Kỳ Minh kéo cô   lòng , nửa  cô ngả  n.g.ự.c , bọc trong  thở ấm áp và hương thơm dịu nhẹ quen thuộc.
Một tay  giữ lấy cổ tay cô, tay còn … ép cô tiếp tục xoa đầu !
Kim đồng trong mắt  như đang lấp lánh ánh .
Hoa Nhàn  dám  thẳng  mắt  nữa.
**“Ngài… mặc áo   …”**
“Trả lời .”
Giọng  trầm xuống, nhẹ nhàng mà ép buộc.
Hoa Nhàn cảm giác bản  như đang chìm  một dải ngân hà vàng kim rực rỡ.
Trên tinh võng từng : **Chưa từng  ai đối mặt với nguyên soái 3S mà còn bình yên thoát .**
Bởi vì chỉ cần ánh mắt,    thể đoạt lấy ý thức của ngươi.
**Chắc chắn là   khống chế !**
Cô nghĩ thầm.
“Có…”
**Lỡ lời .**
---
Kỳ Minh  khẽ, tâm trạng rõ ràng  :
**“Cái gì ? Nói rõ  một chút.”**
Hoa Nhàn:
**“…Tình điệp trong mộng.”**
### **Chương: Mỹ Nam Kế & Một Chiếc Bướm Rất Biết Dính Người**
Hắn dùng… **mỹ nam kế khống chế !!**
Kỳ Minh cuối cùng cũng hài lòng, ánh mắt mang theo vẻ đắc ý:
“Vậy, từ giờ trở , Tiểu Nhàn    mộng miêu, mộng hùng, mộng hồ gì hết. Tuy rằng    lông xù xù, nhưng tóc   thể cho em sờ.”
Hoa Nhàn nghẹn lời: “…… Sờ tóc ngài, hình như …  thích hợp lắm.”
“Thích hợp,”  đáp gọn, vô cùng tự nhiên.
“Quá… mạo phạm .”
**Ta là tiểu  của ngài cơ mà!**
“Có thể mạo phạm.”
Giọng  trầm thấp, mà ánh mắt thì như  móc câu, khiến    dứt  .
Hoa Nhàn đỏ mặt, tay run run, vớ lấy chăn mỏng bên cạnh che lên  , quấn  nghiêm chỉnh như đang gói bánh chưng.
Kỳ Minh nhướng mày .
Hắn bảo nàng mạo phạm , nàng   … **gói   như hàng hóa ký gửi?**
Là  hình   đủ ?
Hay gương mặt  đủ điển trai?
Meo
Hay khí chất  đủ hấp dẫn?
Hoa Nhàn đỏ rần cả tai, cố lảng :
“Mặc quần áo . Đừng để lạnh. Ta…   nấu bữa sáng cho ngài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-247-chuong-247.html.]
Tìm  cái cớ hợp lý để thoát , nàng lập tức bật dậy như  giải thoát:
“Ngài mới hồi phục, nên ăn chút thanh đạm. Ta sẽ nấu cháo rau, nướng thêm vài cái bánh mì mứt. Ngài thích ngọt.”
Kỳ Minh  theo bóng nàng như chạy trối chết, khóe môi cong lên, tâm trạng vô cùng .
**Mặc kệ .**
Dù  cô cũng **thừa nhận  là "tình điệp trong mộng"**, còn  tự tay nấu món  thích ăn – còn   là **thích **?
---
Trong bếp, Hoa Nhàn   nồi cháo mà tâm hồn phiêu diêu tận nơi .
Bánh mì suýt  nướng cháy.
Rau  thả  cháo, đầu óc nàng   tua  tua  cảnh sáng nay.
**"Có thể mạo phạm."**
**"Trong mộng tình điệp."**
Trời ạ…
**Sulu Tinh Hệ  trai nhất, mạnh nhất nguyên soái,  thích ?!**
Hoa Nhàn ngơ ngẩn.
Hốt hoảng nấu ăn.
Hốt hoảng  ăn sáng với nguyên soái.
Hốt hoảng  cùng tiểu hồ điệp Bảo Nhi tuần tra hoa điền.
---
Lúc nàng vô thức bước sát bờ suối, suýt trượt chân, một cánh tay dài mạnh mẽ vươn tới giữ nàng .
**"Cẩn thận."**
Kỳ Minh mặc một bộ quân phục Liên Bang gọn gàng, đường nét  mỹ  quân trang ôm trọn, cổ áo cài nghiêm chỉnh khiến  mang theo vài phần cấm dục khí chất.
“Cảm ơn…” Hoa Nhàn  hồn, ngẩng đầu  lên.
Hắn  cao.
Cô cũng  thấp – 1m67, nhưng  cạnh  cao gần 1m9, vẫn   ngẩng đầu để  chuyện. Cái góc  … ** quen chút nào.**
Kỳ Minh cúi đầu, mỉm :
“Không cần khách khí như . Trước  em vẫn gọi  là tiểu hồ điệp Bảo Nhi  mà.”
“…… Em  thể đổi cách xưng hô ?”
Hoa Nhàn gần như  độn thổ vì  hổ.
“Không thể.”
Nguyên soái nhà   cố chấp đến vô lý.
Hoa Nhàn cắn răng.
**Sớm  hôm nay  hổ thế , lúc mới gặp , em tuyệt đối  gọi   là Bảo Nhi!!**
---
Một làn hương nhẹ thoảng qua, nàng  đầu theo phản xạ và  thấy hoa điền  mấy đóa bách hợp phấn nhạt đang nở rộ.
“Hoa nở .”
Kỳ Minh đáp: “Thật xinh .”
Hoa Nhàn bước , nhẹ nhàng sờ lên một đóa hồng nhạt mềm mại:
“Đóa   nhất.”