trẻ như .  khi trưởng thành,  dần hiểu,  đáng hận là tộc Trùng, là **chiến tranh**!
Chỉ cần chiến tranh còn tiếp diễn, sẽ mãi  những  , những đứa con, tiếp tục ngã xuống. Những gia đình tan vỡ, như một vòng luẩn quẩn đau thương   điểm dừng.
“Ừm.”
Hoa Nhàn cuối cùng cũng thu hồi ánh , cúi xuống  tiểu hồ điệp đang đậu  lòng bàn tay.
Đôi cánh bướm nhẹ nhàng xòe   khép .
Đẹp đến nao lòng.
Chút nào cũng  kém  trời lấp lánh bên ngoài phi thuyền.
“Cảm ơn ngài, Nguyên soái đại nhân,    lo liệu  chuyện cho cô mẫu.  vẫn luôn lo lắng Cleveland sẽ trả thù bà . Một  cô mẫu, chắc chắn   đối thủ của gia tộc Cole.”
“Ta  phái  âm thầm bảo vệ. Yên tâm .”
Hoa Nhàn giơ tay thi triển hoa linh chú hệ trị liệu. Một đóa Bỉ Ngạn hoa trắng tinh khiết nở rộ giữa lòng bàn tay, bao phủ lấy cánh bướm  thương của Kỳ Minh.
Bắt đầu trị liệu.
Dù  cũng  "trả " cho  chút gì đó chứ, chữa lành thương tích cho   !
---
Hoa Nhàn ngủ một giấc.
Khi tỉnh dậy, phát hiện hồ điệp  đậu bên cạnh gối.
“Về đến nhà .”
Thực , hai tiếng , tàu tuần tra  888  cập bến trạm  gian thành phố Khâm Sơn.  trời còn  sáng, nàng  ngủ  say, Kỳ Minh  nỡ gọi nàng dậy.
“Vâng.”
Hoa Nhàn còn  mơ màng, dụi mắt,  rời giường rửa mặt, xuống tàu.
Khi bước qua đường ống từ tuần tra hạm xuống mặt đất, chân nàng cứ như đang giẫm  bông,  lâng lâng. Ánh bình minh lấp ló, một làn gió lạnh thổi qua, mới khiến nàng   tỉnh táo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-233-chuong-233.html.]
Hạm trưởng Lôi Triết  nghiêm, giơ tay chào quân lễ với nàng và kim cánh minh điệp:
“Chúc Nguyên soái, Nhàn đại nhân thuận buồm xuôi gió.”
Hoa Nhàn:
“Hạm trưởng, ngươi cũng rời  ?”
Lôi Triết lắc đầu:
“Không,  sẽ ở . Đợi lệnh tiếp theo từ hạnh phúc xưởng, nhận nhiệm vụ vận tải.”
Hoa Nhàn :
“Vậy về , ngươi cũng là công nhân của chúng  .”
Lôi Triết nghiêm túc đáp:
“Tất nhiên!”
Hoa Nhàn nhanh chóng phân công công việc:
“Có rảnh thì ghé nhà ăn của công nhân Hạnh Phúc dùng bữa nhé.”
Lôi Triết mừng như điên. Hai ngày qua,  tàu  do đầu bếp Cảnh Đăng phụ trách,   cũng may mắn  ăn mấy bữa, quả thực ngon đến mức   nên lời:
“Được phục vụ cho Nhàn đại nhân và Nguyên soái, là vinh hạnh của thuộc hạ!”
-------------
Hoa Nhàn  bước   cửa nhà thì thấy một cái khay thủy tinh, bên trong  hai con cá đang bơi. Trên mặt khay còn in dấu móng mèo: “Tiểu Quất  tặng quà tới nữa .”
Vừa  đầu , quả nhiên  thấy  cánh cửa siêu thị đối diện,  một con mèo lông cam xù xì đang len lén ngó qua.
Mèo Mễ thường mang "chiến lợi phẩm"  bắt   tặng cho   yêu quý để báo ân.
Hoa Nhàn mở cửa lớn  nhà, lấy cá tươi ,  một nồi cháo cá đơn giản. Cô múc một bát lớn đem sang cho Quất Miêu ca ca, phần còn  thì cùng Bảo Nhi – tiểu hồ điệp – ăn chung.
“Đi dạo một chút lãnh địa của thị trưởng bản xứ nào.”
Thói quen  khi ăn cơm là tản bộ.
Hoa Nhàn quyết định  đồng xem thử tình hình,  đến khu vực  núi thì lập tức phát hiện những đồi núi ngập tràn lúa mạch – đều  kết hạt. Vài robot đang cần mẫn tưới dung dịch dinh dưỡng cho ruộng mạch.
Gió thổi qua, tạo nên từng đợt sóng lúa ánh kim nhè nhẹ lay động.
Meo
Bông lúa nặng trĩu, cong cả .
Hoa Nhàn  xổm bên bờ ruộng, cẩn thận quan sát: “Sắp chín , chắc mấy hôm nữa là  thể dùng  bột mì, nấu mì phở .”
Diện tích trồng lúa mạch  lớn,  nửa ngọn núi, chừng mười mẫu.